Một tên đệ tử thượng cổ Thanh Vân tông môn nói với Cơ Huyền Tử:
- Cơ sư huynh, tên Tần Vũ thật quá quắt vậy mà tập hợp đệ tử Tần thế gia bên trong tông môn tự mình hành động!
Cơ Huyền Tử nhàn nhạt nói:
- Thì sao?
Tên này mồm mép nói:
- Hắn đây là coi thường sư huynh a! Tông chủ đã dặn mọi người khi vào trong này nên tập hợp lại cùng nhau hành động mới tốt, hơn nữa, sư huynh đã phát ra tín hiệu tập hợp vậy mà hắn còn không tới!
Cơ Huyền Tử cười nhạt nói:
- Tông chủ bắt buộc mọi người phải ngay lập tức tập hợp sao? Cũng có quy định nào cấm đệ tử lập đội đi riêng không?
Tên này á khẩu nói:
- A … quả thật là không có! Nhưng mà …
Cơ Huyền Tử cắt ngang lời hắn nói:
- Được rồi, ngươi lui ra đi, thật là nhiễu sự.
Tên Lâm Phong hậm hực đi ra ngoài, trong lòng âm thầm chửi rủa.
“Mẹ kiếp, một lũ súc vật, hừ, rồi cũng có một ngày ta dẫm các ngươi ở dưới chân”
Cơ Huyền Tử nhìn theo bóng lưng Lâm Phong đang rời đi, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường nồng đậm.
“Đúng là thứ ngu xuẩn!”
Về chuyện của Tần Vũ, Cơ Huyền Tử lý nào lại không nắm rõ, nhưng việc gì hắn phải sinh sự với Tần Vũ cơ chứ.
Ngược lại, hắn còn phải tranh thủ hảo cảm của Tần Vũ, có được sự ủng hộ của Tần thế gia, cơ hội ngồi lên chức vị tông chủ của hắn liền tăng thêm một bậc.
Hắn theo sư phụ từ nhỏ, liền hiểu rõ một điều, bất cứ vị thiếu tông chủ nào đưa ra lợi ích hứa hẹn đủ lớn để thế gia phụ thuộc động tâm, thì người đó liền sẽ được ủng hộ nhiều hơn, khả năng tranh đoạt chức vị tông chủ thượng cổ Thanh Vân tông môn cũng cao hơn.
Hơn nữa, tên Tần Vũ rất hiểu chuyện, trước khi mang người rời đi, cũng đã cho thủ hạ đến thông tri cho hắn một tiếng, kèm theo một chút lễ lộc.
Chính bởi vì hắn hành sự như vậy, cho dù Cơ Huyền Tử có muốn bắt bẻ hắn cũng không thể.
Cơ Huyền Tử nhìn bầu trời xa xăm, dùng ánh mắt khinh thường đám đệ tử đang chạy qua chạy lại trước mặt, tầm mắt của hắn khác với bọn họ, bầu trời của hắn cũng khác với bọn họ, làm sao bọn họ hiểu được suy nghĩ và tâm tư của hắn được chứ.
Đang miên man suy nghĩ thì Tần Vũ đã đi tới, bây giờ cũng đã là xế chiều, nhìn Tần Vũ trên mặt đắc ý như vậy, hẳn là thu hoạch không nhỏ, Cơ Huyền Tử vui vẻ tiến đến, nói với Tần Vũ:
- Tần đệ, xem ra hôm nay đệ thu hoạch không nhỏ?
Tần Vũ vui vẻ nói:
- Haha, đúng là không có gì qua mắt được Cơ sư huynh! Đệ vừa làm xong việc, liền mang người trở về nghe huynh sai sử!
Cơ Huyền Tử vui vẻ híp mắt nói:
- Đa tạ Tần đệ nghĩ cho tông môn!
“Tên này quả thật là hiểu chuyện!”
Tần Vũ đã cấp cho hắn mặt mũi như vậy, hắn cũng không có lý do gì để khó dễ Tần Vũ, hắn thuận miệng nói:
- Vậy phiền Tần sư đệ chỉ huy đệ tử thông thạo trận pháp trong tông môn bày bố đại trận ở đây, chúng ta hạ trại làm cứ điểm cho mọi người nghỉ ngơi.
Tần Vũ vỗ ngực hào sảng nói:
- Cơ sư huynh an tâm, cứ giao cho đệ!
Nói rồi Tần Vũ mang theo thủ hạ phối hợp cùng với đệ tử trong tông môn bắt tay vào bố trí trận pháp, qua hơn một canh giờ hắn mới làm xong, lúc này Tần Vũ đến trước mặt Cơ Huyền Tử cung kính nói:
- Cơ sư huynh, đệ đã làm xong!
Tần Vũ đang cấp cho Cơ Huyền Tử mặt mũi và uy vọng trước mặt các đệ tử trong tông môn, đổi lại, Cơ Huyền Tử này cũng rất hiểu chuyện, để cho Tần Vũ thoải mái hành động, hai bên có qua có lại.
Tên họ Cơ nhìn đệ tử xung quanh đang sùng bái nhìn hắn, cực kỳ vui vẻ nói:
- Đa tạ Tần sư đệ, đệ đã vất vả rồi, có đệ bày bố trận pháp, ta thật an tâm hơn hẳn.
Tần Vũ và Cơ Huyền Tử nói chuyện với nhau vài câu rồi rời đi, tìm chỗ nghỉ ngơi.
Đệ tử Tần thế gia ở thượng cổ Thanh Vân tông môn đều lấy Tần Vũ làm trọng tâm, đi theo hắn đến một góc bên trong đại trận hạ trại nghỉ ngơi, đa số người ở đây đều là thủ hạ của Tần Vũ, còn lại là nhất mạch của phụ thân hắn, cực kỳ đáng tin.
Tố Tố có chút bực bội nói với Tần Vũ:
- Tên đó thật dám sai sử huynh!
Tần Vũ xoa xoa đầu nàng cười cười nói:
- Có nhiều chuyện muội vẫn còn chưa hiểu được!
Tố Tố theo hai vị lão thái tổ tu luyện một mạch từ nhỏ đến lớn, nên suy nghĩ của nàng vẫn còn trẻ con.
Nhưng Cơ Huyền Tử và Tần Vũ lại khác, cả hai đều là những người từng trải, hơn nữa, ánh mắt và tâm cơ bọn họ rất cao, nên có những thứ người ngoài nhìn như vậy nhưng bên trong lại không phải như vậy.
Tỷ như bên ngoài bọn họ đều thấy Tần Vũ đang dưới thế Cơ Huyền Tử, nhưng bên trong lại ngược lại, hiện tại Cơ Huyền Tử đang rất cần sự ủng hộ của Tần Vũ.
Trưởng lão hội bên trong thượng cổ Thanh Vân tông đến bảy thành đều ủng hộ Tần thế tử, Cơ Huyền Tử hắn nhọc công hơn trăm năm cũng chỉ mới được hơn ba thành mà thôi, nhiêu đây đã đủ biểu thị cho ý nghĩa của sự ủng hộ của Tần Vũ đối với các vị thiếu tông chủ.
Ngược lại, Tần Vũ lại không nhắm đến vị trí tông chủ Thanh Vân tông, vị trí này bị trói buộc rất nhiều, không tiện cho hắn hành động, hắn chỉ cần sự ủng hộ của thượng cổ Thanh Vân tông, đặc biệt là bồi dưỡng một tên tông chủ tương lai theo phe mình, như vậy đối với hắn và Tần thế gia càng có lợi.
Trong số bốn vị thiếu tông chủ của tông môn, Tần Vũ vừa mắt chính là tên Cơ Huyền Tử này, thực lực có, cơ trí có, và đặc biệt hắn rất hiểu chuyện, biết đâu là điểm dừng, và quan trọng là cân bằng được lợi