Bốn ngày sau.
Hoa Hướng Tâm phóng tầm mắt lên nhìn bầu trời trong xanh phía trên đỉnh đầu, không hiểu sao hắn lại thở dài một hơi, quang cảnh nhìn yên bình như vậy, mà lòng người cứ nôn nao không yên, quả là khó chịu.
Lần tiến vào Thông Thiên Địa Cung này hắn thu hoạch không nhỏ, tu vi cũng đã bước vào bán bộ Đại Thừa kỳ cảnh giới, chỉ cần có thêm một thiên đại cơ duyên là hắn có thể thuận lợi đột phá, không những vậy, bảo vật tên đầu trọc hắn thu đến tay không ít.
Hơn nữa, mấy hôm trước hắn có hỏi qua chuyện đổi một ít Sinh Mệnh Chi Tuyền linh dịch với Tần Vũ, vốn cứ tưởng đối phương sẽ làm khó dễ hoặc từ chối, nào ngờ, tên Tần Vũ này rất hào sảng, đưa ra cái giá vô cùng hợp lý mà trao đổi, làm cho Hoa Hướng Tâm hắn càng thêm vui mừng, đồng thời càng thêm tôn trọng đối phương.
Còn về chuyện Tiên Khí, Hoa Hướng Tâm cũng đã sớm bỏ qua, hắn vốn xuất thân là tán tu, ở trong này cầm Tiên Khí tung hoành thì hắn chính là vô địch, không sợ trời, không sợ đất.
Nhưng mang ra bên ngoài lại là một chuyện khác, lỡ có người của tinh cầu của hắn còn sống đi ra, đem chuyện này nói cho các thế lực lớn biết, thì hắn chỉ có một con đường chết.
Chính vì vậy mà Hoa Hướng Tâm quyết định sẽ hỗ trợ Tần Vũ đoạt lấy Tiên Khí, sau lại đổi lấy chỗ tốt khác từ tên đó, đặc biệt là không để cho mấy thế lực ở tinh cầu hắn đắc thủ, đối với hắn về lâu về dài vẫn vô cùng có lợi, nên suy cho cùng, tội gì mà hắn không làm như vậy, đây là món hời cho hắn.
Cơ Huyền Tử mấy ngày nay đi theo Tần Vũ, cũng sớm rõ lý do vì sao cái tên họ Tần này lần nào ra tay cũng dễ dàng đắc thủ, bởi vì tên này chuẩn bị quá kỹ lưỡng, làm cho Cơ Huyền Tử cũng phải tặc lưỡi thán phục.
Sau khi lựa chọn vị trí thiết lập trận địa xong, từ sáng đến bây giờ, Tần Vũ vẫn miệt mài cho đội ngũ thiết lập trận pháp và phù lục, nơi này là một bãi loạn thạch được hình thành tự nhiên, được sâm lâm và sơn mạch che chở, biến nó thành nơi hoàn hảo để rút lui phòng thủ.
Tần Vũ đảo mắt nhìn một lượt xung quanh, mọi thứ cơ bản đã thành hình, trong ánh mắt có chút hài lòng, như vậy địa điểm phòng thủ đã có, bây giờ cần thiết lập một vài cứ điểm rút lui, phòng trường hợp địch nhân công kích dồn dập, đội ngũ còn có thể an toàn rời đi đến địa điểm ẩn náu.
Lúc này Ngạo Dương đã đi thám thính về tới, hắn lập tức nói với Tần Vũ:
- Thiếu chủ, cách đây hai mươi dặm, có bốn chỗ có thể thiết lập động phủ bí mật để ẩn náu, đây là địa đồ.
Tần Vũ khẽ gật đầu, bắt lấy địa đồ trong tay Ngạo Dương xem xét kỹ lưỡng một lượt rồi nói:
- Huynh dẫn theo thủ hạ bố trí nơi ẩn náu ở hai chỗ này, cố gắng càng bí mật càng tốt.
Ngạo Dương nhận lại địa đồ, lập tức cáo từ Tần Vũ rồi dẫn theo thủ hạ đi bố trí ở hai địa điểm mà Tần Vũ lựa chọn.
Hoa Hướng Tâm đứng ở trên cây cao nhìn xuống phía dưới, hắn trong lòng cũng vô cùng nể phục Tần Vũ, tên họ Tần này dùng người vô cùng tinh chuẩn, đúng người đúng việc, một đoàn đội mấy trăm người như vậy mà hắn cũng có thể quản lý chặt chẽ, phối hợp vô cùng nhịp nhàng, quả nhiên là con cháu thế gia, sớm đã quen với việc điều động nhân thủ dưới trướng.
Tên đầu trọc ngửa mặt lên trời, thở dài một hơi, nhiều khi hắn cũng cảm thấy bất công cho mình, điểm xuất phát cũng ảnh hưởng nhiều đến con đường tu tiên và tâm tính sau này của mỗi người.
Đảo mắt nhìn một lượt, đa số tán tu sẽ lựa chọn con đường độc hành chứng đạo, ngược lại con cháu thế gia lại giỏi việc “ỷ thế hiếp người” xây dựng thế lực riêng cho mình.
Mà suy cho cùng, việc này cũng đến từ hậu thuẫn sau lưng mỗi người, cho dù tán tu có muốn xây dựng thế lực cho riêng mình cũng rất khó, tích lũy của tán tu mà so với một gia tộc là không thể nào so nổi, nuôi bản thân còn không xong, lấy gì bồi dưỡng thủ hạ.
Gia Cát Thường Hi dõi mắt nhìn ra xa, ngày hôm trước nàng có thôi diễn một chút, dự đoán Tiên Khí sẽ xuất thế ở phụ cận gần đây, nhưng đến bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu, nên có chút sốt ruột, nàng chỉ sợ phí một hồi tâm tư ở chỗ này sẽ lỡ việc lớn của Tần Vũ.
Tần Vũ thấy Thường Hi có tâm sự, liền biết nàng nghĩ gì, hắn tiến đến gần, nhẹ nhàng ôm vai nàng rồi nói:
- Muội đừng quá lo lắng, dẫu sao chúng ta cũng cần có một nơi an toàn để rút lui, suy cho cùng, chuyện này dù đúng hay không vẫn phải làm.
Thường Hi biết Tần Vũ an ủi mình, trong lòng cũng có chút ấm áp, nàng khẽ gật đầu đáp lời hắn.
- Ân, muội biết rồi!
Bích Dao hiện tại đang ngưng thần, sử dụng tuyệt kỹ của mình thăm dò xung quanh.
Mấy con bướm đen liên tục dung nhập vào mi tâm của Bích Dao, một hồi sau, nàng chậm rãi mở mắt, nhìn Tần Vũ khẽ lắc đầu.
Phạm vi bao phủ thần thức của nàng so với tu sĩ cùng cấp chênh lệch rất lớn, một phần nàng là Tiên Đế trùng