Dương Khôi Thần chau mày quay lại nhìn Hạ Thiên Di, đôi mắt lạnh lùng nay pha thêm chút giận dữ, hắn thô bạo kéo áo để mặt cô sát lại gần, gằn từng tiếng
- Tôi không kiêng nể con gái đâu
Dương Khôi Thần buông mạnh Thiên Di xuống nền cỏ, phủi tay bỏ đi. Hạ Thiên Di xoa lấy đôi vai đau nhức vì bị xô ngã, nhưng ánh mắt vẫn không chút sợ sệt, ngược lại, còn quyết tâm chiếm cho được người con trai đó
- Chào anh, Jin
Jin bỏ cuốn truyện xuống, nhìn chăm chăm vào người con gái đang cười tươi trước mặt mình, thấy cậu im lặng, cô nói tiếp
- Sao vậy? Lâu rồi không gặp không lẽ quên em rồi sao? Em là An Hiểu Thuyên đây
Sắc mặt Jin càng lúc càng kì quái, Hạ Thiên Di không thể nào biết được cậu đang suy nghĩ gì, bỗng, Jin bật cười
- Đúng là không giống
Jin đã từng hỏi Khôi Thần khi lần đầu hắn thấy Hạ Thiên Di, rằng hắn không có chút kinh ngạc gì sao, lúc ấy, Thần chỉ nhún vai
- Mắt mày đem vứt là vừa
Giờ nghĩ lại, Jin thấy mắt mình có vấn đề thật, cậu đứng dậy, mỉm cười với Hạ Thiên Di
- Em chọn sai vai diễn rồi cô bé
Thiên Di ngạc nhiên nhìn Jin
- Em chính là An Hiểu Thuyên
- Sai, em có bề ngoài giống tiểu Thuyên, nhưng cô nhóc láo lếu ấy chưa bao giờ nói chuyện lễ phép với anh như vậy, càng không bao giờ dành cho anh nụ cười hiền từ như thế. Em muốn học đòi làm An Hiểu Thuyên, tốt thôi, nhưng đừng làm thế trước mặt anh, bởi anh chỉ quen biết một An Hiểu Thuyên thôi
Tuy khuôn mặt vẫn tươi cười nhưng từng câu nói của Jin sặc mùi cảnh cáo, cậu biết cô gái này không hiền lành như vẻ bề ngoài, và hiểu rõ ý định của cô, Jin làm vậy cũng chỉ là để bảo toàn tính mạnh nhỏ bé của cô trước khi cái ý định điên rồ đó đến tai Dương Khôi Thần
Hạ Thiên Di thật sự rất căm giận An Hiểu Thuyên, vì cớ gì mà nó có thể nhận được bao nhiêu là ưu ái, trong khi cô không đụng chạm đến ai vẫn bị ghét bỏ như vậy. thật không công bằng. Vốn là một cô gái hiền lành thánh thiện, nhưng những gì Hạ Thiên Di đã trải qua khiến cho tinh thần yếu ớt của cô tổn thương nặng nề, và từ giây phút đó, nụ cười trong sáng của cô vụt tắt
- Đụng không biết xin lỗi à??
Một đám người bực tức kéo Dương Khôi Thần lại khi hắn va vào người tên đi đầu mà vẫn tỉnh bơ đi tiếp. Khôi Thần quay lại, vẻ mặt cao ngạo chẳng có biểu hiện nào là muốn xin lỗi, và kết quả, là đánh nhau. Đây không biết là vụ ẩu đả thứ bao nhiêu mà Dương Khôi Thần dính vào từ sau cái chết của Hiểu Thuyên, ngày nào trên người hắn cũng có ít nhất từ 3 đến 4 vết trầy xướt, có vẻ như Khôi Thần đang mượn những vết thương ngoài da để tạm át đi nỗi đau trong lòng.
Jin thở dài khi thấy Khôi Thần vào lớp với vết thương còn rướm máu trên trán, và đó cũng là việc duy nhất cậu có thể làm, nhìn, và thở dài. Chiều này Khôi Thần lại theo thói quen ngồi ở sân sau nhìn về phía sân vận động, Gim và Won đang chạy hăng say như mọi ngày. Ở đây tuy thoáng mát, nhưng quang cảnh chẳng có bao nhiêu, 1 năm ngồi nhìn cũng thuộc hết từng lá cây ngọn cỏ, một người bất cần và đang ở tuổi quậy phá như Dương Khôi Thần mà lại có thói quen như những người già, chiều nào cũng ngồi đúng chỗ đó, nhìn ra đúng 1 hướng đó, khiến hắn làm được như vậy, chỉ có thể là An Hiểu Thuyên. Biết chắc đây là nơi chứa đựng kỉ niệm giữa 2 người nên Hạ Thiên Di mỉm cười ngồi xuống bắt chuyện
- Chắc chị ấy rất thích chạy phải không? Em cũng rất thích
Khôi Thần nhăn mặt, hắn đương nhiên biết rõ Hạ Thiên Di đang muốn gì, khẽ nhếch môi cười, hắn trả lời mà không quay lại
- Không, An Hiểu Thuyên rất lười, chỉ thích đứng một chỗ la hét bắt người khác chạy
Thiên Di bất ngờ trước câu trả lời, cô còn đang bối rối không biết nên tiếp như thế nào thì Khôi Thần đã nói tiếp, giọng lạnh băng
- Cô có biết ý nghĩ cũng có thể giết chết một người không?
Thần chỉ nói đến đó rồi bỏ lửng câu hỏi, trong phút chốc, Hạ Thiên Di cảm thấy sống lưng lạnh toát, nhưng cô ta vốn chẳng còn gì để mất nữa rồi, nên đánh liều nói
- Em biết anh vẫn còn rất yêu chị ấy, em lại có khuôn mặt giống hệt chị ấy, em không ngại làm người thay thế đâu, em yêu anh, và nếu anh chỉ yêu khuôn mặt của em thì em cũng hạnh phúc lắm rồi
Dương Khôi Thần hừ lạnh, rồi nhanh như cắt, hắn lấy tay bóp lấy cổ của Hạ Thiên Di
- Cô lấy tư cách gì để thay thế?? Tôi yêu An Hiểu Thuyên, không phải khuôn mặt của cô
Sức mạnh từ một cánh tay của Dương Khôi Thần thôi cũng khiến Hạ Thiên Di đau đớn, cô không thở được, so với bị bắt nạt bình thường, chuyện này còn đáng sợ hơn, những giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống khuôn mặt đang tím nghét vì thiếu oxi. Khôi Thần chợt khựng lại, tim hắn có chút nhói, hắn thả tay ra và bước đi nhanh
Jin thở dài ngồi xuống cạnh thằng bạn thân đang không ngừng nốc rượu, tối nào cũng vậy, cứ tan học không lê la đánh nhau thì Dương Khôi Thần sẽ đến Bar ngồi uống rượu đến khuya
- Thôi đi, mày muốn uống đến chết à?