Liệt Dương hét lớn:
- Ta chưa có nhận thua, tên giả tạo.
- A!
Dưới đài xôn xao nghị luận, quả thực trong lời nói của Côn Luân tiên sơn Thiết trưởng lão của không có chữ nhận thua, nhưng mà cũng là hàm ý như vậy, nay đổi trắng thay đen, làm cho người người cảm thấy vô sỉ, lại còn đánh lén một thương hung bạo như vậy.
Bành!
Tần Vũ đỡ được chiêu này, Liệt Dương trong lòng dâng lên một cỗ mất mát, cơ hội tốt như vậy nhưng chung quy là hắn không làm gì được đối phương, hai mắt đỏ ngầu, chiến ý sôi sục.
Tần Vũ lui ra xa, thần thái bất phàm hờ hững nói:
- Vậy ta xin bồi Liệt huynh thêm một đoạn.
Nói đoạn Tần Vũ trực tiếp dùng Tam Thiên Lôi Động rút ngắn khoảng cách, ba bước chân hắn đạp qua, để lại lôi điện lập lòe.
- A!
Thiên trưởng lão kinh ngạc mừng rỡ, liên tục khen:
- Hảo, hảo, thật là một cái hảo tiểu tử!
Liệt Dương nhanh chóng lùi lại, giơ thương lên đỡ, nhưng mà Tần Vũ tốc độ quá nhanh.
Đùng!
Liệt Diệm Trảm khí thế ngút trời, lần nữa chém tới, Liệt Dương cú này thật thảm hộc cả máu tươi, nhưng vẫn là kiên cường thủ thế.
Đột nhiên Tần Vũ lướt ra sau Liệt Dương, một kiếm Thất trọng thiên chém tới.
- A!.
Liệt Dương hét thảm, hắn bị Tần Vũ phế đi một tay.
Đau đớn kịch liệt, trường thương cũng rơi xuống đất, Tần Vũ lùi lại, Tần Vũ hờ hững hỏi lại:
- Ngươi còn chưa nhận thua?
- Ngươi giả bộ cái gì? Chó chết !
Liệt Dương hét lớn, tay còn lại nhặt thương, ý chí chiến đấu không chết không thôi.
Một số trưởng bối cũng là đối với Liệt Dương hảo cảm, đứa trẻ thật là quật cường a! Nhưng lại là càng thưởng thức đối với Tần Vũ, một kiếm kia cực nhanh, phế đi một tay đối phương vậy mà biết chừng mực lùi lại, phong thái đĩnh đạc, thần thái đạo mạo càng làm cho mấy vị trưởng bối ưa thích.
- Quả