Trong phòng hai người không ngừng bàn tính kế sách làm thế nào khiến cho Phượng Khuynh Ca biến mất nhưng không ngờ được nhân vật chính trong câu chuyện đã nghe thấy quỷ kế đang lén lút rời đi.
Trờ lại Phượng gia, nghe quản gia nói Phượng Tử Thịnh đêm nay tăng ca sẽ không về vài ngày tới cũng sẽ liên tục ở lại công ty. Phượng Khuynh Ca có chút khó chịu trở về phòng, vừa bước ra khỏi phòng tắm điện thoại trên bàn bắt đầu đổ chuông.
"không tìm thấy tư liệu của hắn? Đã biết. Cảm ơn. Vất vả cho anh. Yên tâm, lần sau có việc nhất định tìm đến tìm anh. Tạm biệt.” Phượng Khuynh Ca hờ hững kết thúc cuộc gọi, một mình bước đến ban can trong phòng đón gió.
Cô không có thối quen dùng máy sấy sấy tóc, theo thói quen sau khi tắm gội ra ban công đón gió. Có chút buồn ngủ, cô duỗi duỗi người, dùng tay xoa nhẹ tóc quay trở về phòng ngoan ngoãn chuẩn bị đi ngủ.
Ngã người trên giường dùng tay ôm lấy chăn bông, điện thoại trên đầu giường bắt đầu đỗ chuông. Vươn tay lấy nhìn tên trên màn hình báo đến: Phong Thất Hiên. Trong lòng Phượng Khuynh Ca trở nên khó chịu cố ý quăng sang một bên cố ý không nhận cuộc gọi.
Phong Thất Hiên không chịu dừng cuộc liên tục gọi đến không cảm thấy phiền một lần lại một lần. Phượng Khuynh Ca trong lòng phát hoả, trong mắt phát ra tia giảo hoạ.
Cô bước xuống giường mở ra laptop. Điện thoại trên giường vẫn không ngừng reo, cô dùng tốc độ nhanh nhất mở ra một file được lưu trước đó đồng thời tiếp nhận điện thoại.
"Bảo bối, vừa lòng sao?" âm thanh phát ra từ máy tính, tiếng nam nhân khàn khàn thật sự mê chết người. Lần đầu tiên cô nhìn thấy loại AV này thật sự bị lừa vì tiếng nói của hai người này rất giống cô cùng Phượng Tử Thịnh. Nhờ vậy đoạn AV là đoạn cô cùng Phượng Tử Thịnh rất thích, chẳng khác nào nghe lại được đoạn nói chyện trong lúc hai người không ngừng XXOO.
"Uh, thật lớn... Hảo thô... anh thật giỏi..." AV nữ nhân vật chính thanh âm áp hư nhuyễn hiển nhiên là đang tận hưởng cuộc vui.
Phượng Khuynh Ca xoa xoa cầm suy nghĩ muốn chờ xem phản ứng của Phong Thất Hiên. Chẳng phải hắn rất thích nghe lén người khác hay sao? hiện tại quang minh chính đại cho hắn nghe loại sự tình này một cách đầy đủ.
Điện thoại đó quả
thật là Phong Thất Hiên gọi đến. Hắn liên tục gọi hơn tám cuộc gọi đến cuộc thứ chín cũng có người nghe máy nhưng chưa kịp vui mừng kết quả bị một tràn âm thanh kiến cho người khác có thể chảy máu mũi.
Cô ấy đang làm gì? Chẳng lẽ đang cùng Phượng Tử Thịnh? Trong lòng Phong Thất Hiên nổi lên một trận đại hoả. Nghĩ đến người trong tay mình hư nhuyễn mềm mại cư nhiên lại ở trong lòng người khác, hắn đang nổi cơn bạo phát.
Hắn vì anh trai mình đáp ứng giúp Tư Mã Xuyến loại bỏ cô nhưng sau khi tiếp xúc với cô bị vẻ xinh đẹp nhu nhuyễn của cô hấp dẫn. Cô không phải là người đơn giản như bề ngoài của mình những điều bí ẩn phát ra từ cô khiến hắn hứng thú muốn tìm hiểu rồi lại từ từ đem lòng yêu thích
"anh trai, anh…anh thật giỏi….nhanh một chút…em muốn….muốn….” Phong Thất Hiên nghe một loại âm thanh trong lòng đại hoả hừng hực bùng phát, một chất lỏng nóng ấm từ trong mũi chảy xuống.
Trong đầu hiện lên hình ảnh Phượng Tử Thịnh cùng Phượng Khuynh Ca ở ban công, chết tiệt cư nhiên hắn lại có phản ứng. Hắn hiện tại hận chết cái tiểu yêu tinh mê người kia muốn đem cô ‘cướp’ trở về để cho cô biết ai lợi hại hơn ai.
Phượng Khuynh Ca thông qua điện thoại có thể nghe thấy tiếng hít thở dồn dập của Phong Thất Hiên, tiếp theo đối rất nhanh kết thúc cuộc gọi. Cô nhìn điện thoại cười lạnh: “cuộc chơi chính thức bắt đầu, chúng ta chậm rãi ngoạn!"
Ngày hôm sau, Phượng Khuynh Ca mặc một chiếc váy trắng dài mê người, đầu tạo kiểu tóc công chúa, đánh nhẹ một chút son môi nhìn cô như một món đồ tinh xảo, xinh đẹp lại yêu kiều. Lái xe đi đến Bạch gia còn Phong Thất Hiên, cứ việc cho hắn chậm rãi chờ đợi.
"Quản gia, cháo đã chuẩn bị xong?” Phượng Khuynh Ca thích nhất là món cháo ở Bạch gia tuy thanh đạm nhưng rất ngon cô muốn đem một phần cho Bạch Dật Thuỷ.