Dõi mắt nhìn lại mảnh sâm lâm rộng lớn hơn một dặm, phút chốc đổ nát ngổn ngang vì chiến kỹ của tu sĩ hai bên, cây cối đổ rạp chồng chéo lên nhau.
Bên dưới mặt đất cũng nứt nẻ tràn lan, khắp nơi toàn là vết rãnh sâu, đất đá văng tứ tung, khung cảnh vô cùng lộn xộn, chốc chốc lại thấy từng vệt máu đen dài lưu lại trên mặt đất, xác của đám ma tộc nằm la liệt khắp nơi, khung cảnh vô cùng tang tóc.
Chiến đấu đã đi đến hồi kết, đội ngũ của Tần Vũ nhanh chóng hạ sát đám ma tộc còn lại, thu đến tay lượng lớn bảo vật và điểm tích lũy của bọn chúng.
Cơ Huyền Tử lập tức phân phó xuống dưới:
- Nhanh chóng thu thập chiến lợi phẩm rồi rút lui!
Bây giờ ở trong này, đám kền kền ôm cây đợi thỏ rất nhiều, cho nên một khi đã quyết định ra tay là phải tốc chiến tốc thắng, sau đó lập tức rời đi, nếu không sẽ hấp dẫn đám địch nhân đánh đến đây.
Đảo mắt một lượt chiến trường, thấy mọi người đã thu gom xong, Tần Vũ liền ra hiệu lệnh:
- Đi thôi!
Hoa Hướng Tâm cùng Cơ Huyền Tử khẽ gật đầu đồng tình với hắn, rồi cả đội ngũ nhanh chóng rời đi, để lại sau lưng một mảnh chiến địa hoang tàn.
Ở cách đó không xa, Mã Hồng Tuấn cảm nhận được khí tức phật pháp, hắn liền nhớ đến ngay tên đầu trọc hôm trước đối chiến cùng hắn, hắn gầm lên:
- Mau theo ta!
Đội ngũ sau lưng hơn ba mươi mấy người, ồ ạt theo hắn đi về bãi chiến trường mà đội ngũ Tần Vũ hạ sát đám ma tộc vừa nãy.
Trong lòng Mã Hồng Tuấn có chút nóng nảy, tên khốn họ Tần dám chơi hắn một vố đau như vậy, hắn không thể để yên cho tên đó bình an rời khỏi Thông Thiên Địa Cung được.
Trinh sát cảnh giới ở phía sau của đội ngũ Tần Vũ liền thông tri tin tức về đội ngũ Mã Hồng Tuấn cho bên trên quyết định, sau một hồi suy nghĩ kỹ lưỡng, Tần Vũ và Cơ Huyền Tử quyết định thuận thế dẫn dụ diệt trừ đám Mã Hồng Tuấn này.
Hoa Hướng Tâm trong lòng sục sôi chiến ý, hắn rất chờ mong lần nữa được so tài với tên họ Mã kia, bây giờ tay chân sớm đã ngứa ngáy, Thần Long Côn không biết từ lúc nào đã xuất hiện trên tay hắn, vẻ mặt tên đầu trọc lúc này vô cùng hiếu chiến, ngoái cổ nhìn lại về phía sau, cười lạnh một cái thật sâu.
Tần Vũ dần dần chuyển hướng đi về bãi loạn thạch, đồng thời tăng nhẹ tốc độ, cố ý gấp gáp một chút, nhưng vẫn đảm bảo để cho trinh sát của địch bám theo được, dẫn dụ địch nhân di chuyển theo hắn về điểm mai phục.
Mã Hồng Tuấn ở phía sau thấy vậy, cắn chặt răng, suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Đẩy nhanh tốc độ bám sát đối phương!
“Mặc kệ đây có phải là cái bẫy hay không, hôm nay ngươi nhất định phải chết”
Đội ngũ Tần Vũ ồ ạt vượt qua bãi loạn thạch, thẳng hướng Tiên Khí xuất thế mà di chuyển, làm Mã Hồng Tuấn chắc mẩm đối phương hẳn là đang gấp gáp tranh đoạt Tiên Khí chứ không phải là dẫn dụ hắn, trong lòng cười lạnh, hắn quát:
- Nhanh lên!
Hắn gấp gáp như vậy là e sợ đối phương có thể tập hợp với đồng minh ở phía trước, lúc đó sẽ khá là khó cho hắn, hơn nữa, Nạp Lan gia tộc đối với chuyện này cũng không có đưa ra quyết định rõ ràng, chỉ có thể trông chờ vào chính bản thân hắn mà thôi.
Đội ngũ Mã Hồng Tuấn phút chốc hoàn toàn bước chân vào trong bãi loạn thạch, Mã Hồng Tuấn cùng thủ hạ chạy thêm năm phút nữa liền nhận ra điểm không đúng, hắn đã quay lại chỗ ban đầu.
“Mẹ kiếp, mê trận!”
Mã Hồng Tuấn gầm lên với thủ hạ:
- Mau phá trận!
Mấy tên trận pháp sư lập tức cố gắng cảm nhận vị trí của trận nhãn, mà hành động này, cũng đã chính thức tố cáo thân phận của bọn chúng, Tần Vũ khoát tay, lệnh cho Ám Dạ Hành tiến hành du kích giết Trận Pháp Sư của đối phương trước, tránh cho đối phương có thể phá trận thoát ra ngoài.
Dứt lời, đột nhiên một làn sương mờ từ từ xuất hiện, che khuất tầm nhìn của đám người Mã Hồng Tuấn, tách bọn họ ra từng người riêng lẻ.
OÀNH!
Một tên Hợp Thể kỳ đỉnh phong trong đội của Mã Hồng Tuấn may mắn kịp thời che chắn cho tên Trận Pháp Sư, thoát được một chiêu hiểm, nhưng đổi lại, bản thân hắn bị thương không nhẹ, lảo đảo lùi lại về sau hơn chục bước, một bên tay nát bấy, độc liên tục lan ra từ chỗ vết thương.
Tên này hành động vô cùng dứt khoát, trực tiếp chém rụng cánh tay, phong bế chân khí lại, không cho độc lây lan thêm nữa, đồng thời la lớn cảnh tỉnh mọi người:
- Có thích khách mai phục xung quanh!
Mã Hồng Tuấn siết chặt nấm đấm, hắn bởi vì chữ tình mà phút chốc đánh mất lý trí của bản thân, những chuyện như thế này, bình thường hắn rất khi bị đối phương gài bẫy, nhưng cái mũ xanh này, thật sự là đả kích rất lớn đối với cuộc đời của một thiên kiêu chi tử, thiếu chủ của một đại gia tộc như hắn.
Mã Hồng Tuấn phân phó:
- Tuyệt đối không di chuyển!
Nói rồi, từ trong mi tâm hắn bay ra một cái kính, Tần Vũ liền nhận ra đây là vật gì, Chiếu Yêu Kính, pháp bảo vừa hiện, một vùng sương mù bị đánh tan, quả thật là một kiện pháp bảo cường đại, Tần Vũ trong lòng cũng có chút thèm muốn, bảo vật này không những có thể trừ tà, còn có thể phá giải mê chướng, thật là lợi hại.
Hoa Hướng Tâm ở bên cạnh khích tay Tần Vũ nói:
- Này,