Lúc đoàn xe đến được thành phố N thì đã là 8 tháng sau.
Mất nhiều thời gian hơn bọn họ dự kiến.
Thế nhưng ít nhất vẫn đến kịp lúc trước khitrái đất thay đổi địa hình, khí hậu xảy ra.Lúc này, nhân khẩu của đoàn xe đã lên tới hơn 4000 người, quả là một con số ấn tượng.
Chung Khải vẫn luôn không hề giấu giếm việc mình muốn định cư ở thành phố N.Vậy nên những người không cùng chung đường với hắn đã sớm tách ra rồi, những người còn lại đều là những người cũng lựa chọn thành phố N làm nơi cư trú lâu dài giống hắn.Thành phố N có rất nhiều căn cứ lớn bé, thế nhưng mạnh nhất vẫn là căn cứ được xây dựng trên quân khu, căn cứ Xuân Tích, mà đó cũng chính là mục đích địa của bọn họ.Bởi vì quân khu thường được xây dựng ở ngoại ô, đất rộng người thưa, vậy nên căn cứ Xuân Tích được có tiền thân là quân khu cũng vậy, nằm ở ngoại ô phía Tây Nam của thành phố N.Căn cứ Xuân Tích có rất nhiều cổng, mỗi cổng lại có một con đường vô cùng rộng lớn dẫn thẳng ra ngoài.
Người trong căn cứ cứ định kỳ sẽ dọn dẹp hết zombie trong bán kính 10 km xung quanh căn cứ.Thế nhưng trên đường dẫn vào căn cứ, bọn họ cũng không thiếu thấy zombie cùng động vật biến dị dọc đường đi.
Điều đó cũng dễ hiểu thôi, bởi vì nơi đây tụ tập nhiều người, vậy nên hàng ngày hàng giờ đều sẽ có những thứ đó bị hơi người thu hút, từ nơi khác tràn về.Chẳng qua, zombie cùng thú biến dị nhìn thấy nhiều, người đi đường còn nhiều hơn.
Những chiếc xe ô tô lao nhanh trên đường, để lại làn khói mù mịt.
Mà người ngồi trên xe đều có biểu tình khá thoải mái, hào hứng, vui vẻ, hy vọng, mặc dù khi nhìn bọn họ, còn có một số người có cả vẻ cao ngạo trịnh thượng, thế nhưng đa phần mọi người đều giữ thái độ khá thân thiện với người trong đoàn xe.
Tất cả đều cho thấy, cuộc sống của bọn họ khá tốt.
Từ đó có thể thấy, đãi ngộ cùng trật tự xã hội trong căn cứ đều không tồi.
Vậy nên những người kia mới còn có thể giữ được tâm thái thoải mái như vậy mà nhìn bọn họ.Chung Khải cùng những người khác thấy vậy đều âm thầm thở phào một hơi.
Mặc dù đã biết từ trước nơi này sẽ không quá tệ, thế nhưng không tận mắt nhìn thấy thì bọn họ vẫn là có chút bồn chồn không không yên tâm.Lớp phòng thủ đầu tiên của căn cứ là một lớp hàng rào gai chống dị thú.
Sau hàng rào là những nhà kính trồng lương thực, ngũ cốc, rau xanh các loại.
Mỗi ngày đều sẽ có người thay ca đến canh gác.
Chỉ cần nhìn đến mấy nhà kính này thôi, mọi người đã cảm thấy vô cùng có thiện cảm với căn cứ Xuân Tích rồi.
Có chỗ lương thực này, thì vấn đề cơ bản của căn cứ về cơ bản là đã được giải quyết rồi.Lúc bọn họ đến bên ngoài căn cứ, thì