Khi Tôi Không Còn Là Cứu Thế Chủ - (Hp/Allhar)

Chương 94


trước sau


Vào một buổi trưa, đợi Cassius đã đi ngủ, Harry và Emmett mới trò chuyện riêng với nhau. Emmet nói cho Harry biết chuyện quá khứ, trước kia không hề có thế lực của Grover, đa phần chỉ xoay quanh cuộc sống trường học giữa nữ chính và các nam chính.
1

Harry nghĩ cốt truyện ban đầu không có kẻ thù mạnh mẽ như Grover, 1 phần là do Calla không gặp gỡ Grover dẫn đến gã không có cơ hội học lõm mấy kiến thức ma thuật của Calla nên khi ấy gã rất yếu và bè cánh thì chẳng có ai. Đồng thời, gã cũng không khám phá ra được khế ước với ác ma. Đời này, mọi việc đã thay đổi mới tạo cơ hội cho Grover xuất hiện.

"Anh sẽ đi tìm vỏ trứng của Đứa con lai, anh đoán mình sẽ giải mã được một số bí mật cũng như cách nắm giữ ma lực Đứa con lai."

Emmett nghe thế thì vội xung phong đòi đi theo nhưng nhận được cái lắc đầu của Harry. Cậu đặt tay lên vai nó, ôn hoà nói: "Em phải ở bên Cassius, nếu chúng ta cùng rời đi thì khi tỉnh giấc, Cassius sẽ khóc mất."

Một câu này thật sự đánh tan được mong muốn đi theo Harry của Emmett. Nó nắm lấy tay Harry, ánh mắt trong trẻo của nó nhìn cậu đầy sự lo lắng.

"Yên tâm đi bé con. Anh hứa sẽ không có việc gì. Hai đứa phải ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về đấy." Harry xoa đầu Emmett, yêu thương ôm lấy nó an ủi.

"Khi các anh ấy hỏi hãy nói anh đã đến chỗ của Hanah."

Dặn dò thêm vài câu, Harry liền độn thổ đi mất. Cậu xuất hiện ở bìa Rừng Cấm, sợ Severus vẫn còn ở trong trường nhìn thấy, Harry nhanh chân đi vào trong rừng. Mất một lúc, Harry mới tìm được hang động đặt vỏ quả trứng trong kí ức.

Hiện tại, khung cảnh trước mắt khiến Harry không khỏi ngỡ ngàng, hang động trong nền trời tuyết như bị cô lập, xung quanh nó hình thành một kết giới ngăn những bông tuyết rơi vào và khi Harry đi xuyên qua lớp màn bảo vệ, cậu cảm nhận được hơi ấm đang lan ra khắp cơ thể khiến cậu phải thở hắt ra một cách thoải mái.

Vỏ quả trứng vẫn nằm nguyên trên nền đất, tuy nhiên nó đã được xếp gọn lại một góc như có một bàn tay ma thuật vô hình nào đó đã làm việc này.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Harry nhẹ nhàng bước đến, cậu đặt bàn tay của mình lên những mảnh vỡ của quả trứng nhưng đợi vài phút vẫn không thấy có phép màu gì xảy ra.

Cậu tha thiết nhìn chúng như mong cầu chúng hãy phản ứng lại mình.

Và khi Harry gần như trở nên thất vọng, Harry đã thử cất giọng: "Làm ơn hãy có phép màu đi mà, tôi rất cần bạn. Làm ơn. Tôi không thể chiến thắng nếu tôi không thể điều khiển được ma lực của mình, xin hãy giúp tôi với, tôi xin bạn." Giọng Harry đầy khẩn cầu cùng chân thành. Những giọt nước mắt từ khoé mắt Harry rơi xuống chạm vào vỏ quả trứng, thế mà thật sự có tác dụng. Lúc bấy giờ, quả trứng phát ra tia sáng chói loá chưa từng thấy, Harry buộc phải che mắt mình lại.

Lần nữa mở mắt ra, Harry ngạc nhiên phát hiện mình thế mà đã ở trên bầu trời. Nhìn các vị thần mỗi người mang một vẻ đẹp khác nhau nhưng đều rung động lòng người, cùng các nàng tiên cánh bướm bay lượn trên những áng mây, Harry nghĩ bản thân đang lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh chứ không còn ở trần thế nữa.

Nhưng thần sắc lo lắng cùng nội dung cuộc trò chuyện tiếp theo đã nói cho Harry biết chốn bồn lai này sắp bị phá hỏng.

Zeus - người cai quản bầu trời dẫn đầu nói: "Bây giờ Silknus đã trở nên vô cùng ngang tàng. Nhân lúc gã còn khá suy yếu, ta nên phong ấn gã thêm một lần nữa. Nếu lần này không thể phong ấn được gã ta thì ta sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội."

Athena mím môi, trên gương mặt vị thần trí tuệ lộ rõ sự thương xót, nàng nói: "Ta đồng ý với Zeus. Cứ để gã như vậy, thần dân của chúng ta sẽ còn chịu biết bao lầm than nữa đây."

"Hoặc là cùng chết chứ há có thể để gã lộng hành ngang ngược, ứp hiếp nhân loại, phỉ báng chúng thần như bây giờ." Prometheus - một vị thần Titan căm phẫn nói.

"Nhưng nếu chỉ phong ấn thì rất có khả năng Silknus lại thoát ra một lần nữa. Dẫu sao khi trước, Zeus, Hades cùng Poseidon đã đẩy gã vào Thời không vô cực. Nhưng đâu ai biết rằng, Silknus lại có thể thoát khỏi đó. Gã thậm chí còn đẩy một vài người bạn của chúng ta vào Thời không vô cực. Món nợ này không trả ta thấy trong lòng không thoải mái." Artemis nói trong khi đôi tay nàng đã bấu lại đến bật máu cho thấy nỗi oán giận của nàng đã lên đến cùng cực.

Các vị thần rơi vào thinh lặng, bầu không khí này kéo dài đến khi Poseidon - Vị thần thống trị biển cả lên tiếng: "Vậy thì thực hiện trận đồ đánh tan hồn phách của gã đi."
1

Một câu nói như một hòn đá rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng khiến chúng thần bắt đầu nổi lên nghị luận. Tuy nhiên, Zeus lại đồng ý với cách làm đơn giản mà thô bạo của Poseidon. Những vị thần khác chỉ lưỡng lự trong chốc lát rồi cũng nối đuôi theo sau mà đồng ý.

Tất cả những người ngồi đây đều hiểu, trận đồ đó cần chính là tất cả bọn họ thế chấp mạng sống của mình. Thế nhưng không một ai rút lui, hương khói cùng đức tin nhân gian đã cho họ sức mạnh, họ há có thể phản bội loài người mà chứa chấp cái kẻ ngoại tộc vô nhân tính đó.

Một quyết định hy sinh cao cả như thế chỉ được định ra trong một cuộc họp, chỉ mất vài phút họ đã quyết định mạng sống của mình, thật nhẹ nhàng nhưng cũng thật bi tráng.

Harry nhìn theo mà bất giác rưng rưng nước mắt. Và cuộc trò chuyện tiếp theo giữa Zeus cùng Poseidon đã khiến Harry thay đổi nhận thức.

Zeus trong tay cầm một quả trứng, ngài nhìn ra phía chân trời như có điều suy tư, gương mặt ngài mang một nỗi tâm sự khó giải bày.

"Anh đang nghĩ về Hades ư?" Poseidon vô thanh vô tức xuất hiện, ngài đội trên đầu vòng hoa nguyệt quế và đính trên đó ở chính giữa là một hòn đá xanh xinh đẹp.

Harry chắc chắn thứ Zeus cầm trên tay chính là Đứa con lai, còn Hòn đá Seratias thì nằm trên vòng hoa nguyệt quế của Poseidon.

"Phải, ta đang lo nghĩ về hắn. Ta không nói cho hắn biết việc làm sắp tới của chúng ta, liệu rằng hắn có giận ta không?" Zeus hỏi nhưng ngài đã thừa biết câu trả lời.

Poseidon đáp: "Giận nhưng rồi sẽ hiểu."

Và Poseidon nói tiếp: "Sau biến cố năm xưa, hắn là người thay đổi nhiều nhất. Hắn đã trở nên công chính liêm minh hơn bất kì vị thần nào, ở cương vị người phán xét sinh tử, hắn cũng là người lý trí và bình tĩnh hơn chúng ta rất nhiều."

"Ta cũng đã suy xét đến việc này. Cho nên Hades, hắn sẽ ở lại để giữ một đường lui cho tất cả chúng thần." Zeus nhẹ nhàng đưa ra quyết định. Rồi ngài ếm một bùa chú lên quả trứng mình đang cầm, "Ngươi sẽ vĩnh viễn nằm sâu trong Rừng Cấm cho đến khi một trái tim yêu thương đến đánh thức ngươi dậy. Ngươi chỉ được trao đi quyền năng cho người biết tình bạn và tình thân là gì."


Một lời nguyền cứ thế

khắc lên quả trứng và quả trứng dần bay vút về phía Rừng Cấm, bằng mắt thường có thể thấy nó dần hiện ra dáng vẻ vốn có, kích cỡ to hơn. Hàng loạt những xích sắt to nặng giam cầm Đứa con lai lại bên trong một con thác dữ. Và cả hàng mấy thế kỉ sau cũng không một ai dám bén mảng đến nơi ngủ say của Đứa con lai cho tới khi Emmett và Harry xuất hiện.

Đôi mắt Zeus có chút đượm buồn, "Ta ước mình chưa từng tạo ra nó để mẹ thiên nhiên nổi giận. Giờ đây chúng ta lại chẳng thể hợp chúng lại."

"Chúng ta không thể thay đổi được quá khứ, nhưng hiện tại và tương lai thì có thể." Poseidon nói và ngài nở nụ cười rất đỗi thanh thản, bộ dạng hoàn toàn chẳng xem trọng ngày chết của mình sắp tới.

Sau đó, cuộc chiến diễn ra, Silknus lần nữa xuất hiện trong đôi mắt của các vị thần, lần này gã còn chưa kịp làm ra hành động gì thì các vị thần đã ép gã vào trận đồ mà họ đã chuẩn bị từ trước. Mỗi người đứng ở một vị trí khác nhau bắt đầu ngâm xướng cổ văn.

Silknus gào lên khi gã biết họ định làm gì: "Các ngươi điên rồi!"

Gã phản kháng rất dữ dội, những vị thần hơi nhíu mày cố chíu đựng, họ không thể phân tâm trong lúc thực hiện nghi thức thanh trừ này.

Sự dằn vặt dài đến mức như hơn nửa thế kỉ trôi đi, linh hồn gã bị đánh tan tác, mà ở nơi các vị thần đang đứng cũng hoá thành từng điểm sáng bay xuống trần gian. Giờ đây thần không còn ở nơi nào xa xôi nữa mà họ đã trở về bên cạnh dân chúng của mình. Họ hoá thành đất, cây, nước, muôn loài và che chở cho nhân loại vĩnh hằng.

"Ta sẽ luôn ở bên các con."

Một vị thần từng nói như thế và giờ đây Harry đã hoàn toàn tin vào điều đó.

Để có một thế giới không bị diệt vong
đổi lại là sự sụp đổ của đế chế thần linh, vinh quang lụi tàn. Họ đánh đổi sự sống của mình để giành lấy một hy vọng cho nhân loại. Có thể bản chất không tốt nhưng ở một khía cạnh nào đó họ rất xứng đáng với danh hiệu thần linh được loài người sùng bái tôn thờ.

Kết thúc những gì đã trông thấy, Harry rơi vào trầm tư, cậu đoán có thể khi ấy hồn phách của Silknus hoàn toàn không biến mất hết mà còn sót lại và các vị thần không ngờ được rằng mấy chục thế kỉ sau, Silknus thật sự đã trở lại như những gì Zeus lo sợ. Ngài đã nhìn thấy được tương lai bằng một cách nào đó.

Và chuyện này, Hades không hề hay biết.

Harry nhanh chóng gom vỏ quả trứng theo mình đi đến Nhà Black. Cậu bước vào nhà khi bức hoạ phu nhân Walburga đang càu nhàu với Regulus về vấn đề Orion cùng cô tình nhân - mẹ Grover.

"Mụ ta là một kẻ nào đó, ta không biết, nhưng ta phải đính chính cho con biết 1 điều Regus yêu quý, cha con, ổng tôn thờ thuần huyết như ta và chẳng có lý do gì khiến ổng phải yêu một Máu bùn cả." Walburga nói với giọng chắc chắn.

Lời nói của phu nhân Walburga tuy khó nghe nhưng đó là sự thật, Harry biết nhà Black có một niềm tin bất diệt vào Dòng máu thuần huyết như thế nào nên việc một thành viên trong gia đình kết hôn hay làm gì đó liên quan đến người không phải máu trong sẽ bị gạch bỏ khỏi gia tộc ngay. Điển hình như Andromeda - một người dì đã bị xoá tên từ lâu. Nên nói việc cha của Sirius và Regulus ngoại tình với một người phụ nữ không thuộc máu trong thì hơi khó tin.

Ngoài ra cây sinh mệnh trong gia đình Black cũng không có biểu hiện gì cho thấy Orion còn có một người con trai khác trừ Sirius cùng Regulus. Vì vậy mà lai lịch thật sự của Grover vẫn là một điều khá bí ẩn, họ cho rằng ngay cả gã cũng không hề hay biết bản thân mình vốn không thuộc dòng dõi nhà Black.

Khi Walburga phát hiện ra Harry đang đến, bà liền không nhắc đến chủ đề đó nữa, bà dành cho Harry một ánh mắt hiền từ.

"Chào con Harry." Có thể nói bà luôn dành yêu thương cho những đứa trẻ thuần huyết nhà Slytherin.

"Chào bà Walburga." Harry lễ phép cúi đầu đổi lại là sự tán thưởng của Walburga.

Bà còn càm ràm: "Giá mà đứa con kia cũng lễ phép bằng phân nửa con."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Phu nhân Black, mẹ lại mắng con nữa à!" Sirius xuất hiện tựa người vào tường, vẻ mặt buồn bực hết sức.

"Hừ!"

Regulus im lặng nhìn khung cảnh này, trên gương mặt thể hiện sự vui vẻ rất rõ ràng.

"Con đến đột ngột như vậy chắc có việc quan trọng lắm đúng không?" Sirius dẫn Harry vào phòng khách rồi mới hỏi.

"Dạ thưa cậu, con cần được đến gặp ngài Hades ngay bây giờ. Con muốn thưa với ngày ấy một số chuyện liên quan đến sự mất tích của những vị thần." Harry nói xong, hai người đồng loạt sửng sốt.

Tính chất việc này rất quan trọng nên ba người không thể trì hoãn mà đi ngay lập tức. Trước khi đi Harry để lại một bức thư cho gia đình mình.

...

Khi Hades tiếp nhận những mảnh vỡ của quả trứng, hắn im lặng một lúc lâu, đến mức ba người tưởng như hắn đã bị một bùa định thân làm cho không thể cử động.

Persephone lau vội nước mắt khi nhìn vào quá khứ mà bà không hề có mặt, rồi bà dịu dàng xoa đầu Harry, cảm kích nói: "Cảm ơn con đã giúp chúng ta biết được sự thật. Ta thật lòng biết ơn con."

Lúc này, Hades mới thoát khỏi dòng suy nghĩ, hắn đứng dậy khỏi ngai vàng của mình và bước đến bên cạnh Harry.

Hắn nói: "Zeus muốn ta sẽ trở thành đường lui cho bọn hắn nhưng hắn không ngờ rằng khi tất cả biến mất, ta và Persephone cũng bị cầm chân ở Địa ngục."

"Vì vậy ta mong rằng, Harry, con hãy giúp chúng ta đánh tan một hồn phách còn lại của gã." Hades nói và bàn tay hắn đặt lên vai Harry, đồng thời ở bên vai còn lại của cậu cũng xuất hiện một bàn tay dịu dàng khác.

Persephone mỉm cười, đôi mắt tràn ngập trìu mến cùng tin tưởng.

"Chúng ta sẽ dạy con cách điều khiển được ma lực của Đứa con lai."

"Con cảm ơn hai người." Harry mỉm cười, đôi mắt xanh loé lên tia quyết tâm cùng kiên định hơn bao giờ hết.

Hai vị thần cho nhau một ánh mắt, cùng thấy được sự tin tưởng cùng tán thưởng trong đôi mắt đối phương.

Một người có thể được Đứa con lai trao cho quyền phép thì không thể là một người tầm thường.
1



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện