Tần thế gia lão tổ cũng phái 10 Luyện Hư kỳ cao thủ, 100 Hóa Thần kỳ tu sĩ và 500 Nguyên Anh kỳ tu sĩ được bồi dưỡng bên trong Tần thế gia đến hỗ trợ Tần Vũ.
Bên ngoài hắn cũng tuyển mộ thêm được 100 Hóa Thần kỳ cao thủ cùng với 500 Nguyên Anh kỳ tu sĩ.
Tần Vũ từ chối tuyển dụng Luyện Hư kỳ tu sĩ bên ngoài, bây giờ tu vi hắn còn chưa siêu việt họ, đưa vào dưới trướng rất khó để sai sử, bọn họ cũng chỉ là lính đánh thuê tạm thời mà thôi, khác hẳn với cao thủ được đào tạo trong nhà.
Về địa thế, Trung Nguyên ở Bắc Đông Vực, nằm giữa vùng trung tâm ma thú sơn mạch, phía bắc Trung Nguyên sơn mạch liên miên không dứt, dễ thủ khó công, đặc biệt là khu vực giáp với Biển Đông Vực, phát triển vô cùng trù phú.
Vùng này tạm thời Tần Vũ sẽ không động đến, hắn sẽ đánh từ phía Tây Nam đánh lên.
Nghe thì có vẻ vô lý bởi vì Tần thế gia là thế gia Đông Vực lại chọn đánh lên từ phía Tây Nam quả là ngu xuẩn.
Nhưng các lão cự đầu ở Nhân Tộc vực liền mau chóng nhận ra ý đồ của Tần Vũ, tên này tâm tư thật không tầm thường.
Nếu như hắn có thể thuận lợi thu phục được các bộ lạc ở đây, một đường thuận lợi đánh lên Đông Bắc thì quả thật binh lực ngày càng mở rộng.
Hơn nữa Nhung Tộc muốn đánh xuống cũng phải đi vòng qua những bộ tộc khác, không thể một đường hung hãn mà tiến công.
Phía sau lưng hắn là Trung Thổ, bên dưới là U Lâm thành, về phía đông là Đông Vực, về phía tây là cứ điểm của Bách Quỷ binh đoàn.
Như vậy, Nhung Tộc muốn đánh hắn cũng chỉ có một đường tiến công duy nhất là từ Đông Bắc đánh xuống.
Hơn nữa, địa thế mà Tần Vũ lựa chọn làm cứ điểm, là một bình nguyên nằm giữa lòng núi, chỉ có 1 đường tiến vào từ phía Đông Bắc, và hai đường thoát ra ở phía Nam và Tây Nam, tức là rút về Trung Thổ hoặc U Lâm thành.
Có tu sĩ hỗ trợ xây dựng thành lũy quả là nhanh chóng, chỉ trong vòng 6 tháng thời gian, đã xây dựng xong một thành trì nhỏ, đầy đủ chức năng.
Tần Vũ bắt đầu cho dàn quân huấn luyện đội hình, trận hình chiến đấu hợp công, lại cho binh lính đi xây dựng các tiền trạm do thám xung quanh ở trong ma thú sơn mạch.
Tần Vũ căn dặn bọn họ cật lực né tránh xây dựng tiền trạm do thám trong khu vực lãnh địa của Đại Thừa kỳ yêu thú tránh cho bọn chúng tức giận mà công kích bọn họ.
Tần Vũ gấp gáp như vậy là để nhanh chóng thu những bộ lạc nhỏ lẻ ở Tây Nam tập hợp lại thành một khối liên minh thống nhất, sau này còn hợp lực với thủ hạ Tần thế gia đối chọi với Nhung tộc, chứ không phải một đường đánh thẳng lên Đông Bắc.
Nhìn 1800 tu sĩ đang luyện tập dưới thành, Tần Vũ cũng có chút hài lòng, hắn phân chia 1800 tu sĩ này thành hai quân đoàn, mỗi quân đoàn 900 người, tương ứng với 9 bách đội, mỗi bách đội chia ra 10 thập đội, mỗi đội lại tập hợp 10 người, người thông thuộc binh pháp nhất sẽ làm đội trưởng, người có sức mạnh lớn nhất sẽ làm đội phó.
Theo cách phân chia này, mỗi người chỉ quản lý 10 thủ hạ dưới trướng, vô cùng gọn gàng hiệu quả.
Tai mắt của thế gia Nhân Tộc vực liền lập tức bắt chước học theo, mấy lão cự đầu, quả thật muốn bay đến chỗ hắn giơ lên một ngón tay cái, quả thật xuất sắc.
Chỉ trong vòng 6 tháng tiếp theo, từ một đội quân tạp nham tập hợp bởi tu sĩ Tần thế gia và tu sĩ giang hồ vậy mà bỗng chốc trở thành một khối thống nhất, bây giờ hàng ngũ bên dưới đã đều tăm tắp, hơn nữa phối hợp đã bắt đầu có hệ thống.
Tần Vũ bắt đầu cho tiến quân, dọn dẹp yêu thú xung quanh một mỏ khoáng thạch và một mỏ chân khí thạch ở gần đó, để bổ sung thêm tài nguyên cho tu sĩ trong quân doanh tu luyện, hắn cũng bố trí trận pháp gia tăng gấp đôi tốc độ tu luyện và trận pháp tăng thêm một thành chân khí trong thiên địa, phối hợp với nồng độ chân khí ở vùng trung tâm ma thú sơn mạch, hiệu quả tương đối tốt.
Có nhiều tán tu nhận được lợi ích to lớn trong tu luyện và huấn luyện, liền trực tiếp giao ra tinh huyết bản mệnh đăng ký đầu nhập làm thủ hạ dưới trướng của Tần Vũ.
…
Mấy bộ lạc man nhân phía bắc, ai cũng muốn khai thổ lập quốc hùng cứ một phương, chả ai nhường ai, chia năm xẻ bảy, muốn nô dịch lẫn nhau.
Bọn họ chung quy mà nói không được đoàn kết như nhân tộc phía nam, tập trung cùng nhau phát triển bảo vệ lẫn nhau trước yêu thú hoang dã.
Mãi đến mấy trăm năm gần đây họ mới chịu tập hợp lại xây dựng thành lũy, phát triển như phía nam, hy vọng có thể thay đổi cục diện.
…
Mùa đông một năm sau, thời tiết ở phía bắc vào mùa đông vô cùng khắc nghiệt, gió thổi từng cơn rét run người, tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ vẫn còn cảm thấy huống chi nhân loại bình thường.
Mấy năm gần đây, phía bắc sơ loạn, khắp nơi chiến tranh liên miên.
Cho nên mùa đông năm nay trở nên khắc nghiệt hơn bao giờ hết, tài nguyên cạn kiệt, tu sĩ cũng phải miễn cưỡng chống đỡ.
Nhiều nơi, tu sĩ bỏ đi đầu nhập vào những nơi có tài nguyên tu luyện tốt hơn, mong có cơ hội tinh tiến tu vi.
Thường dân ở mấy bộ lạc này vô cùng khổ sở, tu sĩ không hỗ trợ họ khai hoang phát triển mùa màng, chỉ lo cát cứ đánh chiếm lẫn nhau.
Lúc này quân đội Tần Vũ đang bao vây bộ lạc Mãn Thanh, Tần Vũ đứng trên Giao Long Đại Thừa Kỳ quan sát từ xa, hắn giương cung, súc thế thi triển Trụy Nhật Tiễn pháp.
Bầu trời tối đen như mực, bỗng một đường lóe sáng chói mắt, bùng nổ bên trên bầu trời thành lũy bộ lạc Mãn Thanh.
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG!
Đêm đông đang đen kịt bỗng rực sáng một vùng rộng lớn hơn mười dặm, thường dân trong thành vô cùng hoảng hốt, bọn họ đều biết đây là chiến tranh của tu sĩ, mấy đứa trẻ, bị tiếng động kinh thiên hù dọa, la khóc om sòm.
Phủ của tộc trưởng bộ lạc, bị oanh nát bấy, khắp nơi đổ nát, lôi điện không ngừng oanh kích xuống bên dưới, sóng nhiệt lan tỏa khắp thành, sức nóng kinh khủng đến độ, bọn họ còn nghĩ là mặt trời sập xuống!
Tu sĩ trong bộ lạc Mãn Thanh, hốt hoảng vô cùng, từng đợt tù và vang lên báo hiệu kẻ địch đánh đến.
SÁTTTTTTTT!
Một tiếng sát kinh thiên động thiên, vang vọng khắp bốn phương tám hướng thành lũy của bộ lạc,