Lúc này Lý Chính Thắng mặt mày ủ rũ nói với lão sư hắn, Lý Bạch.
- Sư phụ, đệ tử học nghệ không tinh, đã làm phụ sự kỳ vọng của người!
Lý Bạch không giận không vui nói:
- Không có gì đáng xấu hổ cả, cố gắng luyện tập, sau này trở lại khiêu chiến lần nữa.
Lý Chính Thắng cung kính nói:
- Đa tạ sư phụ không trách phạt!
Nói đoạn, lão quay sang Lý Thiến Mai rồi hỏi nàng:
- Nếu con giao đấu với Tần Vũ, thì con nắm chắc mấy phần thắng ?
Lý Thiên Mai tự tin nói:
- Nếu là luận võ thông thường, con nắm chắc 7 đến 8 thành, còn sinh tử giao đấu, thì con không dám nói trước.
Lý Bạch lão nhân khẽ gật đầu, sau đó ra hiệu cho bọn họ rời đi.
Lý Chính Thắng trong lòng có chút mất mát và ghen tỵ với Lý Thiến Mai, mặc dù nàng gia nhập sư môn sau hắn những 20 năm, nhưng tốc độ tinh tiến tu vi và tu luyện kiếm đạo của Thiến Mai đều siêu việt hắn, thậm chí bây giờ phải nói là đã mạnh hơn hắn rất nhiều.
Trận đấu này, cũng chủ yếu là để thăm dò thực lực nông sâu của Tần Vũ, để cho Lý Thiến Mai quan sát, sau này chân chính thách đấu với hắn.
Lý Chính Thắng trong lòng hơi khó chịu, vì cớ gì hắn phải làm pháo hôi, đệm chân cho nàng bước lên, tiến về phía trước chứ.
Cho nên trận tỷ võ vừa rồi, hắn mới nhận thua sớm như vậy, Lý Chính Thắng thầm tính toán theo tính cách của Tần Vũ, hẳn là sẽ ngắt chiêu, làm mất đi cơ hội quan sát một chiêu cuối này của Thiến Mai, để nàng không thể tìm ra đối chiêu ứng phó.
Tần Vũ sau khi tiếp đón mấy vị cao thủ trong tu chân giới đến chúc mừng xong, cũng lui về đình viện của mình nghỉ ngơi.
Lúc này, Tần Nhược Tuyết đã chuẩn bị trà bánh cho hắn thưởng thức, nghỉ ngơi sau một ngày mệt mỏi.
Thấy Tần Vũ có chút trầm tư, Tần Nhược Tuyết khẽ hỏi:
- Phu quân, mọi chuyện ổn chứ ?
Tần Vũ khẽ gật đầu, hắn nói:
- Cũng tạm ổn, nhưng mà Lý Bạch lão nhân có cho người đưa tin, muốn mời ta hợp tác cùng hai vị đồ đệ của lão thăm dò một cái thượng cổ bí cảnh.
Tần Nhược Tuyết trầm ngâm một lúc rồi đi đến sau lưng, nhẹ nhẹ bóp hai vai cho Tần Vũ, rồi ân cần nói:
- Vậy chàng dự tính thế nào ?
Tần Vũ thở ra một ngụm trọc khí, rồi nhấp một ngụm trà, sau đó mới chậm rãi nói:
- Có lẽ ta sẽ tham gia, với danh tiếng của lão, chắc cũng không có gì ám muội phía sau.
Nhược Tuyết khẽ gật đầu.
- Ân! Chàng nhớ phải cẩn thận.
Tần Vũ khẽ nắm tay nàng, mấy nàng vẫn luôn ở phía sau lo lắng cho hắn như vậy, làm hắn rất cảm động.
Ba tháng sau, Cổ Huân Nhi cũng đã thành công đột phá đến Luyện Hư kỳ ngũ trọng thiên – Lôi, Hỏa, Kim, Thủy, Thổ.
Nàng nghe nói Tần Vũ sẽ thám hiểm bí cảnh cùng Lý Chính Thắng và Lý Thiến Mai cho nên một mực đòi theo Tần Vũ hỗ trợ hắn, Tần Vũ sau khi trao đổi với Lý Bạch lão nhân, được sự đồng ý của lão, cuối cùng quyết định dẫn nàng đi theo.
Lúc này ở trên tầng cao nhất của Hồng Lâu, bốn người Tần Vũ, Huân Nhi, Chính Thắng và Thiến Mai đang trò chuyện với nhau, bọn họ muốn làm quen với nhau trước khi tiến vào bí cảnh, đồng thời Tần Vũ hắn cũng muốn nghe qua về bố trí trong bí cảnh.
Lý Thiến Mai cất giọng nói:
- Tần huynh, ta nghe nói huynh có thể sử dụng dị hỏa để công kích, điều này có thật không ?
Tần Vũ nhẹ gật đầu, hắn nói:
- Chỉ là một chút bàng môn tà đạo mà thôi.
Lý Chính Thắng vội đỡ lời:
- Tần huynh thứ lỗi, sư muội ta nếu có chỗ nào mạo phạm xin huynh lượng thứ bỏ qua.
Tần Vũ khẽ lắc đầu rồi nói:
- Không sao, không sao, chuyện này cũng không có gì to tát.
Huân Nhi ở một bên Tần Vũ, bỗng lên tiếng nói:
- Không biết vì sao Thiến Mai tỷ lại hỏi về chuyện này ?
Lý Thiến Mai thành thật nói:
- Có một cửa ải trong bí cảnh, cần sử dụng đến hỏa diệm để vượt qua, yêu thú chúng ta cần đối phó là Băng Nguyệt Lang, Hợp Thể trung kỳ đến Hợp Thể đỉnh phong.
Lý Chính Thắng cũng tiếp lời nàng:
- Theo tính toán của sư phụ ta, khả năng bên trong đã có yêu thú Đại Thừa kỳ cảnh giới, nhưng mà bốn người chúng ta hợp lực hẳn cũng không thành vấn đề.
Chỉ khó là cửa ải này, nhiệt độ vô cùng thấp, chân khí lưu chuyển bị trì trệ, cho nên cần Tần huynh hỗ trợ chúng ta giảm bớt áp lực này.
Tần Vũ khẽ gật đầu, hắn nói:
- Chuyện này không thành vấn đề!
Lý Thiến Mai lập tức cảm tạ:
- Đa tạ Tần huynh tương trợ.
Nói đến đây, Tần Vũ đã hiểu ra lý do vì sao Lý Bạch lão nhân lại mời hắn hợp tác cùng hai vị đồ đệ của lão, thì ra là muốn mượn dị hỏa của hắn, thuận lợi vượt qua một ải này.
Đoạn, bốn người bọn họ bàn bạc qua một lượt về các cửa ải trong bí cảnh, xong xuôi hết thảy, Cổ Huân Nhi không giận không vui nói:
- Nhưng mà các hạ có đảm bảo là bên trong vẫn còn truyền thừa và bảo vật chứ ?
Lý Chính Thắng chắc nịch đáp:
- Chuyện này là đương nhiên, bí cảnh này nằm trong ẩn cư chi địa của lão sư ta, nên chắc chắn chưa có ai đụng tới.
Cổ Huân Nhi khẽ gật đầu, nàng nói:
- Vậy thì được, ta chỉ sợ chúng ta phí công một hồi mà thôi!
Lý Thiến Mai nói:
- Tần huynh và Cổ muội yên tâm, nếu như không có thu hoạch, lão sư của ta cũng sẽ bù đắp thỏa đáng cho công sức của hai vị.
Tần Vũ khẽ gật đầu, hắn từ tốn nói:
- Trước khoan hãy bàn đến chuyện này, thuận lợi đi ra ngoài rồi chúng ta sẽ bàn bạc sau.
Ba người còn lại cũng gật đầu đồng ý, sau đó bọn họ hàn thuyên một hồi, rồi mới rời đi.
Cổ Huân Nhi nói:
- Muội cảm thấy mối quan hệ giữa Lý Chính Thắng và Lý Thiến Mai không được tốt cho lắm.
Tần Vũ cười cười nói:
- Tại sao muội lại nghĩ như vậy ?
Huân Nhi bĩu môi đáp:
- Chỉ là muội cảm giác như vậy thôi, giác quan của bọn muội rất nhạy bén.
Hơn nữa, lúc nãy ăn uống, trò chuyện, Thiến Mai tỷ cứ chốc chốc lại lén nhìn huynh mãi thôi.
Tần Vũ cười xuề xòa đáp:
- Hẳn là nàng ấy muốn thăm dò thái độ của ta đối với chuyện dị hỏa ban đầu ấy mà.
Huân Nhi giấm chua nói:
- Hừ, muội không tin, ánh mắt đó đâu phải như vậy.
Không nói, không rằng, Tần Vũ bất ngờ ôm eo nàng, tế lên phi kiếm bay lên cao, cùng nàng ngắm toàn cảnh Hoàng Đô lung linh vào buổi tối.
Hoàng Đô thành, vào xẩm tối, đèn lồng đỏ rực khắp nơi, thắp sáng cả một thành trì, phố xá đông đúc người đi qua đi lại, mấy cái tửu điếm cũng chật kín người, đời sống của tu sĩ và thường dân ngày càng sung túc, nên bọn họ cũng thường xuyên ra ngoài ăn uống thịnh soạn hơn lúc trước.
Mấy cái tửu lâu, hồng viện lại càng xa hoa, tráng lệ, buổi tối lên đèn, lung linh cả một góc phố, mấy cái tú bà, cầm quạt phe phẩy liên tục mời gọi khách quan vào bên trong thưởng thức mỹ thực và kỹ nghệ.
Huân Nhi nép vào lòng Tần Vũ, nhìn ngắm quang cảnh bên dưới, chỉ cần ở bên hắn, mọi thứ trong mắt nàng đều trở nên đẹp đẽ hơn hết thảy.
Ba tháng sau, Tần Vũ và Cổ Huân Nhi cưỡi Tam Long đến đi điểm hẹn, lần này hắn mang theo Kim Mao và Tử Yên, còn mèo đần và chó mực để lại ở nhà bảo vệ và bầu bạn với Tố Tố.
Nàng hiện tại đang bế quan tiềm tu đột phá, đến giờ vẫn chưa đi ra, nếu không nhất định sẽ sống chết mà đòi đi theo Tần Vũ.
Lý Chính Thắng từ xa thấy Tần Vũ, liền vẫy vẫy tay chào hắn:
- Tần huynh, chúng ta ở chỗ này!
Nói đoạn, Lý Chính Thắng phi hành ở phía trước, dẫn đường cho Tam Long bay theo sau, đi vào mê trận tiến vào ẩn cư chi địa của Lý Bạch lão nhân.
Chỗ này là một sơn cốc rộng lớn, ước chừng 3600 dặm vuông, có sông suối, có đồi núi đẹp như tranh vẽ, kỳ