Chỉ trong thoáng chốc tu sĩ của Hàn Nguyệt Đại Lục và Thiên Huyền Đại Lục đã chiếm thế thượng phong, hoàn toàn áp đảo tu sĩ của các tinh cầu khác.
Đám tu sĩ đến đây tranh đoạt nhanh chóng tháo chạy, bọn họ vốn nhân, yêu, ma ba chủng tộc không ai giúp ai, chưa kể đấu đá lẫn nhau, lâm vào hiểm cảnh càng trở nên hỗn loạn.
Qua hai canh giờ, chiến đấu cũng đã đến hồi kết, Tần Vũ và Nạp Lan Ngạo Thiên hoàn toàn kiểm soát khu vực ở đây, lúc này chỉ còn lại tu sĩ của hai phe, bọn họ liền dừng tay, chờ chỉ thị từ bên trên.
Khương Duy Ninh lúc nãy cũng đã đuổi tới, từ đầu buổi đến giờ hắn vẫn im lặng, chờ cơ hội lật ngược thế cờ, nâng cao uy danh của mình.
Tần Vũ định mở miệng nói chuyện, thì Khương Duy Ninh đã cất bước đi lên, hắn vừa đi vừa nói:
-Tại hạ Khương Duy Ninh, nhị Thánh tử của thượng cổ Thanh Vân tông, đệ nhất tông môn ở Thiên Huyền Đại Lục, hạnh ngộ chư vị đạo hữu!
Nạp Lan Ngạo Thiên ấy vậy mà không thèm đáp lời của Khương Duy Ninh, trực tiếp hướng sang phía Tần Vũ chắp tay nói:
-Muội phu, lần đầu gặp mặt! Ta gọi là Nạp Lan Ngạo Thiên.
Tần Vũ chợt cảm nhận mấy luồng sát khí nồng đậm sau lưng mình, mấy nàng nghe xong lời của Ngạo Thiên liền tức giận không thôi, hắn vẫn chứng nào tật nấy, vào trong này làm chuyện đại sự cũng không quên thu gom thêm lão bà.
Hoa Hướng Tâm bên này trợn mắt nhìn tên Tần Vũ, cái tên này vậy mà thật sự đem Nạp Lan Tuyết cưỡng gian rồi, Nạp Lan gia tộc ở Hàn Nguyệt Đại Lục cũng là nhất đại thế gia, ngay cả đệ nhất tông môn cũng phải kiêng kỵ.
Tần Vũ chắp tay đáp lễ, hắn nói:
-Tại hạ Tần Vũ.
Hắn không nói nhiều lời như Khương Duy Ninh, nhưng trải qua một hồi chiến đấu nãy giờ, ai ở đây cũng hiểu ra một điều, ở chỗ này, lời của hắn chính là mệnh lệnh, hắn là người đứng đầu ở đây.
Khương Duy Ninh nhìn tình hình hiện tại, trong lòng có chút xấu hổ pha lẫn tức tối, hắn quyết không chịu thua, vẫn lên tiếng chen ngang:
-Ngạo Thiên đạo hữu, ta là sư huynh của Tần sư đệ, có chuyện gì hãy bàn với ta, đặc biệt là chuyện tiên khí, không phải là chuyện đệ ấy có thể quyết định.
Tần Vũ ngay cả nhìn Khương Duy Ninh cũng không thèm nhìn một cái, hắn nói:
-Ta dẫn mọi người đến đây là trợ giúp Nạp Lan gia tộc bảo vệ tiên khí, không có ý định tranh đoạt!
Lời hắn vừa nói ra làm cho tu sĩ hai bên xôn xao một hồi không thôi, bọn họ cũng không hiểu tại sao hắn lại đưa ra quyết định như vậy.
Nạp Lan Ngạo Thiên nghe thấy vậy vui vẻ nói:
-Đa tạ Tần đệ, vậy đệ muốn …
Khương Duy Ninh vội chen ngang:
-Xin lỗi đạo hữu, chuyện tiên khí, ta đã có nói, không phải là chuyện Tần đệ có thể quyết định được!
Lúc này, Nạp Lan Ngạo Thiên đã có chút tức giận, cái tên họ Khương này không biết từ đâu chui ra, liên tục chen ngang cuộc nói chuyện của hắn và Tần Vũ, hắn lên tiếng nói:
-Ta thấy lời nói của đạo hữu ở chỗ này cũng không có trọng lượng đi!
Tu sĩ hai bên phá lên cười thành tiếng, nhất là tu sĩ Hàn Nguyệt Đại Lục, bọn họ cười lớn một tràng, làm cho tên họ Khương vô cùng xấu hổ, hắn bực tức vận khí công nói:
-Hừ, đạo hữu ăn nói cho cẩn thận, ở đây người của Thiên Huyền Đại Lục vô cùng hùng mạnh, cái mạng của các ngươi chưa chắc đã giữ được, lại còn lớn lối.
Một lời của ta cũng có thể giết chết các ngươi.
Nạp Lan Ngạo Thiên tức giận đáp lời:
-Ngươi dám?
Khương Duy Ninh cười lớn một tràng rồi nói:
-Ta nói có đúng không chư vị đạo hữu?
Hắn nói thì rõ to, âm thanh vang vọng khắp chiến địa, ấy vậy mà không có ai lên tiếng đáp lời hắn, tràng cảnh tự nhiên trở nên khác thường, qua hơn chục giây, đột nhiên tu sĩ Hàn Nguyệt Đại Lục phá lên cười thành tiếng một lần nữa, cái tên này quả thật là một tên hề.
-Haha…
-Hahaha…
Những vị thánh tử, thánh nữ của các thượng cổ tông môn, cũng như đệ tử của các lão cự đầu ở nơi này đều hiểu rõ một điều, xét về lực lượng thế lực dưới trướng, Tần Vũ và Nạp Lan Ngạo Thiên là hai người đứng đầu, ban nãy bọn họ còn ẩn ý trong lời nói hai nhà đã là thông gia với nhau.
Bây giờ đột nhiên khiêu chiến với đối phương, khác nào đưa dê vào miệng cọp, nhất là tên Tần Vũ này, tính khí điên cuồng không phải dễ chọc, nên bọn họ mới im lặng không lên tiếng, bọn họ tin rằng với cái tính hám tài của tên họ Tần này chắc chắn sẽ không dễ dàng đưa tiên khí cho đối phương.
Ngược lại tên Khương Duy Ninh này, không hiểu sao cứ thích ra uy, tranh lời của Tần Vũ, thật là mất mặt.
Tần Vũ lúc này mới lên tiếng:
-Khương huynh, phiền huynh có thể im lặng một chút được không?
Hắn nói rất rõ ràng, “Khương huynh” không phải “Khương sư huynh”, chỉ khác biệt một chữ, nhưng lúc này hắn đã có ý không đối phương là đồng môn, càng không kiêng kỵ chức vị sư huynh của tên họ Khương.
Tên họ Khương xấu hổ, tức giận lùi xuống, hắn nói:
-Đợi về tông môn, ta sẽ bẩm báo chuyện này lên trên.
Tần Vũ cười cười, hắn nói tiếp với Nạp Lan Ngạo Thiên:
-Tiên khí Nạp Lan gia tộc có thể cầm, nhưng đổi lại, phải bỏ ra một cái giá tương xứng.
Vân Đình nghe xong lời của Tần Vũ khẽ gật đầu, tiên khí chỉ có một thanh, phân chia