Ba hôm sau, Tần Vũ đến Phong Vân khách điếm như đã hẹn, bên ngoài có 2 người khác một nam một nữ, đứng đợi cùng Bối Nhĩ La.
Tần Vũ rảo bước dắt theo Tử Yên đi về phía bọn họ, Bối Nhĩ La thấy hắn từ xa đã vội nói:
- Lục huynh, đây là …?
Tần Vũ liền nói:
- Nàng là muội muội của ta, bây giờ thời thế loạn lạc, ta không an tâm để nàng rời ta!
Bối Nhĩ La nhẹ nhàng gật đầu, xong rồi giới thiệu hắn với hai người còn lại:
- Đây là Lục huynh, người của Đông Tấn Quốc!
Cô nương bên cạnh Bối Nhĩ La, khẽ nhìn Tần Vũ thật sâu, bằng [Thần Nhãn] Tần Vũ cũng nhìn ra thân phận của nàng, Chu Tư Lệ công chúa Đông Tấn Quốc, khí vận chi tử 5 sao, tử thù với hắn 100/100 điểm, vô cùng mãnh liệt.
Bối Nhĩ La giới thiệu hai người còn lại:
- Vị huynh đài này là Tấn Sơn, và vị cô nương này là Tư Y Na, đều là người Thương Quốc.
Tần Vũ chắp tay chào bọn họ, bọn họ cũng đáp lễ hắn, rồi tên Tấn Sơn nói:
- Ài, Lục huynh, chuyến đi này vô cùng hung hiểm, sợ là sẽ nguy hiểm cho muội muội của huynh!
Tần Vũ khoát tay nói:
- Không sao, nàng khắc có thể tự bảo vệ bản thân, hơn nữa, còn có Ám Lôi Báo bảo hộ nàng.
Bọn họ nghe Tần Vũ nói như vậy cũng không nói gì nữa, lập tức lên đường tiến về bí cảnh.
Bối Nhĩ La vừa phi hành vừa nhìn Tần Vũ cưỡi Ám Lôi Báo bên dưới, tên này có thể thu phục Ám Lôi Báo Luyện Hư kỳ đỉnh phong khẳng định thực lực không hề tầm thường.
Nhưng hắn không hề nghĩ tới, Tử Yên và Tam Long nghe nói sẽ phải phi hành bằng kiếm hoặc đi bộ, liền cho rằng như vậy vô cùng mất mặt, liền vào Ma Thú sơn mạch kiếm cho Tần Vũ một cái tọa kỵ.
Con Ám Lôi Báo đang làm vương của một vùng Ma Thú sơn mạch rộng lớn, ngạo nghễ gầm thét bốn phương.
Ai ngờ, một buổi sáng yên lành, bị Tử Yên và Tam Long ầm ầm lao đến, khí thế vô cùng hung hãn, dọa cho tè ra cả quần, cụp đuôi rối rít nịnh nọt.
Lúc nghe nói phải làm tọa kỵ cho nhân loại, trong lòng nó vô cùng ấm ức, nhưng thấy Tam Long gọi Tần Vũ một tiếng chủ nhân, hai tiếng chủ nhân, nó liền biết người ngồi trên lưng nó chắc chắn không hề tầm thường.
Buổi tối ngày đầu bị mang về Hoàng Đô thành, nó liền hỏi Tam Long về thực lực của Tần Vũ, Tam Long liền đắc ý khoe khoang, nó nói Tần Vũ chỉ cần giương cung bắn ra chín tiễn liền có thể giết chết Đại Thừa kỳ cao thủ, làm cho Ám Lôi Báo run như cầy sấy.
Nói đoạn Tam Long chỉ vô vết ngấn trên nghịch lân rồi bảo nó, ngày đó chủ nhân một tiễn bắn ta, bây giờ đã hơn chục năm rồi mà nghịch lân vẫn chưa lành lại, làm cho Ám Lôi Báo tý nữa tè tại chỗ.
Nên mấy tháng vừa qua, nó vô cùng nịnh nọt Tần Vũ, hắn bảo gì nó làm nấy vô cùng ngoan ngoãn, thậm chí bây giờ nhìn cái bản mặt nịnh nọt của nó không khác gì con mèo to xác.
Ám Lôi Báo truyền âm cho Tam Long hỏi:
“Tam ca, tại sao chủ nhân lại đi chung với mấy tên yếu ớt này”
Tam Long hừ lạnh trả lời nó:
“Hừ, ngươi còn nhìn không ra, chủ nhân đây là giả trư ăn thịt cọp, hơn nữa khẳng định chuẩn bị thu thêm một cái lão bà”
Tử Yên cũng phụ họa:
“Ca ca ta lão bà nhiều vô kể, đếm không hết a, hẳn là ca ca đến đây thấy trống trải nên muốn thu một cái đại tẩu làm ấm giường”
Ám Lôi Báo nghe vậy cũng gật gù, nó nói:
“Ầy, chủ nhân thật biết cách hưởng thụ nha”
Tần Vũ mà nghe bọn nó nói những lời này, chắc chắn thổ huyết vì tức giận.
Một đám loi nhoi dám nói xấu sau lưng hắn.
Bọn họ đi mấy ngày đường cũng vào đến trung tâm ma thú sơn mạch, nhưng lạ là khi bọn họ đi ngang qua lãnh địa của một vài yêu thú Đại Thừa kỳ đều thấy bọn chúng tận lực né tránh chỉ ở trong hang ổ, không có đi ra đe dọa bọn họ như mọi khi bọn chúng thường làm.
Bối Nhĩ La là không biết, khí tức của Tam Long đã dọa bọn nó khiếp vía, nào dám đi ra.
Tên Tấn Sơn đột nhiên nói:
- Lạ nhỉ ? Không biết là có chuyện gì mà mấy con yêu thú Đại Thừa kỳ lại hành động kỳ lạ như vậy?
Tần Vũ lấp liếm nói:
- Ài, là huynh nghĩ nhiều rồi, hẳn bọn chúng khinh thường chúng ta mà thôi.
Bối Nhĩ La cũng gật gù:
- Ta cũng nghĩ như Lục huynh! Chúng ta cũng nên tranh thủ tận dụng cơ hội mau chóng tiến về bí cảnh.
Cao thủ bên cạnh bảo vệ Bối Nhĩ La cao nhất cũng chỉ là Hợp Thể sơ kỳ, nên cũng không thể phát hiện ra Tam Long, nên hắn mới nói như vậy.
Tư Y Na (sau này gọi thân phận Chu Tư Lệ để các đạo hữu dễ nắm cốt truyện) cũng đồng ý nói:
- Đúng vậy, chúng ta nên tận dụng thời cơ tăng tốc mới là lẽ phải.
Nói rồi bốn người bọn họ gia tăng tốc độ đi nhanh về phía bí cảnh.
Đi xuyên qua một khu rừng rậm rạp, bọn họ đến một khu vực kiến trúc đổ nát, rong rêu đã phủ kín bên trên, cây cối chen chúc, loáng thoáng chỉ thấy một hai nền gạch cũ kỹ lâu đời.
Bối Nhĩ La bấm pháp quyết phá giải đại trận rồi dẫn mọi người tiến vào bên trong.
Một cái truyền tống trận dần dần xuất hiện trước mặt mấy người bọn họ, lúc này Bối Nhĩ La nói:
- Phiền mọi người vào đó, tận lực hành động theo sự chỉ dẫn của ta!
Đám người Tần Vũ nhẹ gật đầu, đoạn bọn họ bắt đầu tiến vào.
Bên trong là một tiểu thế giới rộng lớn, kiến trúc ở đây nhìn rất giống cấm thành của hoàng tộc Đông Tấn Quốc, chỉ khác là khắp nơi đổ nát, rệu rạo bởi sự tàn phá của thời gian.
Tần Vũ cẩn thận nhìn xung quanh một lượt, chỗ này khí tức hơi quỷ dị ám muội, hắn hỏi lại:
- Bối huynh xác định đây là tiên triều bí cảnh của nhân tộc ?
Bối Nhĩ La cũng nhận thấy điểm khác biệt bên trong này, không khí và cảnh sắc trong này đã hoàn toàn biến đổi so với tình báo của hắn nhận được, hắn nói:
- Theo tình báo và kiến trúc ở đây thì quả thật như vậy, nhưng mà không khí ở đây có chút không đúng lắm.
Ở đằng xa có một cặp mắt đang nhìn về phía bọn họ, tên này hừ lạnh, lẩm nhẩm nói:
- Lại là năm tên bổ dưỡng.
Tần Vũ đột nhiên giương cung bắn về phía của tên đó.
Xiu! Bành!
Tên kia kịp thời lẩn trốn, trong lòng cũng thoáng chút ngạc nhiên.
“Hừ, cái tên cầm cung này thật nhạy bén”
Tần Vũ cười cười, ba động chân khí ở chỗ đó đã bị hắn phát hiện, nhưng vẫn cố tình nói:
- Ài, là ta đa nghi rồi!
Tên kia thở phào một hơi, cười lạnh, tự nhủ.
“Khà khà, vẫn là một tên ngu dốt”
Tần Vũ khẽ thi triển Truy Hồn Ấn Ký lên người hắn, đây là vũ kỹ truy tung thần cấp mà Tần Vũ đổi từ hệ thống, mãi đến Luyện Hư kỳ tam trọng thiên hắn mới đủ điều kiện đổi, cái này tương tự với tiểu thú truy tung của Ám Dạ Hành, nhưng mà ẩn giấu sâu hơn, rất khó bị phát giác.
Bốn người Tần Vũ bắt đầu tiến về phía trước, tên kia cố tình chưa tiếp nhận truyền thừa và bảo vật ở đây là để dụ dỗ mấy người thám bảo tiến vào rồi hấp thu chân khí và thần hồn của bọn họ để hồi phục thương thế.
Tên Tấn Sơn này phá giải trận pháp chậm đến nỗi nhiều lần Tần Vũ thật muốn đá hắn lăn ra chỗ khác rồi tự mình ra tay, nhưng bây giờ bởi vì đang giả trang nên hắn đành phải nhịn xuống, thật là bực mình.
Cuối cùng tên này cũng phá giải xong đại trận ở chỗ này, mất hẳn một ngày ròng rã, vậy mà tên Bối Nhĩ La vẫn động viên hắn:
- Tấn Sơn huynh vất vả rồi!
Tên kia đắc ý nói:
- Bối công tử, chỉ là một chút trò vặt vãnh mà thôi!
Bọn họ lần lượt đi qua đại môn, tiến vào quảng trường rộng lớn bên trong, hình nhân binh sĩ bên trong bắt đầu khởi động, oanh kích về phía bọn họ, bốn người lập tức tản ra tấn công hình nhân.
Bối Nhĩ La vừa chiến đấu vừa quan sát đám người Tần Vũ, hắn liền nhanh chóng nhận ra thân thủ Tần Vũ cực kỳ mau lẹ, hơn nữa, uy lực công kích cũng không vừa, có phần còn mạnh hơn Chu Tư Lệ Luyện Hư kỳ tam trọng.
Mấy cái hình nhân này đối với Tần Vũ mà nói, quả thật là dễ như bỡn, nhưng hắn vẫn giả bộ khó khăn một chút, phối hợp cùng Ám Lôi Báo lần lượt hạ từng cái hình nhân, một bên Tử Yên cũng vô cùng phối hợp, hết sức hoảng sợ ra mặt.
Trong lòng nó thầm bĩu môi, nói với Tam Long:
“Ta thật muốn một chỉ oanh nát cái quảng trường này”
Tam Long nói:
“Nhìn vẻ mặt chủ nhân đang vô cùng hưởng thụ a, đại tỷ không nên quấy rầy chủ nhân”
Ám Lôi Báo bên này cũng đã hòa nhịp cùng Tần Vũ, hả hê nói:
“Haha, Tam huynh, trò giả trư ăn thịt cọp này vô cùng sảng khoái, huynh cũng nên thử một lần”
Ám Lôi Báo cũng vờn tới vờn lui, giả bộ trúng một hai chiêu, cước bộ oanh kích có chút loạn lên đám hình nhân, vẻ mặt vô cùng đắc ý vui đùa cùng Tần Vũ.
Tần Vũ thấy nó như vậy, liền giả vờ bị oanh trúng lùi lại đụng vào người nó, làm nó văng ra sau một đoạn, vừa vặn bị hình nhân đá trúng mông, gầm lên một tiếng đau điếng, Tam Long hả hê cười lớn:
“Ha ha, ta thấy trò này quả thật rất hợp với đệ”
Tử Yên cố gắng nhịn cười đến run rẩy, ca ca của nàng quả thật là cao tay, nó thật muốn giơ ngón tay cái với Tần Vũ, khen một câu, “ca ca, hảo a”.
Ám Lôi Báo ủy khuất, thi triển liền một lúc bốn năm trảo xé toạc hình nhân vừa đá trúng nó, làm Tần Vũ lườm nó một cái, Lôi Báo liền hiểu ý giả bộ té ngã, lăn lộn mấy vòng liền trông cực kỳ thê thảm.
Chu Tư Lệ cũng để ý đến Tần Vũ, thấy hắn và Ám Lôi Báo liên tục làm trò hề, cũng khẽ cười mấy lần, một người một thú này vô cùng nhốn nháo, nhưng quả thật chiến lực không tệ.
Quần quần một hồi bọn họ cũng vượt qua cửa ải này, chỉ có tên Tấn Sơn là hơi thảm, hắn là Trận Pháp sư nên chiến lực có chút yếu, bị mấy cái hình nhân vây đánh nên bị thương đôi chút.
Bối Nhĩ La nói với mọi người:
- Chúng ta tạm nghỉ ngơi chỗ này một lát rồi mới xông quan tiếp.
Nói rồi hắn quay sang Tần Vũ cười nói:
- Không ngờ Lục huynh chiến lực mạnh mẽ bực này.
Tần Vũ cười cười nói:
- Bối huynh quá lời, ta là có Ám Lôi Báo hỗ trợ nên mới thuận lợi như vậy!
Bối Nhĩ La thật muốn hỏi hắn làm sao có thể thu phục được Ám Lôi Báo này, nhưng cũng đành nhịn xuống, mới gặp nhau hai lần, trực tiếp hỏi bí mật người ta có chút phản cảm.
Đang nhập thiền điều tức, thì Tần Vũ phát hiện có khí độc, hắn liền biết là tên kia giở trò liền nói:
- Có khí độc, mọi người cẩn thận!
Ba người còn lại cũng nhanh chóng cẩn thận đề phòng.
Tên trong bóng tối vô cùng bực tức.
“Chó má, ta phải phanh thây ngươi, tên khốn kiếp”
Tần Vũ liền nói:
- Mọi người ở đây, ta cùng Ám Lôi Báo thăm dò xung quanh một chút!
Bối Nhĩ La, gật đầu nói:
- Lục huynh cẩn thận!
Nói rồi Tần Vũ lao nhanh về phía tên kia đang ẩn nấp, tên này cũng cẩn thận lùi lại, nhưng Tần Vũ vẫn như cũ nhằm hướng hắn truy theo.
Tu Nhai cấp bách trong lòng, bắt đầu tăng tốc bỏ chạy.
Tần Vũ lúc này đã dùng [Thần Nhãn] quét ra được thân phận của Tu Nhai, liền tăng tốc truy theo.
[Đinh! Phát động nhiệm vụ liên quan khí vận tử Tu Nhai – 5 sao]
…
Hai người bọn họ cứ vậy rượt đuổi nhau, thoáng chốc đã cách xa đám người kia, Tần Vũ liền tăng tốc, bám theo sát rạt Tu Nhai.
Tên này vô cùng hoảng hốt, không ngờ thân thủ của tên họ Lục này nhanh kinh khủng