Tần Vũ đi vi hành quan sát kiến trúc và bài bố xung quanh U Lâm thành, mười mấy năm nay, dân chúng và tu sĩ trong thành dần dần ảnh hưởng văn hóa kinh doanh của Tần Nhược Tuyết lấy đạo hiếu khách làm đầu, nên khá hòa hợp và dễ chịu.
Trịnh Tuấn Hào lần đầu mang thủ hạ sang đây bắt đầu phát triển sinh ý ở phía Tây U Lâm thành có chút lo lắng, sợ sẽ bị dân chúng bài xích, nhưng hắn mau chóng nhận ra, dân chúng và tu sĩ trong thành vô cùng dễ chịu, hơn nữa, còn mua bán trao đổi sinh ý ở Tây thành không ít.
Đang miên man suy nghĩ, thì Trịnh thiếu phu nhân lên tiếng chào Tần Vũ.
- Bái kiến Tần thế tử!
Tần Vũ cũng trịnh trọng đáp lễ.
- Bái kiến Trịnh thiếu phu nhân!
Nàng là Trịnh Thôi Xán, phu nhân của Trịnh Tuấn Hào, vì là giai đoạn đầu phát triển ở đây, nên hắn cũng như Tần Vũ, để cho an tâm liền phái nàng đến đây quản lý sự vụ, đợi sau này khi mọi sự đã ổn định thì mới giao lại cho thân tín quản lý.
Nàng khẽ liếc nhìn Tố Tố và Hoa Y Tiên bên cạnh, Hoa Y Tiên thì nàng có nhận ra, vì có tin tức tình báo trong nhà, còn Tố Tố nàng là lần đầu tiên thấy.
Trịnh Thôi Xán nhẹ giọng nói.
- Hân hạnh gặp mặt Hoa thiếu phu nhân!
Xong nàng nhìn Tần Vũ lại nói:
- Thứ cho muôi đường đột, cô nương bên cạnh Tần thế tử không biết xưng hô như thế nào?
Tần Vũ cười cười đáp lời nàng:
- Nàng gọi là Tố Tố, là muội muội của ta.
Trịnh Thôi Xán khẽ nhíu mày, nhưng nhanh chóng biến mất, rồi nàng nói với Tố Tố:
- Tố Tố muội muội, hân hạnh tương ngộ!
Tố Tố cũng vui vẻ đáp lời nàng:
- Trịnh tỷ tỷ, hân hạnh tương ngộ!
Nói đoạn, đám người Tần Vũ và Trịnh Thôi Xán vào trong Trịnh phủ ở Tây thành nói chuyện với nhau.
Tình hình ở Tây vực đang rất là thuận lợi cho Trịnh Tuấn Hào, hắn cũng đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ để triển khai kế hoạch con đường tơ lụa với Tần Vũ.
Trịnh Thôi Xán nhìn theo bóng lưng Tần Vũ rời đi, trong lòng vô cùng nghi hoặc, trực hệ nhất mạch Tần Vũ chỉ có 3 tỷ đệ là Tần Huệ An, Tần Thiến Thiến và Tần Vũ, từ lúc nào hắn có một vị muội muội Tần Tố Tố này đây.
Suy nghĩ một lát, nàng liền cho hạ nhân trong nhà thu thập thông tin của Tố Tố đồng thời thông báo cho Trịnh Tuấn Hào biết một tiếng.
Thời hạn 20 năm chớp mắt cũng đã tới, lúc này ở Hồng Lâu, Trịnh Tuấn Hào và Tần Vũ đang vui vẻ thưởng thức đại yến trò chuyện với nhau.
Trịnh Tuấn Hào cảm khái nói:
- Ài, chớp mắt một cái đã hơn 20 năm thời gian, không ngờ con đường tơ lụa mơ ước ngày đó của chúng ta lại có thể trở thành sự thật.
Tần Vũ vui vẻ nói:
- Tất cả đều là nỗ lực của hai huynh đệ chúng ta, nào, đệ kính huynh một ly!
Chuyến hàng thông thương đầu tiên của Đông Tây nhị vực vô cùng suôn sẻ, Trịnh thế gia và Tần thế gia liền nhận ra lợi ích bên trong con đường thông thương này, lập tức cử trưởng bối ra tay hỗ trợ hai người bọn họ phát triển và mở rộng thông thương hơn nữa.
Cứ như vậy, sinh ý từ con đường tơ lụa nhanh chóng phát triển như vũ bão trong mấy tháng vừa qua.
Trịnh Tuấn Hào hào sảng nói:
- Quả thật chuyện này mang lại lợi ích cho Trịnh gia và bản thân ta vô cùng to lớn, thật lòng cảm tạ Tần đệ, tin tưởng hợp tác cùng ta.
Tần Vũ cười cười vui vẻ đáp lời:
- Đệ mới là người phải cảm tạ Trịnh huynh, dám tin tưởng đi theo giấc mơ viễn vông của đệ.
Trịnh Tuấn Hào nhấp cạn ly rượu rồi cười nói:
- Haha, nam nhi ai mà không có chí lớn, cơ hội đến tay phải nắm lấy mới là đại trượng phu!
Tần Vũ cũng nhấp cạn ly rượu rồi đáp lời hắn:
- Đúng vậy Trịnh huynh, đoạn nói về đại kế thống nhất Đông Tây nhị vực, huynh nghĩ huynh cần chuẩn bị thêm bao lâu ?
Trịnh Tuấn Hào trầm ngâm rồi nói:
- Ài, chuyện này có chút phức tạp, Trịnh thế gia ta trong nhà cũng có ít chuyện, nên sẽ có thể chậm trễ ít nhiều.
Tần Vũ nghĩ nghĩ, nói ra thì phải công nhận, Tần thế gia đợt trước thông qua sự vụ của Đại trưởng lão đã tranh thủ thanh tẩy nội bộ gia tộc trên dưới một lượt, lần nữa ổn định căn cơ, nên mới có thể một mạch phát triển đến bây giờ.
Còn xét về Trịnh thế gia mà nói, trước khi Trịnh Tuấn Hào lên được vị trí gia chủ Trịnh thế gia, hẳn là còn một chặng đường chông gai phía trước.
Chưa kể hắn bắt đầu xây dựng thế lực cũng tương đối muộn, nên muốn hợp lực với Tần Vũ vẫn còn xa xa chưa đạt yêu cầu.
Tần Vũ chậm rãi nói:
- Việc này không phải vội, trước Trịnh huynh nên ổn định bố cục trong nhà, sau phát triển thế lực dưới trướng, đảm bảo sẵn sàng chúng ta mới triển khai, tránh dục tốc bất đạt.
Trịnh Tuấn Hào cũng gật đầu, cảm khái nói:
- Vẫn là thiệt thòi cho Tần đệ, vì ta mà chậm trễ đại kế!
Tần Vũ khoát tay nói:
- Không vội, không vội, muốn thành đại sự phải chuẩn bị kỹ càng, đạo lý này ta hiểu rõ, chỉ mong đến lúc đó, huynh đừng quên ước hẹn của chúng ta.
Trịnh Tuấn Hào trịnh trọng nói:
- Tần đệ, ta không dám nhận mình là con người nhân nghĩa, nhưng cũng là người biết giữ chữ tín.
Hơn nữa, nhờ có đệ trợ giúp một tay, ta mới có một ngày hôm nay.
Sau này ta mà bội tín với đệ, người đời nào dám hợp tác với ta nữa.
Tần Vũ cười cười nói:
- Việc này đệ tuyệt đối tin tưởng vào con người Trịnh huynh, nào, đệ kính huynh một ly nữa!
Trịnh Tuấn Hào vui vẻ cạn ly với Tần Vũ, bây giờ độ hảo cảm của Trịnh Tuấn Hào đối với hắn cũng đã đạt 100/100, chuyện này mà nói vô cùng tốt cho đại kế sau này của Tần Vũ.
Bọn họ cũng là thế hệ đầu tiên của Đông Tây nhị vực kết giao hảo hữu với nhau, bắt tay cùng nhau hợp tác phát triển, đưa đến những kết quả vượt ngoài mong đợi.
Bảo Kim Thương Hội cũng mất đi sinh ý của Trịnh thế gia và Tần thế gia ở Đông Tây nhị vực, cũng bắt đầu trở nên lo lắng, hàng hóa bọn họ vận chuyển giữa hai vực, bắt đầu có sự cạnh tranh đến từ hai đệ nhất thế gia ở hai vực.
Chuyện này bắt buộc bọn họ phải cắt giảm lợi nhuận trong phần sinh ý thông thương, hạ giá thành cạnh tranh trực tiếp với Trịnh thế gia và Tần thế gia.
Chuyện này mà nói, lại là chuyện tốt cho thế gia hai vực, từ từ, Bảo Tín Thương Đoàn đã âm thầm trở thành đối trọng của Bảo Kim Thương Hội.
Hai năm thời gian chớp mắt trôi qua, sự vụ thông thương cũng đã ổn định, Tần Vũ liền tính đến chuyện thăm dò bên trong Táng Địa, hắn muốn thử kiểm nghiệm một vài thứ bên trong Hắc Ám trường dạ.
Từ lúc trở về U Lâm thành Tần Vũ đã cho thủ hạ cật lực tìm kiếm mảnh vỡ Thần thạch rơi ra từ Thần Tượng truyền thuyết, thu đến tay biết bao nhiêu mảnh, nhưng không còn mảnh nào còn tác dụng, hôm nay thủ hạ lại đưa đến cho hắn một mảnh “Thần thạch”, Tần Vũ thở dài, hy vọng lần này có thể thu tới tay.
Tần Vũ dùng [Thần Nhãn] quét mảnh “Thần thạch” trước mặt, một thông báo từ hệ thống lập tức hiển thị.
[Mảnh vỡ Thần thạch rơi ra từ Thần tượng]
[Có chứa thiên đạo pháp tắc, có thể đối kháng Hắc Ám trường dạ]
[Phạm vi bảo vệ 10 trượng, thời gian duy trì đối kháng Hắc Ám còn lại 1 năm]
Tần Vũ hít một ngụm khí lạnh, thiên đạo pháp tắc, cái này tuyệt đối là tin tức kinh thiên.
Lão Thái bà thấy sắc mặt hắn như vậy, liền thở dài một