Giữa trưa, nhiệt độ không khí tăng lên, cái bóng hai bên vách tường cũng trở nên hẹp bớt, không có bóng râm, bốn người đơn giản tạm dừng thăm dò.
Bọn họ nghỉ ngơi ở một cửa hàng bán trái cây.
Đông đảo cửa hàng cùng với bê tông tạo thành “mặt tường” này.
Tiệm trái cây có dưa hấu. Cửa hàng đá bào sát vách còn có kem, song cửa hàng đó trang trí quá nhiều gương, Đàm Tiếu nhanh chóng vớt mấy kem rồi chạy biến, không dám dừng lại nhiều.
Bạch Ấu Vi ăn dưa hấu, ngồi điều hòa, trong lòng lần nữa cảm thán: Điện thật sự là phát minh vĩ đại nhất.
Đàm Tiếu phát hiện phía trên tiệm trái cây đè nặng một cửa hàng đồ dùng thể thao, trào dâng tâm huyết muốn bò lên trên xem. Thầy Thừa sợ anh bị ngã, ôm dưa hấu đi ra ngoài, lo lắng đứng phía dưới nhìn.
Bốn phía an tĩnh, chỉ có tiếng điều hòa chạy ong ong.
Bạch Ấu Vi ăn dưa hấu một lúc rồi dừng lại, đôi mắt hơi hơi nheo lại, sau giờ ngọ yên lặng làm cô có cảm giác mơ màng sắp ngủ.
Trước mặt cô có hơn mười miếng dưa hấu đều bị gặm một lần, mỗi miếng dưa hấu hình tam giác đều thiếu một chóp nhọn ở trên cùng.
Trong lòng Thẩm Mặc cạn lời.
Tuy rằng toàn bộ dưa hấu trong tiệm tùy tiện để cô ăn, nhưng hành vi phí phạm của trời như vậy, người bình thường thật sự không làm được.
Chuẩn bị nói cô vài câu, anh thấy cô đã híp mắt ngủ gật, suy nghĩ thôi bỏ đi.
……
Thời gian Bạch Ấu Vi nghỉ ngơi không quá dài.
Đàm Tiếu ném từ trên lầu xuống một cái gậy đánh bóng chày, rầm một tiếng khiến cô bừng tỉnh.
Thẩm Mặc thấy đôi mắt cô trợn to trong giây phút ấy, giống như con mèo bị hoảng sợ, đôi mắt lộng lẫy tỏa sáng. Anh vốn nghĩ rằng cô lại phát cáu, kết quả cô chỉ ngây người hai giây, khôi phục như thường.
Cô không có rời giường khí.
Đàm Tiếu lại ném xuống món đồ, cô hào hứng đi ra ngoài, ngồi ở trên xe lăn cũng không trở ngại việc cô xem náo nhiệt: “Còn có sao? Còn có sao?”
Đàm Tiếu cao giọng kêu: “Giày trượt patin có cần không?”
Bạch Ấu Vi: “Ném xuống, ném xuống!”
Thẩm Mặc: “……”
Anh hỏi: “Em muốn giày trượt patin làm gì?”
“Không làm gì cả.” Đôi mắt Bạch Ấu Vi lóe sáng nhìn chỗ cao, “Xem anh ta ném đồ vật khá tốt chơi.”
Thẩm Mặc: “…………”
……
Đàm Tiếu thích vận động, cho nên lật tung cả cửa hàng bán