Tề Viễn ban đầu còn kêu oan, nhưng mà sau khi bị thẩm tra thần hồn cuối cùng cũng khai nhận.
Hắn bị phạt 1000 roi đánh lên Nguyên Anh bản mệnh, cực kỳ thê thảm, dù cho có tận lực chữa trị cũng phải mất 2 đến 3 năm may ra mới hồi phục lại như bình thường.
Hơn nữa, Luyện Dược Sư Công Hội cũng đã bố cáo thiên hạ, trục xuất tư cách thành viên và tước bỏ danh hiệu ngũ phẩm luyện dược sư của Tề Viễn.
Chuyện Tề Viễn mưu hại Tần Vũ nhanh chóng lan truyền trong tông môn, đệ tử trong tông một phen bàn tán xôn xao, bởi vì chuyện này thẳng thắn ra mà nói vẫn là quá độc ác, lấy tính mạng của người vô can để giá họa cho người khác, vậy mà Tề Viễn hắn vẫn dám làm.
Bây giờ ở tu chân giới, không ai dám đến nhờ hắn luyện đan nữa, nhờ một luyện dược sư âm hiểm, mưu tính hại người mà có thể giết hại tu sĩ phục dụng đan dược của Tề Viễn hắn như vậy.
Nhỡ đâu chính mình bị hắn hại chết, thì thật là thê thảm.
Phút chốc thanh danh của Tề Viễn, bị chính hắn bóp nát trong tay, rơi xuống vực thẳm.
Tề Viễn hắn ban đầu cũng chỉ vì đố kỵ và ghen ghét mà thôi.
Nhưng chân chính sai lầm, là hắn lại nghe Tiêu Mỹ Mỹ dỗ ngọt dẫn dụ vào bẫy mà mất kiểm soát, làm ra chuyện táng tận lương tâm, bây giờ khi hắn cẩn thận suy xét lại thì đã muộn.
Tề Viễn bị phạt diện bích 100 năm sám hối, cẩn thận suy nghĩ hắn mới tỏ tường mọi chuyện.
Ngày đó, Tiêu Mỹ Mỹ mời hắn đến trùng hợp với ngày Tần Vũ đến gặp Triệu Thanh Nhã, hơn nữa còn tận lực gài thế để cho hắn và Tần Vũ không thù không oán tự dưng thù hằn nhau, mặt khác, Tiêu Mỹ Mỹ này còn bày cho hắn hại Tần Vũ, dù ngoài miệng là để giúp cho hắn, nhưng thật chất là để phục vụ mục đích cho ả.
Nhưng bây giờ có nói gì thì cũng đã quá muộn, bởi vì bản tính cao ngạo, bị người ta nắm thóp nên mới bị ả lợi dụng như vậy, còn trách ai được chứ.
Tề Viễn siết chặt hai tay, con ả Tiêu Mỹ Mỹ này thật độc ác, là người đầu sỏ của chuyện này, hại hắn thật thê thảm, còn ả thì đang tiêu diêu tự tại ngoài kia.
Tề Viễn âm thầm hạ lời thề, ngày ta ra khỏi đây, là ngày chết của tất cả các ngươi.
…
Ngụy Anh Kiệt đập bàn cái ầm, tức giận quát tháo:
- Hừ, thật là một lũ vô dụng!
Tiêu Mỹ Mỹ lại gần hắn, điệu bộ dỗ ngọt nói:
- Ngụy sư huynh, dù sao thì Tề Viễn cũng chỉ là quân tốt thí, không có hắn chúng ta còn có người khác.
Khách Khách!
Tên họ Ngụy lập tức hất ả ra, rồi nói:
- Người khác? Hừ, muội nói thì hay lắm, chuyện vừa rồi thanh thế lớn như vậy, Tề Viễn bị muội hại thê thảm đến như vậy, còn ai dám động tay động chân với Tần Vũ hắn nữa đây ?
Tiêu Mỹ Mỹ lại đon đả nói:
- Huynh chớ lo xa, chỉ cần là người có dã tâm, khắc sẽ có điểm yếu, hơn nữa cuối cùng cũng là bọn họ chết thay cho chúng ta mà thôi, có gì mà phải sợ ?
Ngụy Anh Kiệt hừ lạnh một tiếng, rồi ngồi xuống ghế, hắn tức giận nói:
- Bây giờ ta sẽ gửi chiến thư cho Tần Vũ, mong Tiêu sư muội làm gì thì làm, nhưng chớ liên lụy đến ta.
Tiêu Mỹ Mỹ dịu dàng cười rồi nói:
- Ài, sư huynh, muội một lòng một dạ theo huynh đó giờ, làm sao có thể hại huynh được chứ.
Nhưng mà ả lại không hề hay biết, bây giờ Ngụy Anh Kiệt cũng đã bắt đầu đề phòng ả.
Thủ đoạn của Tiêu sư muội này hắn cũng là lần đầu hắn chứng kiến, quả thật ghê gớm, Tề Viễn cũng chỉ vì Tiêu Mỹ Mỹ tung ra miếng bánh béo bở mà bị lợi dụng, rồi nhận lại kết cục thê thảm như vậy.
..
Đoạn nói chút chuyện xưa, Tiêu Mỹ Mỹ này ngày đó, quỳ bảy ngày bảy đêm liên tục dưới sơn phong của Thái Thượng Lão Tổ, để mong được lão nhận vào môn hạ làm đệ tử ký danh.
Thiên trưởng lão, thấy tư chất của nàng cũng không tệ, hơn nữa, bình thường biểu hiện