Sự thật chứng minh, sự mê luyến của chúng mèo đối với bàn sưởi xa xa cao hơn nhân loại.
Lâm Lan cùng khách quen trong quán từ giật mình lúc mới bắt đầu đến tập mãi thành quen về sau chẳng qua cũng chỉ là mấy ngày, dù sao nếu mà phát hiện hình như mèo trong quán trà thiếu đi rất nhiều con, vén chăn lên nhất định phát hiện đều trốn trong gầm bàn này.
Các khách uống trà sôi nổi biểu thị mặc dù bọn họ khó chen chân vào cái bàn này, nhưng vớt mèo rất thuận tiện, ôm một đứa chuẩn một đứa cũng rất tốt.
Trình Phong Dương có lòng muốn thường đến quán trà mèo xuyến xuyến môn*, nhưng tình huống hiện thực cũng không cho phép, Tết Âm lịch qua đi, bên công ty kia chính là lúc bận rộn, kỳ nghỉ chính là lúc có một đống ba ba bên A vung hợp đồng với tiền mặt chờ bên B đến làm việc đấy.
*: xuyến môn này là đi thăm hỏi, giống như kiểu mình đi nhà hàng xóm chơi ấy, trường hợp không quá trang trọng.
Cũng may là cũng không phải không có chút chuyện tốt nào.
“Chờ anh làm xong cái đơn này, em mời anh ăn cơm.” Ngày anh ấy chạy đó, Lâm Lan cười nói với anh ấy như thế, “Cảm ơn anh cho em tư cách rút thưởng, cái bàn tốt lắm. Lúc này đi chỗ nào ăn do anh quyết định.”
Có qua có lại mới là đạo ở chung, Lâm Lan cũng không muốn ỷ vào Trình Phong Dương có ý tứ với mình thì liền thật sự yên tâm thoải mái ăn chỗ tốt mà không đáp lễ.
Nhưng Trình Phong Dương lại thật sự cao hứng: “Tốt tốt, anh biết có một quán cá nướng hương vị rất ngon, đến lúc đó đi cùng nhau nha!”
Đồ nướng, lẩu, là phương án lựa chọn liên hoan tối ưu mà người trẻ tuổi lựa chọn từ trước đến nay, hai người lập tức vui sướng quyết định.
Càng quan trọng hơn là, lại mò được một cơ hội chung đụng đơn độc, lúc về nhà Trình Phong Dương tâm tình tốt đẹp quá trời, sờ đầu của chó Tinh Tinh miễn bàn vui vẻ cỡ nào.
“Mẹ, cậu cười đến thật là ngốc a.” Trong phòng khách biệt thự Trình gia, bạn nhỏ Lý Mộng Mộng kéo tay mẹ ruột, nói một câu về cái nhìn của mình.
Nhìn dáng vẻ đó của em trai, Trình Tinh Vũ về nhà mẹ đẻ thăm cũng câm nín: “Là rất ngốc.”
Quen biết với con gái người ta đã có mấy tháng, kết quả chỉ tiến triển có ngần ấy, thật vất vả lăn lộn đến lần ăn cơm với nhau thứ hai đã vui vẻ thành dạng này… Cái trình độ theo đuổi người của em trai đây thật không được a.
“Căn bản không phải chuyện như vậy được chứ!” Bị chị ruột ghét bỏ như thế, Trình Phong Dương đương nhiên là ấm ức rồi, thật vất vả có một cô gái mình thích, anh không muốn lập tức ôm mỹ nhân về sao, nhưng nào có dễ dàng thế, “Các chị gì cũng không biết cũng đừng nói bừa!”
Trình Phong Dương cũng không muốn nói chuyện của Lâm Lan trước khi về thành Tây với người trong nhà, Lâm Lan xem anh là bạn bè cũng tôn trọng anh mới nói chút chuyện ở Thượng Hải với anh, nhưng không có nghĩa là anh có thể tùy tiện nói với người trong nhà, cho nên chỉ có thể hàm hồ tỏ vẻ trận này con gái người ta chỉ muốn chuyên tâm sự nghiệp không muốn yêu đương.
“Phong Dương à, nếu không… Em suy xét cũng nuôi một con mèo chút đi?” Nghe em trai nói vậy, làm chị chỉ có thể đề nghị như vậy. “Tinh Tinh không có cách nào trở thành đề tài chung giữa các em, em muốn nói chuyện với người ta, liền phải tự mình tìm một lý do phù hợp để thường xuyên đi qua a.”
“Nuôi mèo?” Trình Phong Dương còn xoa đầu chó vô cùng ngạc nhiên, “Lại nuôi một con thú cưng à?”
Mà lúc Collie hai tay anh ấy đang ôm nghe thấy lời Trình Tinh Vũ nói lập tức ngao ngao lại anh anh* kêu lên, cả chó(**) nửa nhào tới đầu gối chủ nhân, đầu lại càng là ủi ủi vào trong lòng chủ nhân, tiếng chó sủa ấm ức kia là người đều có thể nghe ra đây là đang bán thảm, phảng phất đang nói “Không muốn không muốn, con muốn làm con một! Chủ nhân người đừng bỏ lại con nuôi đứa thứ hai a ngao ngao ngao!”
*: anh anh đây là tiếng khóc ấy, mình thấy nó hợp nên để đấy, về sau miêu tả tiếng khóc mà có cái từ này cũng để đấy luôn.
(**): dùng cho người thì là ‘cả người’, còn đây bởi vì nó là chó nên là cả chó =]]]
“Rồi, được được, không nuôi! Ba không nuôi!” Trình Phong Dương nhanh chóng ôm lấy Collie kích động đến không được, “Trong nhà chỉ một mình con, chỉ một mình Tinh Tinh con, không có mèo cùng chó khác!”
“Oa, Tinh Tinh ghen tị!” Học sinh mẫu giáo Lý Mộng Mộng ở bên cạnh vỗ tay cười, “Mẹ, Tinh Tinh thật là thông minh a!”
“Thông minh đến thành tinh, còn biết nuôi đứa thứ hai sẽ chia sủng của nó.” Trình Tinh Vũ nhìn con chó này làm ầm ĩ như thế cũng biết em trai chắc chắn sẽ không động ý niệm nuôi mèo, vậy cũng chỉ có thể thay đổi ý nghĩ một chút, “Đúng rồi, em không phải nói Lâm Lan thuần mèo rất có thủ đoạn sao? Ngay cả mèo dữ cắn người sẽ cào cắn người đều là đến trong tay cô ấy chưa tới nửa ngày liền trung thực, em có thể bắt tay vào từ phương diện này nha!”
“A? Thuần mèo?” Trình Phong Dương an ủi chó con đầu tiên là mờ mịt ngẩng đầu, sau đó ý thức được chị gái đang nói cái gì, “Chị là muốn để em giới thiệu mối làm ăn cho Lan Lan?”
“Đúng vậy a, em đã làm nhà thiết kế trang trí nội thất nhiều năm như vậy, trong tay hẳn là cũng có không ít khách hàng cũ, trong đó luôn có vài người nuôi mèo nhỉ?” Trình Tinh Vũ bày mưu tính kế cho em trai, “Mèo sủng vật này khẳng định sẽ có một hai con có tật xấu làm cho chủ nhân đau đầu, nói không chừng còn từng phàn nàn với em, để em hỗ trợ giải quyết giúp họ lúc em thiết kế phòng ở, em hoàn toàn có thể vào tay từ những chỗ này a.”
Sủng vật không phải con người, chúng nó thú tính chiếm đa số nên luôn có vài chỗ không hợp ý người. Trình Phong Dương vừa bị chị gái nhắc nhở như thế cũng xác thực nhớ tới trong nhà khách hàng mình từng hợp tác lúc trước có vài người là như thế, có người thậm chí cũng bởi vì thú cưng hoặc là muốn nuôi thú cưng mà chọn nhà mới hoặc trang trí lại phòng ở.
“Chị, chị thật đúng là giúp em đại ân!” Càng nghĩ càng thấy có thể làm, Trình Phong Dương hưng phấn mà nói lời cảm tạ với chị ruột, quay đầu chui vào phòng của mình, “Em về lật lại tư liệu khách hàng của mình, có cơ hội thì hỏi thăm đáp lễ với mấy người nuôi mèo đó!”
Lâm Lan không thích nợ nhân tình của anh ấy, vậy anh ấy giới thiệu mối làm ăn cho cô, cô ấy giúp khách hàng giải quyết vấn đề của mèo, anh ấy với công ty thu được danh tiếng từ khách hàng cũ, kiểu song thắng* như vầy chắc không thành vấn đề đi?
*: hai bên cùng thắng, hai bên đều có lợi.
Trình Phong Dương bên này vì thoát khỏi độc thân mà tích cực nỗ lực, cách phố đối diện, Lâm Lan hoàn toàn không biết gì cả đang gặp phải nhân viên Tiểu Tống xin nghỉ phép.
“Cửa hàng trưởng, em muốn đi bên chỗ mèo