Bạch Ấu Vi xoay người muốn nôn.
Dạ dày cuộn lên từng cơn, nhưng lại không nôn ra được gì.
Động tĩnh chấn động từ bên kia đã bình ổn, chưa biết thương vong nhiều hay ít, người sống sót vẫn chưa định thần lại đứng trơ ở dưới bùn, mặt mũi hốt hoảng.
Anh Huy cao gầy kia thật ra vô cùng dũng mãnh, quát mắng mọi người: “Thất thần làm quái gì?! Mau tìm đi! Chỉ có hai mươi giây! Mẹ nó!”
Lúc này mọi người mới hoàn hồn, vội vã đi tìm quả cầu.
“Tìm hướng này.
” Thẩm Mặc đột nhiên lên tiếng, bình tĩnh dị thường, “Bọt nước cuối cùng ở gần đây.
”
Khu vực Thẩm Mặc chỉ, áng chừng có mười mấy cái hố, tương đương giảm bớt phạm vi tìm kiếm ít nhất hai phần ba.
Đàm Tiếu cách gần nhất, anh lập tức bổ nhào vào đằng trước.
Anh Huy ngẩn người, cũng lập tức cất bước qua, mang theo hai tiểu đệ cùng tìm quả cầu.
Đám người ác chiến một trận tối qua, bây giờ vì mạng sống, cũng có thể đoàn kết một lòng.
Chỉ là theo thời gian trôi đi, cái hố đang sụp xuống, bị vùi lấp, căn bản không phân biệt nổi quả cầu vàng ở đâu, mấy người đàn ông chỉ có thể dồn toàn bộ sức lực đào bùn.
Đào hết lần này đến lần khác, tay đã dính đầy bùn lầy, nhưng vẫn không thể chạm vào được vật gì cứng rắn.
Bạch Ấu Vi nhìn họ và từ xa.
Rồi sau đó, cô xoay đầu nhìn về phía thi thể đã lún sâu trong bùn.
Trái tim đang kinh hoàng và sợ hãi dần bình phục……
Cảm giác hưng phấn quen thuộc đang lên lỏi nổi lên từ đáy lòng.
Không phải cảm thấy vui vì người chết, cô không biếи ŧɦái như thế.
Chỉ là giống như lần trước, giống như tham gia một cuộc vận động cực hạn, sẽ sợ hãi, sẽ lo lắng hay sẽ hoảng loạn, đồng thời sẽ chờ mong một điều gì đó.
Không đợi cô hiểu rõ nguyên nhân khiến nội tâm mình biến hóa như vậy, trong hang đọng truyền đến tiếng trẻ con, giọng điệu của nó đầy vui sướng khi người gặp họa –
“Ếch xanh tới đây, mấy con sâu mau trốn cho kỹ vào!”
Mọi người sửng sốt.
Ngay sau đó mặt đất rừng chuyển, nước bùn run rẩy dữ dội!
Một quả cầu vàng lăn từ trong nước bùn cuồn cuộn ra ngoài –
“Nó ở đàng kia!”Có người kích động kêu to, “Mau!….
.
”
Nhưng mà cơn chấn động lớn hơn nữa truyền đến dưới chân, khắp vũng bùn gần như muốn sôi trào, người thì té ngã xuống bùn, còn người thì nghiêng nghiêng ngã ngã, khó ổn định trọng tâm cơ thể, càng đừng nói đến động vào quả cầu vàng đang dần đi xa!
Từng mảng từng mảng nước bùn trào ra, chảy xuống từng tảng lớn, cuối cùng một con quái vật xuất hiện trước mắt mọi người!
Hình thể của