Tư chất của Tiểu Thập Tam đừng nói là ở Thiên Diễn Tông, liền tính là ở Thương Uyên Giới cũng thuộc loại đỉnh cấp, mà nàng lại khắc khổ biết tiến tới.
Sư tổ Phá Quân chân quân từng nói qua, chỉ cần Tiểu Thập Tam không trúng đồ ngã xuống, không ra trăm năm Hàn gia chắc chắn lại ra một vị không thua Hàn Tiêu lang quân tu sĩ tuấn tài.
Hàn Mục Kỳ đối với việc này âm thầm chấp nhận, cũng phi thường chờ mong, chỉ là Liễu Vân Yên này vì cái gì muốn tìm hiểu Tiểu Thập Tam?
Tuy chỉ có ba chữ đơn giản nhưng theo suy đoán của Liễu Vân Yên thì người nọ cách Thiên linh căn tư chất không xa, chỉ là không biết sư thừa của nàng là vị nào của Thiên Diễn Tông?
Nàng ta muốn hỏi xong một lần nhưng vô tình nhìn thấy ý cười ở khoé miệng của Hàn Mục Tiêu thì nàng lại ngạnh đem một bụng nghi vấn nghẹn trở về, lấy ra một cái chân dê nướng cúi đầu yên lặng mà ăn.
Kiếp trước nàng cùng Hàn Mục Tiêu tranh đấu gay gắt lâu như vậy, đối với hắn nhiều ít có chút hiểu biết, người này sợ là đã hoài nghi nàng, nàng phải cẩn thận.
Hàn Mục Tiêu thấy Liễu Vân Yên không hề hỏi, mới lại lấy ra một viên linh quả bắt đầu cắn, không biết vì cái gì hắn tổng cảm thấy họ Liễu này nhận thức bọn họ? Lục tỷ thì không tính, rốt cuộc bộ dạng của nàng đẹp như vậy, nhưng hắn thì sao? Hắn xác định chưa bao giờ cùng Liễu Vân Yên này tiếp xúc qua, nhưng nàng dường như thực hiểu biết tính nết của hắn, thú vị, thú vị cực kỳ.
Nhật Lạc Nhai sở dĩ sẽ bị gọi là Nhật Lạc Nhai chỉ vì bên trong bí cảnh này mặt trời mọc ở Húc Nhật Lâm, lặn ở Nhật Lạc Nhai.
Chênh vênh trên vách núi đá bò đầy lá cây màu xanh, ngẫu nhiên thấy một hai đóa hoa hồng, chim chóc quay chung quanh cỏ cây hoa hồng trên vách núi đá nhẹ nhàng bay múa, đặc biệt tự tại, cũng có vẻ Nhật Lạc Nhai cực kỳ an bình.
Cách vực không đến trăm trượng có một khe núi bị che giấu rất khá, lúc này linh khí dày đặc, mù sương cơ hồ ngưng thành nước.
Cực phẩm linh thạch rơi rụng ở khắp nơi đã khô kiệt linh khí không ngừng hấp thu linh khí mới, màu sắc một chút một chút mà chậm rãi khôi phục.
Mèo con nằm ở chân của Hàn Mục Vi cũng ở đâu vào đấy mà hút vào, nho nhỏ cái bụng một lên một xuống, tiết tấu rõ ràng, màu lông của mèo con cũng theo hút vào mà trở nên càng ngày càng đậm, càng ngày càng nhu nhuận.
Nhưng lúc này Hàn Mục Vi lại thập phần không tốt, ngũ quan càng ngày càng vặn vẹo, cả người càng là mồ hôi nhỏ giọt.
Đan điền đã sớm bị linh lực tinh thuần điền đến tràn đầy, nhưng linh khí ở bên ngoài vẫn đang không ngừng mà chảy vào bên trong kinh mạch, nàng muốn dừng đều dừng không được.
Loại tình huống này Hàn Mục Vi cũng có thể đoán được, phỏng chừng là linh khí ở ngoại giới có mật độ quá nồng nên dẫn tới nàng bị buộc đến không thể không tiếp tục vận chuyển 《 Thuần Nguyên Quyết 》, ngay cả 《 Kim Cương Ngọc Cốt Quyết 》 đều tự hành vận chuyển.
Linh lực không ngừng mà chảy vào đan điền, trướng đến Hàn Mục Vi cơ hồ muốn gọi mẹ.
Thật sự vô pháp, linh khí nàng dẫn đường vào trong kinh mạch bắt đầu tẩy gân phạt tủy, rèn luyện gân cốt, một lần lại một lần, đau đến nàng nước mắt chảy ròng, nhưng cho dù là như vậy vẫn là có không ít linh lực chen vào đan điền.
Hàn Mục Vi thấy thế dứt khoát tâm nhạnh, dù sao đã đau đến sống không bằng chết, còn không bằng buông tay một bác, trực tiếp lên Trúc Cơ, tuy rằng so kế hoạch có sớm một chút nhưng hiện tại nàng đã không có đường khác để đi.
Tự hành vận khởi 《 Thuần Nguyên Quyết 》, tốc độ hấp thu linh lực càng nhanh, ngọc sắc linh lực cùng linh lực có màu mờ nhạt nhanh chóng chảy vào đan điền, trướng đau đến Hàn Mục Vi nhe răng trợn mắt, cái loại cảm giác này thật giống như sinh con, liều mạng mà đè ép, nhưng đầu của con quá lớn nên không ra được.
Nhưng người ta sinh con có thể lựa chọn sinh mổ, nàng lại không được, chỉ có thể "sinh thường".
Đan điền bị trướng đến sinh đau, mỗi khi Hàn Mục Vi cho rằng giây tiếp theo nó liền phải nổ thì không nghĩ tới một đợt linh lực lại đi vào, nó còn ở, còn tốt, Hàn Mục Vi chỉ có thể nghẹn khẩu khí tiếp tục bỏ thêm linh lực vào bên trong.
Ở thời điểm nàng có cảm giác muốn chết vào Trúc Cơ thì "lạch cạch" một tiếng, giống như tiếng trời lập tức đánh thức ý chí chiến đấu của Hàn Mục Vi, lại một tiếng "lạch cạch" khác, linh lực trong đan điền rốt cuộc bắt đầu hóa khí thành dịch.
Linh lực ở ngoại giới cơ hồ trở thành hư không, Tiểu Thiên Bồ lập tức chọn mấy khối cực phẩm linh thạch có màu sắc ôn nhuận bố trí ở bên người Hàn Mục Vi làm Tụ Linh Trận, lập tức cách một ngày linh khí nhanh chóng tụ tập ở khe núi, linh khí trong nháy mắt lại khôi phục thành sương mù.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Trồng Trọt Làm Giàu Tại Dị Giới
2.
Trúc Mã Không Yêu Tôi
3.
Tháng Năm Đổi Dời
4.
Triệt Sắc Tây Y Hà
=====================================
Hàn Mục Vi nhanh chóng hấp thu linh