Tần Vũ ngày đó sau khi "trừng phạt" mấy nàng xong, làm mấy nàng trốn đông trốn tây, hắn liền trở lại cai quản sự vụ, tự mình xem xét tình hình ở Đông Tấn Quốc và Đông Vực hơn mười năm nay, rồi mới quyết định đối sách và kế hoạch phát triển tiếp theo.
Đoạn nói về chuyện Trung Nguyên, tam đại thiên triều cũng đã chú ý đến động tĩnh phía nam, nhưng tạm thời bọn họ chưa thể đích thân xuất mã được, bởi vì ở phía Đông Bắc Trung Nguyên, tam đại thiên triều đang xảy ra xung đột liên miên.
Các cuộc xung đột diễn ra ngày càng gay gắt, bắt đầu từ những cuộc xung đột nhỏ ở những vùng tranh chấp, cho đến những cuộc xung đột lớn ở các nước chư hầu lân cận.
Nhung tộc mấy năm nay cũng liên tục cho quân đánh chiếm tài nguyên khắp nơi, nỗ lực mở rộng lãnh thổ và tầm ảnh hưởng của thần triều.
Chính vì vậy mà tứ đại thế gia chọn thời điểm này để tiến hành đẩy mạnh đại kế Bắc phạt, công khai hành động lộ liễu như vậy.
Đông Tấn Quốc 10 năm qua, dưới sự hỗ trợ của tứ đại gia tộc Đông Vực phát triển nhanh như vũ bão, sớm đã trở thành một cứ điểm quan trọng ở phía Tây Bắc Đông Vực (Tây Nam Trung Nguyên).
Trải qua mấy trăm năm ròng rã cài cắm thế lực, nhân lúc thiên thời địa lợi nhân hòa, lại hao tổn thêm hơn 10 năm cật lực triển khai đại kế, Đông Vực thế gia cũng thành công nắm quyền kiểm soát Thương quốc và Sở quốc trong tay.
Sau khi ổn định cục diện, liền ngày đêm âm thầm chiêu binh mãi mã, rèn luyện binh lực ở hai quốc gia này.
Lấy Đông Tấn quốc làm cứ điểm hậu phương chiến lược, xây dựng 3 quốc gia này thành chiến tuyến đầu tiên ở Trung Nguyên.
Tứ đại thế gia cũng nhanh chóng học tập theo Thường Hi, lấy đức phục người, chăm lo cho cuộc sống của bá tính và tu sĩ ở đây, nên nhanh chóng nhận được sự ủng hộ của bọn họ.
Mặc dù trong thâm tâm bọn họ rất sợ hãi hung danh “Bách Quỷ chiến thiếp” và “Tần thế tử”, bởi chuyện ngày đó làm bọn họ nhớ mãi không quên.
Nhưng dần dà bọn họ liền nhanh chóng nhận ra, Tần thế tử chỉ ra tay tàn nhẫn với kẻ thù, những kẻ dám thách thức quyền uy của hắn, còn đối với bách tính muôn dân bên dưới, hết mực bảo hộ và chăm lo phát triển.
Hơn nữa, người của tứ đại thế gia lẫn thủ hạ của Tần Vũ ở đây, tuyệt đối tuân thủ quy củ, không hà hiếp thường dân, không bắt nạt tán tu hoặc chèn ép gia tộc nhỏ.
Tuyệt đối chính chính nghĩa nghĩa làm việc, lấy đức phục người.
Thẳng như vậy liên tục 10 năm, dân chúng và tu sĩ dần dần chấp nhận quân vương Tần thế tử Tần Vũ của bọn họ.
Bởi vì, bọn họ tự nhận thấy, cuộc sống ở Đông Tấn quốc đã thay đổi rất nhiều, từ những mùa đông đói rét, xác chết đầy đồng không có chỗ chôn, nay đã trở thành nhà nhà ấm no sung túc, đủ ăn đủ mặc, nhi tử của bọn họ được sống cuộc sống bình an không có chiến tranh liên miên hay bóc lột hà khắc như trước nữa.
Bây giờ trong lòng bọn họ, Tần Vũ như sát thần được lão thiên phái xuống giải phóng bọn họ khỏi cuộc sống khắc nghiệt, địa ngục chiến tranh ở vùng đất cằn cỗi này.
Tần Vũ thấy thái độ dân chúng sau mười năm như vậy cũng phải nể phục Thường Hi, quả nhiên là huyết mạch Gia Cát hành sự vô cùng hoàn mỹ.
Luận về chuyện này mà nói, cũng nhờ Tần Vũ quản thủ hạ cực kỳ nghiêm khắc, vô cùng phục tùng mệnh lệnh và quy củ, kết hợp với hành động Thường Hi mới tạo ra được kết quả mỹ mãn này.
Nếu không, chỉ một mình nàng nỗ lực xoa dịu dân chúng, mà binh sĩ của Tần Vũ cướp bóc, hà hiếp dân chúng và tu sĩ khắp nơi, chỉ thêm phản cảm, tăng thêm lòng căm thù trong dân chúng mà thôi.
Sau ba trận huyết tẩy, mưa máu gió tanh, hắn cũng thu tay lại, bắt đầu làm theo tôn chỉ xưa nay của Tần thế gia, lấy đức phục người, chính chính nghĩa nghĩa làm việc, bắt đầu thu phục nhân tâm, bởi bản thân hắn cũng hiểu rõ, chỉ cần một lần chấn nhiếp sát phạt mạnh mẽ là đủ, còn lại muốn phát triển một quốc gia hay một thế lực bền vững vẫn phải thu phục nhân tâm.
Ngày trước lão tổ Tần thế gia cũng như vậy, một đường huyết tẩy sát phạt là đủ, sau đó liền ngừng tay, lấy tôn chỉ lấy đức phục người phát triển về sau.
Cũng nhờ vậy mà Tần thế gia từ từ trở thành đệ nhất thế gia Đông Vực, đức cao vọng trọng.
Lão cũng rất hài lòng khi thấy Tần Vũ biết co biết duỗi như vậy.
Ngay trong việc quản lý thủ hạ dưới trướng cũng thế, mặc dù luật lệ hà khắc, cực kỳ nghiêm ngặt, nhưng Tần Vũ thưởng phạt công minh, hệ thống thăng cấp bậc công bằng minh bạch.
Bọn họ chỉ cần phấn đấu và tích lũy chiến công liền có thể thăng cấp, không phải xu nịnh ai, nên hết lòng kính phục Tần Vũ.
Hơn nữa, hắn không bao giờ bạc đãi thủ hạ dưới trướng, thế lực hắn càng phát triển, tài nguyên chu cấp cho thủ hạ bên dưới cũng càng tăng, bọn họ