Tầng tầng lớp lớp uy áp đè xuống thân thể con trâu, làm nó chật vật đối kháng, mặt đỏ bừng bừng, thở phì phò từng hơi.
Bên trong đại trận, phong sát, hỏa diệm và lôi điện liên tiếp oanh kích lên thân thể của nó, làm tiêu hao quang mang của Kim Cương Bất Hoại Thể, nó gầm lên:
- Ngưu Húc!
Thân thể nặng nề của nó vọt về phía người Tần Vũ, sinh sinh chấn nát Vô Biên Lạc Mộc chiêu thức, Tần Vũ lập tức thi triển Tam Thiên Lôi Động kết hợp Trúc Lâm Khoái Bộ, né tránh trong gang tấc.
Hai tay Tần Vũ bắt pháp quyết, miệng niệm chú ngữ, dây gai từ bên dưới mặt đất ầm ầm lao lên khóa chặt con Kim Ngưu lại, ghì nó xuống bên dưới.
Nó ngạnh kháng, gồng hết khí lực cường ngạnh chống đỡ, trang bức nói:
- Vô dụng thôi, nhân loại ngu xuẩn!
Bích Dao ở bên ngoài, một chưởng từ tinh không đánh xuống.
“Hồng Hoang Chưởng”
Ầm Ầm Ầm
Cự chưởng hoàng kim sắc mang theo uy áp cự đại, tầng tầng lớp lớp ép xuống lưng con Kim Ngưu, hợp lực với dây gai của Tần Vũ đánh nó xuống mặt đất.
Long Vũ Âm mắt thấy bốn chân nó sắp chạm đất, lập tức thi triển Linh Xà Thổ Tín, hỗ trợ Tần Vũ chế ngự nó.
Uỳnh Uỳnh
Một bên Cổ Huân Nhi xúc thế, hai tay hỏa diệm nồng đậm, một chưởng vỗ tới vết thương trên lưng vừa nãy của con trâu.
“Thiên Lôi Huyền Hỏa”
Cự chưởng màu đỏ xen kẽ từng lộ tuyến tử sắc chập chờn, nhanh chóng hóa lớn cỡ hơn hai trượng, mang theo khí tức lôi điện và hỏa diệm nồng đậm ầm ầm đánh lên hông con Kim Ngưu.
Bành!
Đoàng!
Toàn thân nó truyền đến từng đợt đau nhức kịch liệt, nó đã bắt đầu thấm đòn, cả người run rẩy kịch liệt, cố gắng thi triển Khai Sơn Ngưu Lực thoát ra, nhưng bên trong đại trận, nó hoàn toàn mất đi lợi thế.
Tần Vũ phun ra một ngụm tiên huyết lên đầu ngón tay, nhanh chóng vẽ lên hư không hai chữ Thổ, Mộc trợ uy cho chiêu thức của hắn và Long Vũ Âm.
Nguyệt Nhi từ xa, một kém chém tới, kiếm khí bén nhọn, mang theo uy áp cương mãnh, lao đến hông con Kim Ngưu.
Uỳnh!
Xương nó bị kình lực chấn cho nứt vỡ, mấy cái xương bị nứt hồi nãy, gãy răng rắc, nó thét lên đau đớn:
- Lũ nhân loại hèn hạ!
Tố Tố đứng trên cao, hai tay nắm chặt kiếm, phong hệ chân khí cấp tốc ngưng tụ, kim khí bén nhọn gia trì lên lưỡi kiếm, nàng dứt khoát chém một chiêu lên sống lưng con trâu.
“Thác Bạt Trảm”
BÀNH!
Lưng con trâu oằn xuống một đoạn, lực lượng của một chiêu này không nhỏ, làm nó tê dại, hai mắt đỏ ngầu, phát tiết dãy dụa.
Tần Vũ một bên ấn pháp quyết, Phật Nộ Hỏa Liên ngũ sắc nồng đậm hình thành bên dưới cổ của Kim Ngưu.
Nó cảm nhận được sức mạnh hủy diệt, gồng hết sức giãy dụa thoát khỏi mộc đằng, vào phút cuối, tưởng chừng đã thoát khốn, Kim Ngưu lại bị Bích Dao vây hãm bên trong Táng Thổ Chi Địa.
Cửu Long Quan Tài lần nữa hiện thế, nó hét thảm:
- Lũ khốn nạn, có giỏi đơn đấu với ta!
Bảy bảy bốn chín sợi xích khóa chặt nó lại ở bên trong đại trận.
Tần Vũ phun ra một khi tiên huyết, vẽ lên hư không một chữ Hỏa nồng đậm, Viêm Hỏa Tổ Phù phát sáng rực rỡ ở đỉnh của đại trận, hỏa diệm bên trong nồng đậm gấp bội, nhiệt độ tăng lên chóng mặt.
Thường Hi một bên cẩn thận quan sát phối hợp cùng với Tần Vũ.
Hắn hét lên:
- Phật Nộ Hỏa Liên, bạo!
Ngay lập tức nàng cũng thi triển chiêu thức.
- Lâm Hỏa Tịnh Yêu!
Phật Liên bạo nổ hình nấm, sóng nhiệt lan tỏa hơn mười dặm xung quanh, trung tâm vụ nổ mặt đất lún xuống hơn trăm trượng, hỏa diệm liên tục thiêu đốt Kim Ngưu.
Lâm Hỏa Tịnh Yêu trợ uy cho Phật Liên, ngọn lửa bùng lên hừng hực, bao vây lấy thân thể Kim Ngưu, nhìn nó bây giờ không khác gì một bó đuốc sống.
Kim quang của Kim Cương Bất Hoại Thể hoàn toàn tan biến, đốt sống cổ nó gãy liền mấy cát, nát bấy, ầm ầm đổ gục xuống đất, thở phì phò hấp hối.
Tần Vũ lăng không mà đứng, hai mắt kim quang có thần, tế lên Nhật Nguyệt Tinh Cung, phối hợp với Sơn Hà Tinh Cung trong tay Nguyệt Thiền, súc thế thi triển Truy Tinh Tiễn, lấy Hàn Độc Tiễn làm tên, nhanh chóng bắn về phía con trâu.
Xiu! OÀNH!
Mũi tên xuyên thẳng vào yết hầu của nó, độc tố bắt đầu chậm rãi lan tỏa khắp thân thể Kim Ngưu, khóe miệng nó trào máu đen tanh tưởi, có gắng giãy dụa thoát khốn.
Ngũ hành sơn cấm chế đại trận sinh sinh trấn áp nó dữ dội, nó bất lực co giật từng hồi trong vô vọng, hai mắt mờ đục, khục khặc ho ra mấy búng máu đen lớn.
Uyển Nhi lạnh lùng bồi thêm cú cuối, một cái băng châm áp súc đến cực điểm từ từ xuất hiện trong hư không, nhiệt độ nóng bỏng nhanh chóng hòa hoãn lại.
Phốc!
Băng Châm xuyên qua vết thương trên Yết Hầu của con hung thú, ầm ầm bùng nổ, đóng băng huyết mạch đang lưu chuyển trong cơ thể, rồi nhanh vỡ ra từng mảnh, đoạn đi sinh cơ của nó.
[Đinh! Nhiệm vụ công năng hoàn thành …]
[Đinh! Nhiệm vụ phụ hoàn thành …]
Tần Vũ thở ra một hơi nhẹ nhõm, lật tay thu lại xác con Kim Ngưu, trên