Bảng thông báo điểm thi giống hệt như năm ngoái chen chúc rất nhiều học trò, ai cũng muốn biết kết quả cuộc thi cuối năm mà ngay cả Draco cũng không ngoại lệ. Từ sớm nó đã gấp gáp chạy đến xem, thấy được kết quả thì không khỏi vui mừng, năm nay nó đã dành hạng 1.
Về phía hạng 2, không ai khác chính là Hermione, cô nàng thua Draco ở điểm Độc dược. Tuy hơi tiếc nuối nhưng cô rất nhanh đã vực dậy tinh thần, bắt đầu nhìn xếp hạng của từng người, Fleamont đã có tiến bộ, dù không cao lắm nhưng cũng đã chạy lên được hạng 20, Ron thì còn dậm chân tại chỗ. Nó nhìn xếp hạng của mình thì thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên lại cảm thấy lạnh cổ, nó cứng ngắt quay sang Hermione, thấy cô bé nhíu mày liền có cảm giác không lành.
"Cười cái gì mà cười. Ron, cậu xem Fleamont đi, cậu ấy đã có tiến bộ, chỉ có mỗi cậu thôi."
"Mình cũng đã cố gắng lắm rồi." Ron lí nhí đáp lời.
Mặc cho hai người bạn đang ầm ĩ, Fleamont kiếm tên mình xong thì tiếp tục đi kiếm tên của Harry. Thấy cậu rơi xuống hạng 5, nó bắt đầu lo lắng, không biết chuyện gì đã ảnh hưởng đến tâm lí của Harry khiến cậu làm bài không tốt. Càng nghĩ nó càng lo, bất giác kiếm tìm bóng hình cậu trong tốp người đến và đi.
Harry không có tâm trí đâu quan tâm đến kết quả cuộc thi, suy nghĩ của cậu hiện tại chỉ đặt vào mỗi Severus. Đã mấy tháng liền anh lạnh nhạt với cậu rồi. Lúc đầu ai đó còn nói là bận điều chế độc dược, nghe vậy cậu cũng không làm phiền đến Severus, dành cho anh thời gian riêng tư để nghiên cứu. Sau đó, mỗi lúc cậu tiến đến gần thì anh sẽ né tránh, hành động của anh không đến mức quá rõ ràng nhưng không may Harry đã nổi lòng nghi ngờ. Dần dần cậu phát hiện chẳng có một nghiên cứu nào cả, chỉ đơn giản là Severus không muốn gặp cậu thôi.
Điều này khiến Harry rất không vui, từ nhỏ đến lớn Severus chưa bao giờ lạnh lùng với mình như vậy. Và chuyện làm Harry buồn nhất là Severus nói dối cậu.
Buồn một trận rồi cậu lại nghĩ đến khoảng thời gian còn ở Thế giới nguyên tác, Severus còn lạnh nhạt với cậu hơn bây giờ, thậm chí còn tỏ ra ác ý, thế mà lúc trước chỉ giận chốc lát, sau đó cũng không nghĩ đến nữa. Giờ thì hay rồi, Severus không muốn gặp cậu, cậu liền buồn thảm. Có lúc Harry hoảng hốt nghĩ, bản thân có phải ỷ lại vào Severus quá không? Hay là tâm lý của cậu chuyển sang thiếu nữ? Động một chút là buồn?
Trong lúc cậu suy nghĩ bên tai truyền đến tiếng ồn ào, Harry ngước lên nhìn, Nathalie - nữ thần sắc đẹp của nhóm học trò Hogwarts đang đi về phía cậu, mặt mũi thì buồn rười rượi.
"Merlin ơi, cậu có biết mình hạng mấy không hả? Hạng gần chót đó." Nathalie vừa lầm bầm vừa xoay xoay lọn tóc
Harry ngạc nhiên nhướn mày, "Cậu đem đầu rỗng đi thi hả?"
"Chứ còn gì nữa. Cậu nói xem, vừa mở mắt ra mình đã là Nathalie, nhận được thư xong liền chạy đến Hẻm Xéo rồi nhập học luôn. Không có thời gian để ôn lại kiến thức gì cả. Vào năm học mình còn chẳng quơ được một thần chú ra trò. Thế là điểm thấp rất nhiều môn học." Nathalie than thở.
Loáng thoáng có tiếng bàn tán về Nathalie, Harry áy náy nhìn cô: "Cũng tại vụ của mình mà cậu bận bịu. Xin lỗi cậu."
"Cậu nói gì vậy. Mình tự nguyện đòi tham gia chứ có phải cậu nhờ vả gì đâu. Với lại mình nói cho cậu biết, cho dù có thời gian mình cũng học không vô, trong đầu mình chỉ toàn là đống hoá học hữu cơ và vô cơ, hình học không gian, kêu mình nhét thêm kiến thức phép thuật ngay bây giờ thì làm khó mình rồi." Nathalie thoải mái khoát tay lên vai Harry, chưa được lâu Nathalie cảm nhận được có ánh mắt không mấy hảo cảm nhìn cô.
"Anh trai của cậu đâu rồi?"
Câu hỏi đột ngột của Nathalie làm Harry có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng trả lời: "Huynh trưởng vừa gọi anh ấy ra ngoài nói chuyện riêng. Sao vậy?"
"À không có gì." Nathalie kì lạ nghĩ, Draco không có ở đây, vậy ai nhìn cô chứ?
Nathalie thình lình quay mặt về hướng đó, Fleamont hơi giật mình khi cô nàng nhìn mình, rất nhanh đã lấy lại tinh thần quật cường mắt đối mắt với Nathalie.
Nụ cười trên gương mặt xinh đẹp của Nathalie càng lúc càng sâu, các nam chính có vẻ không thẳng như trong tưởng tượng ha...
Trong đầu cô nàng bắt đầu mở ra một thế giới đầy màu sắc. Nghĩ đến Cp mình bất chấp mọi thứ để đu. Lòng càng thêm quyết tâm phải gán ghép Harry với Voldemort. Thuyền Volhar cô mà không đẩy được, cô nhất định sẽ viết ngược tên mình. Nhưng nghĩ đến Cp Drahar, lòng cô lại rục rịch. Tuy tên anh trai Malfoy này có chút vấn đề về thần kinh nhưng nếu Harry đứng chung với Draco sẽ là tổ hợp nhan sắc tuyệt đỉnh. Anh trai mặt đẹp nhà lắm tiền có vấn đề thần kinh công và em trai tốt bụng xinh đẹp thụ!!! Còn Cứu thế chủ sao? Fleahar, Cp này cũng thật thú vị! Cứu thế chủ thâm tình công và ôn nhu dễ thương nhưng không dễ chọc thụ. Càng nghĩ mắt cô càng sáng lên. Harry đứng bên cạnh bất giác nổi cả da gà mà Fleamont trực diện đối mặt với cô nàng cũng bị ánh mắt đó làm cho rùng mình.
Nathalie than thở: "Thế giới tôi đang sống rất có khả năng là một bộ đam mỹ Np a~"
"Cậu vừa nói gì vậy?" Harry ngơ ngơ ngác ngác hỏi
Nathalie thoải mái tiếp tục câu cổ Harry kéo đi, "Không có gì đâu. Chúng ta ra ngoài hóng gió ngâm thơ một tí đi." Trước khi đi còn cong môi đầy khiêu khích với Fleamont, khiến nó tức đến đỏ cả mắt.
Đến hành lang thông ra Hồ đen, cả hai gặp được Cedric đang đứng cùng một người khác, Cedric tươi cười chào hỏi hai người: "Chào hai em."
"Chào anh, Cedric." Harry mỉm cười đáp lại.
Nathalie hừ lạnh một cái quay mặt đi, không còn dáng vẻ tươi cười như vừa rồi. Cedric cảm thấy rất oan uổng, anh nhớ bản thân chưa từng làm gì Nathalie Siwgan cả.
Không khí rơi vào bế tắc, Harry mới nhìn sang người kế bên Cedric, ấn tượng đầu tiên là người này có đôi mắt màu hổ phách rất đẹp, thấy cậu nhìn mình, người kia liền nói: "Chào em, anh là Jonathan Douglas. Rất vui được làm quen với hai đứa."
"Rất vui được gặp anh. Em là Nathalie Siwgan. Anh có thể gọi em là Nathalie." Nathalie niềm nở trả lời, khác một trời một vực khi đối diện với Cedric. Ai cũng nhận ra điều này, Jonathan cảm thấy bầu không khí càng lúc càng không xong nên liền tán gẫu vài câu rồi kiếm cớ kéo Cedric đi khỏi.
Vừa đi xa không lâu, Jonathan nhìn Cedric như nhìn một tên cặn bã, "Có phải cậu làm gì em nó rồi không? Nathalie vô cùng ghét cậu!"
Cedric - một thân trong sạch - Diggory giơ cả hai tay