Nạp Lan Tuyết trong lòng nặng trĩu tâm tư, ở tinh cầu của nàng, Nạp Lan Tuyết cũng được xem là một trong thập đại thiên kiêu đời này, dù tu vi chỉ là Hợp Thể kỳ tam trọng thiên nhưng nàng có thể hạ được ác ma Quỷ Chân Tiên Hợp Thể kỳ ngũ trọng thiên, ấy vậy mà đụng phải hắn, nàng lại không có lực hoàn thủ.
Trong lòng nàng rối như tơ vò, nước mắt cứ lặng lẽ rơi, nàng thu mình, hai tay ôm chặt đầu gối, ngẩn ngơ nhìn cái nhẫn ngọc trên tay, đến cả tên của hắn nàng còn chưa biết, chữ biết hắn họ Tần, thật là nghiệt ngã.
Ca ca của nàng, Nạp Lan Ngạo Thiên nhè nhẹ bước vào lều bồng, hắn thở dài nói:
- Thắng thua là chuyện bình thường, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!
Nạp Lan Tuyết vẫn như vậy, vùi đầu vào đầu gối khóc nức nở, nàng nói nghẹn ngào:
- Hắn quá mạnh, muội còn không kịp gọi pháp tướng, dị hỏa cũng không gây ra được tổn thương cho hắn.
Ngạo Thiên khẽ nhíu mày, hắn biết thực lực của muội muội mình, nếu quả thật như nàng nói, tên này mạnh khủng bố đến bực nào đây, Ngạo Thiên nói bậy nó bạ an ủi nàng:
- Ài, dù sao hắn cũng là Hợp Thể đỉnh phong kỳ, muội thua cũng không oan, cố …
Nạp Lan Tuyết cắt ngang lời hắn nói:
- Hắn, … hắn chỉ là Hợp Thể sơ kỳ … hu hu
Ngạo Thiên thoáng giật mình, cái này quả là khoa trương, hắn chợt nhớ lão tổ trong nhà ngày trước truyền tin xuống có nói, ở tinh cầu khác có thể còn huyết mạch từ thời bàn cổ, cho nên lần này vào thông thiên địa cung phải cực kỳ cẩn thận.
Ngạo Thiên nói:
- Muội có nhận ra đặc điểm huyết mạch của hắn không?
Nạp Lan Tuyết cố gắng nhớ lại, nàng nói:
- Muội không biết!
Ngạo Thiên thở dài, lại gần vỗ về tiểu muội của mình, nếu đối phương có ác ý hẳn là nàng đã chết, vẫn giữ cái mạng chứng tỏ còn có thể nói chuyện được.
Lúc này Mã Hồng Tuấn đang dẫn theo thủ hạ truy tìm tung tích của Tần Vũ, một trong những thế lực hắn xác định là có dính líu đến Sinh Mệnh Chi Tuyền, ba ngày tiếp theo rất khó hành động, vì lúc này hầu như tất cả các thế lực lớn sẽ tập hợp lại cùng một chỗ, sử dụng thần hồn chúc phúc đạo đài và bảo đan để nâng cấp tu vi.
Cho nên muốn đắc thủ chỉ có thể ra tay trong tối nay hoặc phải chờ ba ngày sau, nhưng tối nay hắn lại cho rằng là thích hợp nhất, nếu đối phương có liên quan đến Sinh Mệnh Chi Tuyền, tất nhiên những ngày cuối phải ráo riết tham gia tranh đoạt bù lại thời gian bị bỏ phí.
Chính vì lẽ đó, tối ngày hôm nay cũng là lúc đối phương suy kiệt đến cực điểm, hơn nữa, phải ráo riết di chuyển về nơi tập hợp, không có thời gian nghỉ ngơi, đồng thời sẽ suy nghĩ các thế lực khác cũng hành động như vậy, mà có chút lơi là cảnh giác.
Đây là chính là cơ hội tuyệt vời để cho hắn ra tay.
Hơn nữa, hắn cũng muốn xác thực chuyện thủ hạ cứ đến gần thế lực Tần Vũ là lại bị giết mất, dù có làm cách nào đi nữa vẫn bị đối phương phát giác, phạm vi an toàn là năm dặm.
Mã Hồng Tuấn ra lệnh:
- Sử dụng chiến lược đột kích thần tốc để oanh sát địch nhân, không được chần chừ, hiểu chưa?
Thủ hạ dưới trướng của hắn đồng loạt hô to:
- Rõ!
Cơ Huyền Tử trong lòng có dự cảm không lành, hắn nói:
- Tần sư đệ, ta có dự cảm không lành!
Tần Vũ khẽ nhíu mày, hắn nói:
- Vậy chúng ta đẩy nhanh tốc độ thôi!
Tên đầu trọc xoa xoa cái đầu rồi nói:
- Ta cũng có cảm giác có người nhằm vào chúng ta.
Cả ba người đồng loạt gật đầu, bọn họ vừa trải qua chiến đấu với Nạp Lan Tuyết và ma tộc, tình hình cũng không khả quan, bây giờ mà gặp tập kích quả là khó khăn vô cùng.
OÀNH! OÀNH!
Tần Vũ dùng [Thần Nhãn] cảnh giác nhìn ngó xung quanh, đột nhiên Tần Vũ quát lớn:
- Có địch nhân tập kích!
Đối phương lao đến rất nhanh, theo đà này tầm hơn một khắc nữa sẽ đuổi kịp đám người Tần Vũ, nhìn đội ngũ bị thương không nhẹ, Cơ Huyền Tử nói:
- Chia thành hai nhóm, nhóm yếu nhất cố gắng liên lạc viện binh, nhóm còn lại chặn hậu cầm cự chờ cứu viện.
Tần Vũ gật đầu hắn nói:
- Bách Quỷ binh đoàn bây giờ chiến lực cũng chỉ còn một nửa, đành phải như vậy, Hoa huynh, phiền huynh một hồi khổ chiến rồi.
Hoa Hướng Tâm cười nói:
- Không sao, binh đến tướng ngăn, ha ha, ta vẫn còn sung sức lắm!
Hắn nói như vậy nhưng trong lòng có chút lo lắng, thế công của địch mạnh như vũ bão, hơn nữa, theo tốc độ này hẳn là có chuẩn bị kỹ lưỡng rồi mới tiến đến, không phải dễ đối phó.
Tần Vũ cắn răng nói:
- Sử dụng đội hình phòng ngự, tuyệt đối không sính cường!
Bách Quỷ binh đoàn lập tức ồ ạt tản ra, chia đều thành 3 đội, hình thành thế phòng thủ hình mai rùa, chiến lực đỉnh tiêm đứng đầu, những người còn lại sẽ yểm trợ, bọn họ đã sớm nhận ra trận này là một trận khổ chiến.
Cơ Huyền Tử nhìn Bách Quỷ binh đoàn mà đỏ mắt thèm khát, hắn cũng mong mình có một lực lượng tinh nhuệ, dũng cảm như vậy, tiếc là đội ngũ của hắn vẫn còn kém một chút.
Cơ Huyền Tử phân phó thủ hạ:
- Hỗ trợ Bách Quỷ binh đoàn phòng thủ!
Đám thủ hạ hô rền vang:
- Rõ!
Tần