Dưới môn phong của Thái thượng lão tổ Tần Vũ hắn, còn một vài vị sư huynh, sư tỷ ký danh đệ tử, là lão thưởng thức thiếu niên anh tài tự tiện thu.
Lúc này luận về bối phận, Tần Vũ là trên họ một bậc.
- Tần sư huynh, mỏ khoách thạch bị người ta đến phá rối.
- Được rồi, dẫn đường ta đến đó.
...
Mỏ khoáng thạch là nơi khai thác chân khí thạch, đặc biệt chỉ có ở Trung Thổ, bởi vì long mạch tập trung về đây, ôn dưỡng mấy nghìn năm sinh ra vô số mỏ khoáng thạch.
Và một điều hiển nhiên là quyền khai thác đều nằm trong tay của thượng cổ tông môn.
Bình thường cao tầng thượng cổ tông môn tùy tiện để cho các thế lực nội môn đệ tử chia nhau thu thập khai khoáng, rồi cống nạp lại cho tông môn, và được giữ lại một phần để bọn họ sử dụng.
Số lượng cống nạp tùy theo cấp độ chất lượng, độ lớn nhỏ quy mô của mỏ khai khoáng mà nộp lên.
Thái thượng lão tổ quản lý dưới tay hàng trăm cái mỏ khai khoáng, tùy tiện cho đệ tử ký danh dưới trướng mình quản lý thu thập, một phần cống nạp cho tông môn, một phần nộp lên cho lão dùng để chi tiêu sinh hoạt bình thường.
Đây cũng là một phần đãi ngộ của cấp bậc trưởng lão tông môn.
Bên dưới tranh đoạt mỏ khai khoáng là chuyện bình thường, bọn họ quản lý hàng trăm cái nên cũng chả thèm để ý, bất quá chỉ là một nguồn thu nhập để sinh hoạt mà thôi, không đến nỗi mất mặt đi ra chấn nhiếp đám tiểu bối hoặc tranh đoạt với nhau.
Ngược lại họ lại xem đây là khảo nghiệm lịch luyện cho đệ tử của mình, đối với bọn họ mà nói, không thu nhận đệ tử phế vật.
Chút chuyện này xử lý không xong, làm sao xứng danh đệ tử của bọn họ đây.
Lúc này, Tần Vũ đang theo sự chỉ dẫn của sư đệ của hắn, Ngô Vũ đang phi hành nhanh nhanh ở phía trước dẫn đường cho Tần Vũ đến mỏ khai khoáng.
Lần này, không biết từ đâu sự vụ Tần Vũ được hưởng gấp đôi tài nguyên tu luyện bỗng chốc lan truyền khắp tông môn, bọn tán tu vì chuyện này mà nổi một lòng ghen ghét đố kỵ, lần này cố tình đến kiếm chuyện mấy mỏ khai khoáng vừa được phân đến tay Tần Vũ quản lý khai khoáng, muốn trấn áp làm hắn mất mặt.
Tranh thủ thể hiện với thái thượng lão tổ, biết đâu lại lọt mắt xanh của lão tổ.
Nói là tán tu, nhưng bọn họ tiến được vào nội môn tu luyện cũng không phải hạng gà chó đất kiểng, một thân nghị lực, bá khí vươn lên, nên tâm tư tính tình cũng không nhỏ.
Bình thường cũng là một dạng ngạo khí sinh long hoạt hổ phát triển ở nội môn.
Lần này đến gây chuyện là Triệu bàng môn, do Triệu Hùng Sư đứng đầu, hắn gia nhập nội môn được hơn 5 năm, một đường quật khởi tu luyện đánh bại các lộ cao thủ tán tu, sinh sinh một mình quật cường xây dựng Triệu bàng môn sinh hoạt nổi danh trong nội môn.
Vốn bình thường mấy cái ký danh đệ tử của sư phụ của Tần Vũ ra mặt giải quyết, nhưng mà lần này bọn họ ma mãnh muốn xem thử thực lực của Tần Vũ.
Vệ Tử là huynh đệ vào sinh ra tử của Triệu Hùng Sư, tu vi Nguyên Anh trung kỳ thất trọng, lần này dẫn đầu bang chúng đến đây cướp đoạt mỏ khoáng thạch.
Ký danh đệ tử ngoại môn bình thường cứ cách 7 ngày tu luyện lại đến khu khai khoáng thu thập 1 lần để làm nhiệm vụ nhận thưởng khoáng thạch đổi lấy tài nguyên tu luyện.
Đối với chuyện này bọn họ cũng chỉ đứng xem hai bên thế lực đánh nhau.
Mấy cái mỏ khoáng thạch này Tần Vũ phân phó cho thủ hạ ở ngoại môn phối hợp trông chừng, quản lý khai thác, đồng thời cấp cho một phần tài nguyên tu luyện mau chóng phát triển.
Lần này đối thủ đến phá rối có chút lớn, nên Tần Vũ phải đích thân ra mặt, hơn nữa hắn cũng muốn mượn chuyện này chấn nhiếp tứ phương, bố cáo thiên hạ uy danh của mình.
Lần này ra tay Tần Vũ cực kỳ cẩn thận, chuyện này không những ảnh hưởng đến uy danh của hắn mà còn ảnh hưởng đến uy danh của sư phụ hắn, Thái thượng lão tổ, nên trong lòng hắn cũng có chút gấp gáp.
Bất quá bây giờ hắn đã đề nén một thân bình tĩnh, đây cũng là phong thái làm việc của Tần Vũ.
Bên dưới thủ hạ của hắn đang đánh nhau với Triệu bang ầm ĩ, hắn vận một thân khí lực, giọng nói ầm ầm vang vọng sơn mạch:
- Gà đất chó kiếng lại dám đến chỗ của ta làm loạn! Muốn chết!
Trước hết là phải chấn nhiếp ý chí chiến đấu của đối phương.
Hai chữ "muốn chết" ầm ầm vang vọng, uy lực thật lớn, làm cho Triệu bang chúng đệ tử có chút hoảng sợ, bất giác lùi lại một mảng lớn, Tần gia thủ hạ mượn thế đánh đến.
Binh lính ra trận là dựa vào uy thế của chủ tử mà lao tới.
Cái này quả là không sai, Tần Vũ vừa xuất hiện chiến lực bọn họ đã bạo tăng, đây cũng là cơ hội để bọn họ thể hiện trước mặt Tần Vũ.
Vệ Tử bên dưới nhìn lên, hừ lạnh một tiếng:
- Tần tiểu tử ngươi chớ có cuồng vọng!
Nói rồi, không đợi Tần Vũ trả lời hắn ra một đao uy lực về phía Tần Vũ!
Tần Vũ nhẹ nhàng dùng một kiếm gạt nhẹ đao khí của Vệ Tử qua một bên.
Bành! Đao khí Vệ Tử sinh sinh chém nát một mảng cây cối.
Tần Vũ hừ lạnh.
Đột nhiên biến mất, lao tới Vệ Tử.
Oành! Vệ