Ai cũng không nghĩ tới xương cốt của Vân gia sẽ mềm như vậy? Thiên Diễn Tông chỉ là thoáng mặc kệ thì bọn họ đã bị sợ tới mức lập tức đem Mộ Vân thành dâng lên bằng hai tay.
Hiện giờ Mộ Vân thành đã về Thiên Diễn Tông, ai lại tưởng đục nước béo cò phải ước lượng.
Có người nhát gan sợ phiền phức vừa thấy Thiên Diễn Tông đứng ra liền lập tức rời khỏi nhà đấu giá, đương nhiên cũng có chần chờ chưa quyết.
Người nọ một thân khoác áo choàng màu nguyệt bạch, cổ tay áo thêu mê muội điệt hoa thấy Thiên Diễn Tông tới liền có chút không cam lòng mà thu hồi kiếm trong tay chuẩn bị rời đi, chỉ là thân ảnh vừa biến mất tại chỗ, còn chưa thuấn di ra nhà đấu giá đã bị một đạo ánh sáng máu tím ngăn cản.
Thiện Đức chân quân tay phải chống Thanh Trúc quải che ở cái lỗ của nhà đấu giá bị bổ ra, ngữ mang châm chọc mà nói: "Mị Thanh, như này liền đi rồi, ngươi có phải có chuyện gì đã quên đúng không?"
Viên Hóa Thần đan đó do nàng kêu giá, một ngàn sáu trăm khối cực phẩm linh thạch, thật lớn bút tích, tưởng đi hố Thiên Diễn Tông bọn họ ư, mơ tưởng!
Mị Thanh lần này đi ra ngoài tồn tư tâm, cho nên vẫn chưa đi cùng Hợp Hoan Môn môn nhân, chỉ là nàng không dự đoán được Thiện Đức này ma quỷ sẽ nhận ra nàng, bàn tay mềm nhu nhược không có xương nhếch lên hoa lan, cách khăn che mặt giấu ở bên miệng, lộ ra đôi mắt đẹp, trong mắt mang thủy: "Thiện Đức đạo hữu như thế nào hiểu được là nô gia, có phải ngày thường lúc nào cũng nhớ nô gia?" Nói liền giả bộ ngượng ngùng mà quay mặt đi.
"Ha hả.." Thiện Đức chân quân nghe lão yêu phụ này nói như vậy tựa như nuốt vài con rệp, phiếm ghê tởm: "Trên người của ngươi có vị hôi nách đều có thể gi3t chết một người, còn có mặt mũi hỏi người như thế nào nhận biết ngươi?" Mê điệt hoa có mùi hương mang theo ngọt nị, lại nùng liệt, cũng chỉ có lão yêu phụ Mị Thanh này thích.
"Ngươi.." Mị Thanh chợt biến sắc mặt, gọi ra bản mạng pháp bảo giao tiên, bang một chút liền đánh về phía Thiện Đức ma quỷ: "Hôm nay ta muốn đánh lạn cái miệng độc này của ngươi." Nàng hận nhất người nói đến chuyện hôi nách, tự nàng kết anh trọng tố thân thể xong thì không có người dám nhắc lại, Chu Thiện Đức hắn là tìm đánh.
Thiện Đức chân quân mới không thừa nhận hắn là cố ý, hoảng thân né qua roi, sau Thanh Trúc quải đảo qua liền đánh trúng cái roi một lần nữa đánh lại đây: "Muốn đánh miệng của ta ngươi làm được sao."
Mị Thanh cũng không phải người tốt, nhiều năm qua nam tu chết ở trên người nàng không có một ngàn cũng chừng tám trăm, bất quá giống Chu Thiện Đức như vậy, cởi hết đưa đến trên giường nàng, nàng đều chán ghét.
Bay lên không một roi, Thiện Đức chân quân một cái lắc mình liền nhẹ nhàng tránh khỏi, địa phương bị roi đánh trúng nháy mắt nứt toạc.
Đối với cưu môn chủ của Hợp Hoan Môn là Mị Thanh, Thiện Đức chân quân cũng không phải hoàn toàn phủ định, hiện nay Tu Tiên giới có đngười được danh hào nữ tu nàng xem như một cái, chỉ là yêu phụ này có thủ đoạn không thể gặp quang.
Lại né qua một roi, hắn cũng không chuẩn bị lại làm nàng đắc ý nữa.
Cang một tiếng, Thanh Trúc quải trụ chạm vào giao tiên, Thiện Đức chân quân hơi hơi vân vê tay phải, Thanh Trúc quải nháy mắt chuyển động lên, đem giao nhẹ tiên cuốn lấy.
Bắt lấy Thanh Trúc quải, Thiện Đức chân quân đối với Mị Thanh kéo kéo khóe miệng, lộ cái giả cười, sau hai đôi mắt cụp xuống, lôi linh lực màu tím đen tinh thuần nháy mắt theo Thanh Trúc quải dũng mãnh vào giao tiên.
Quan chiến Hàn Mục Vi lập tức liền nghe được thanh âm bùm bùm của lôi lực bạo liệt quen thuộc: "Ti.." Cái cảm giác sung sướng này nàng những năm gần đây vẫn luôn chịu đựng.
Nhìn nhìn nữ tử như cũ nắm chặt roi, nàng trừu trừu cái mũi, đều có chút không dám nhìn, nhưng hai mắt lại mở tròn xoe, không chớp mắt.
Mị Thanh làm sao ngồi chờ chết, quán chú linh lực với tay phải, toàn lực lôi kéo, dục muốn rút về giao tiên, chính là Thiện Đức chân quân làm sao nhường nhịn, tay trái trực tiếp bắt một đầu roi.
"Ách.." Không thể rút giao tiên về, còn bị linh lực phản xung, thêm lôi linh lực của Chu Thiện Đức xâm thể, Mị Thanh lảo đảo chân, huyết theo khóe miệng chảy ra, lập tức đem giao tiên thu hồi đan điền, ngồi xuống điều tức áp chế lôi linh lực đang tán loạn ở ngũ tạng.
Thiện Đức chân quân nhìn nhìn chính mình tay trái, khóe miệng một câu, lôi linh lực trong cơ thể Mị Thanh nháy mắt toàn bộ tạc nứt.
"A.." Mị Thanh đang có ý đồ áp chế lôi linh lực nhất thời không chống đỡ, chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ bị tạc đến dập nát, ngửa đầu hét lên một tiếng, sau chống đỡ hết nổi ngã xuống trên mặt đất, Thiện Đức chân quân một cái lắc mình liền tới trước mặt Mị Thanh.
"Thiện Đức đạo hữu, thỉnh chậm" Môn chủ hiện tại của Hợp Hoan Môn là Thanh Uyển chân quân lãnh một chúng môn đồ từ trên lầu của dãy phòng chữ Địa bay xuống dưới, sau đi hướng về phía Thích Giáp đạo tôn đứng ở trung tâm phòng đấu giá chắp tay hành lễ: "Vãn bối Hợp Hoan Môn Thanh Uyển bái kiến Thích Giáp đạo tôn."
"Lời nói hảo thuyết" Thích Giáp cười nhìn về phía Thanh Uyển: "Lấy Hóa Thần đan đi, cái gì cần giao thì nên giao." Viên Hóa Thần đan là Bách Thảo Môn gửi chụp, tâm tư không cạn a!
Thanh Uyển gật đầu: "Vãn bối minh bạch, làm tôn giả chê cười" Mị Thanh là người nào nàng rất rõ, chỉ là hôm nay đối diện với Thiên Diễn Tông, Hợp Hoan Môn chỉ phải cúi đầu, lấy ra một ngàn bảy trăm khối cực phẩm linh thạch giao cho Vị Hành đứng ở bên người Thích Giáp đạo tôn "Vị chưởng môn, thỉnh nhiều thông cảm."
Tiếp nhận túi trữ vật, Vị Hành thần thức đảo qua, trên mặt lộ ý cười: "Thanh Uyển đạo hữu khách khí" Không tồi, so với mấy vị môn chủ trước đây của Hợp Hoan Môn thì người này còn biết giải quyết, còn biết chủ động bồi thường tổn thất của Mộ Vân thành.
Nếu nhân gia hiểu lý lẽ như vậy thì Thiên Diễn Tông cũng không làm khó.
Vị Hành cười đối với Thiện Đức chân quân nói: "Sư huynh, đều là một hồi hiểu lầm, Thanh Uyển môn chủ đã giải thích rõ ràng" Sau liền xua tay làm người của Vân gia đem viên Hóa Thần đan giao cho Thanh Uyển.
Một ngàn bảy trăm khối cực phẩm linh thạch mua một viên Hóa Thần đan, Thanh Uyển là có nước mắt cũng phải hướng trong bụng nuốt: "Còn chưa chúc mừng quý tông" Nàng lại lần nữa hướng tới Thích Giáp, Vị Hành chắp tay, "Có Thiên Diễn Tông ở, ngày sau Mộ Vân thành sẽ càng nâng cao một bước."
"Vậy mượn cát ngôn của Thanh Uyển đạo hữu" Vị Hành biết Thanh Uyển muốn cái gì, Linh Oánh Các muốn nhập Mộ Vân thành cũng không phải không thể, chỉ là điều kiện phải từ từ nói chuyện: "Sau chuyện lần này chợ đen của Mộ Vân thành lại làm một lần đấu giá hội nữa, đến lúc đó còn thỉnh Thanh Uyển đạo hữu mang theo môn nhân nhiều hơn cổ động."
"Nhất định" Có thể lên làm chưởng môn, Thanh Uyển tự không phải ngốc: "Kia hôm nay Hợp Hoan Môn liền không nhiều lắm làm lẩm bẩm tha, sau này