Chaeyoung như ngừng thở, cô ngước nhìn về phía Jung Kook.
"Ulsan?" Kim Yugyeom không giải thích được, cảm thấy không đúng lắm: "Lần trước cậu đi máy bay chẳng lẽ không phải là đi công tác sao? Tôi nhớ lộn à? Mà cậu không có chuyện gì thì đi Ulsan làm gì, hơn nữa cậu đi lúc nào, sao tôi không biết?"
Jung Kook nghiêng đầu: "Cậu định hỏi mấy câu vậy?"
"À, tôi hiểu rồi." Có lẽ vì đã uống nhiều rượu, cảm xúc của Kim Yugyeom lúc này mạnh mẽ hơn so với bình thường, rất khó chịu nói: "Cmn, cậu đi tìm Cha Eun Woo đúng không?"
Jung Kook không đáp.
"Tôi phục cậu đấy!" Kim Yugyeom rống lớn: "Nếu không phải ông đây! Không thi đậu! Đại học Seoul! Còn đến phiên hắn ta truyền xì căng đan với cậu sao!"
"..." Jung Kook không kiên nhẫn, "Cậu có thể nhỏ giọng giùm một chút?"
Lisa cũng học ở đại học Seoul, lập tức hiểu lời Kim Yugyeom nói, chợt cười thành tiếng. Cô ấy dựa vào người Chaeyoung, vừa cười vừa giải thích với cô: "Kim Yugyeom đang nói đến Cha Eun Woo, cũng học đại học Seoul."
Chaeyoung nhớ đến chuyện Kim Yeri kể, gật đầu một cái.
"Hai người bọn họ học cùng một khóa, cùng một ngành, một lớp, còn chung phòng ký túc xá." Lisa nói tiếp, "Hơn nữa hai người đều vô cùng đẹp trai, ban đầu mọi người lén lút nói bọn họ là hai nam vương của khoa máy tính."
Bên kia Kim Yugyeom vẫn còn ồn ào.
Bên này Chaeyoung an tĩnh nghe Lisa tám chuyện, Bam Bam cũng xúm vào nghe.
"Không nhớ từ lúc nào, trên diễn đàn trường mình có người đăng tin, hỏi trong trường có giáo thảo* nào không?" Lisa nói: "Sau đó tin này vô cùng hot, rất nhiều người gởi đến hình chụp lén của mấy người đẹp trai trong trường."
(*Giáo thảo: chỉ nam sinh đẹp trai nhất trong trường.)
Chaeyoung: "Sau đó thì sao?"
Lisa: "Sau đó Jung Kook và Cha Eun Woo cũng được đề cử. Hình của hai người đó chắc chiếm hết một nửa bản tin. Nhưng mà, trong mục đề cử Jung Kook thì lại có hình anh ta và Cha Eun Woo, trong mục đề cử Cha Eun Woo lại có kèm hình Cha Eun Woo chụp chung với Jung Kook."
"..."
"Sau đó mọi người kinh hoàng phát hiện, trong rất rất nhiều hình chụp lén hai người này, thì có trên 80% là hình hai người chụp chung. Điều này chứng minh —" Lisa dừng lại, "Hai người bọn họ mỗi ngày đều dính chung một chỗ."
"..."
"Hơn nữa, cả bốn năm đại học, cũng không thấy hai người bọn họ đi chung với bạn nữ nào." Lisa càng nói càng thấy buồn cười: "Cho nên sau đó khi nhắc đến hai người bọn họ, mọi người đều gọi là Cặp giáo thảo gay khoa máy tính."
Lisa ở bên này vui vẻ kể chuyện, giọng nói cũng quên thu nhỏ lại.
Làm cho Kim Yugyeom cũng nghe được, lập tức tham dự vào: "Đó là vì mắt bọn họ bị lệch hết! Rõ ràng trong hình còn có hai tên ngốc Jung Jaehyun và Kim Mingyu nữa, nhưng vì dáng dấp không đẹp trai nên bị xem là không khí hết!"
"..."
"A, tôi bây giờ cái gì cũng không có." Kim Yugyeom đột nhiên than một câu: "Cũng chẳng có người yêu."
"..."
Anh nhìn về phía Jung Kook, nói: "Người anh em, hai chúng ta là anh em thân thiết nhất, tôi có cậu là đủ rồi. Cậu cũng phải xem tôi là người No.1 trong lòng. Biết không?"
Cũng không biết bọn họ đang nói gì.
Nhưng đối tượng mọi người đang tám chuyện vẫn còn ở hiện trường, Lisa hơi lúng túng, liếc nhìn Jung Kook, rất biết thời thế dẹp bỏ đề tài này: "Đều là chuyện đùa giỡn thôi, cũng không có gì hay. Thôi chúng ta tiếp tục lắc xí ngầu đi."
Chaeyoung nghiêng người về phía trước, đưa tay lấy cốc lắc xúc xắc.
Cô liếc mắt thấy, Jung Kook không có động tĩnh gì, cũng không đáp lời Kim Yugyeom. Anh tựa lưng vào ghế xem điện thoại, rồi bỗng nhiên đứng lên, thờ ơ nói: "Mọi người chơi tiếp đi."
Kim Yugyeom: "A? Cậu đi đâu?"
Jung Kook thuận miệng trả lời: "Mệt, về ngủ."
Kim Yugyeom: "Còn sớm mà."
Jung Kook hiếm khi chịu giải thích một câu: "Ngày hôm qua ngủ trễ."
Sau đó, anh lưu loát rót ba ly rượu, rồi khẽ cười, chậm rãi nói: "Hôm nay là tôi làm mất hứng, mọi người tiếp tục chơi đi."
Anh nhìn về phía Kim Yugyeom: "Cậu tiếp đãi mọi người đi, nợ cứ ghi tên tôi là được."
Nói xong, Jung Kook không nhìn bất cứ ai, khom người cầm bật lửa trên bàn, nhấc chân rời đi.
Jung Kook trông vẫn bình thường, so với dáng vẻ của anh lúc trước thì thậm chí còn ôn hòa hơn. Những người khác cũng không cảm thấy có gì không đúng, chỉ có Chaeyoung tâm trạng bỗng nhiên hơi trầm xuống.
Lại chơi thêm mấy vòng, không có Jung Kook, Kim Yugyeom cảm thấy hơi lạc lõng khi ở đây một mình với ba người bạn thân từ nhỏ.
Không lâu sau, anh cũng tìm một cái cớ rời đi.
Chỉ còn lại ba người.
Bầu không khí không vì hai người khác rời khỏi mà nhạt đi.
Chaeyoung không yên lòng.
Nghe hai người bọn họ nói chuyện phiếm, cô đột nhiên gọi một tiếng: "LiLi."
Lisa: "Ừ?"
"Cha Eun Woo mà cậu mới nói đó," Chaeyoung hỏi, "quan hệ rất tốt với Jung Kook sao?"
"Chắc là rất tốt, nếu không cũng sẽ không bị đồn như vậy." Lisa nói: "Mà mình cũng không rõ lắm, dù sao thì mình cũng không học cùng ngành với bọn họ. Nhưng trong phòng mình có người trước kia theo đuổi Jung Kook, nên xem Cha Eun Woo là tình địch số một."
"..." Chaeyoung hỏi, "Cha Eun Woo bây giờ ở Ulsan sao?"
"Ừ, anh ta hình như là người Ulsan, sau khi tốt nghiệp thì về đó làm việc." Lisa trừng mắt nhìn: "Sao bỗng nhiên cậu có hứng thú với người này vậy? Lúc ở Ulsan cậu đã gặp rồi sao?"
Nghe nói như vậy, Chaeyoung nhẹ nhàng thở ra: "Không phải, mình chỉ hỏi một chút."
Thông cảm cho Chaeyoung ngày mai còn phải đi làm, ba người cũng không ở lại lâu.
Hơn mười giờ rưỡi cả nhóm rời quán bar. Bam Bam định trả tiền, nhưng chưa kịp trả thì bị Kim Yugyeom sống chết ngăn lại, lại còn cực kỳ nhiệt tình tiễn họ đến tận bãi đậu xe.
Vì phải lái xe, Bam Bam cả đêm không uống rượu.
Chaeyoung và Lisa cùng lên ngồi phía sau.
Trên đường về, Lisa nhớ đến chuyện Chaeyoung và Jung Kook thuê chung nhà: "Này, Chấm Chấm."
Sau khi nhắc đến biệt danh này, cô ấy cứ gọi Chaeyoung như vậy: "Cậu thuê chung với Jung Kook thật sự không có vấn đề gì chứ? Nếu không ổn cậu cứ nói với Bam Bam, bảo cậu ấy thay cậu thuê chung với Jung Kook đi."
Bam Bam: "Mình sao cũng được."
"Có thể có chuyện gì chứ, " Chaeyoung buồn cười nói: "Hai người bọn mình ở nhà cũng như là người xa lạ, chẳng nói chuyện gì. Hôm nay các cậu gặp anh ấy cũng thấy, anh ấy không thích nói chuyện với người khác, bọn mình chỉ đơn thuần là người thuê chung thôi."
Bam Bam ừ một tiếng: "Nếu muốn dọn thì chỉ cần nói với mình một tiếng là được."
...
Bam Bam và Lisa ở gần nhau, cho nên cả hai đưa Chaeyoung về trước.
Nghĩ đến Jung Kook trước khi đi có nói là "Về ngủ", nên khi Chaeyoung vào nhà thì cố gắng nhẹ nhàng hơn. Thấy phòng khách tối đen, cô dừng lại, với tay mở đèn lên.
Phòng khách nhìn như chưa có ai về.
Chaeyoung đổi dép, đi về phòng của mình. Khi ngang qua phòng ngủ phụ, cô vô thức liếc mắt, rất nhanh rồi dời mắt đi . Cũng đã trễ, cô trở về phòng rồi nhanh chóng đi tắm.
Lúc đi ra, cô cầm điện thoại lên.
Thấy có hai tin nhắn WeChat từ Jung Kook.
Jung Kook: 【 Đêm nay không về. 】
Jung Kook: 【 Trực tiếp khóa cửa đi.】
"..."
Chaeyoung ngạc nhiên, trả lời:【 Được. 】
Sau khi gởi thành công, Chaeyoung đi đến sảnh khóa cửa lại. Cô hơi mệt, tóc vẫn còn ướt nhẹp, bỗng nhiên lười sấy khô. Cô ngồi vào ghế sofa lướt xem tin tức một lúc, lại nhàm chán mở TV, chỉ vì muốn có gì đó để nhìn.
Mở TV ra đang là kênh đô thị, lúc này đang chiếu lại chuyên mục tin tức từ buổi sáng.
Chính là về vụ án cưỡng hiếp không thành mà cô phỏng vấn hôm trước.
Người chủ tiệm khuôn mặt được làm mờ, nhìn vẫn lộ ra vẻ thật thà hiền lành.
Đoạn phim này làm Chaeyoung liên tưởng đến chuyện gặp Yu Jimin ở bệnh viện thành phố. Cô hoàn toàn