Thẳng đến hai người trở lại nơi nghỉ ngơi, Hàn Mục Đồng mới thở dài một hơi, vỗ vỗ ngực: "Béo Béo, sao ngươi làm nói chuyện như vậy với Từ Minh chân quân?" Những lời vừa nãy kẹp thương mang côn, Hạ Từ Minh chính là Nguyên Anh chân quân, nàng đều bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
"Ngươi xem ta thực ngốc sao?" Hàn Mục Vi lấy ra hai khối cực phẩm linh thạch nhét vào tay của Hàn Mục Đồng, Hàn Mục Đồng muốn cự tuyệt, lại bị nàng nhét lại "Đây là của hời, ngươi cầm đi, ngày sau dùng để tu luyện thực không tồi."
Hàn Mục Đồng thật không biết nên nói cái gì: "Béo Béo.." Đêm nay nàng cũng chưa giúp được cái gì, nhiều nhất cũng chỉ bồi nàng đi một chuyến, nắm chặt hai khối cực phẩm linh thạch trong tay, Hàn Béo Béo thật đúng là không thay đổi gì.
Hàn Mục Vi xua xua tay bảo nàng thu hồi, sau ngã vào trên giường, xoay người đôi tay lót ở sau đầu, nàng không sợ Hạ Từ Minh, nói dõng dạc thì Hạ Từ Minh không dám động nàng: "Ta đều tự báo gia môn, hắn cũng nên minh bạch việc này đêm nay là bởi vì cái gì mà bị dựng lên?" Huống hồ có thể gọi một cái Kim Đan chân nhân là sư tỷ, vậy nhất định phải là đệ tử của Nguyên Anh chân quân rồi "Quản không được nữ nhân của mình thì hắn bị hố cũng xứng đáng."
Hàn Mục Đồng hơi ninh mi, trong lòng vẫn có chút bất an: "Xem bộ dáng đêm nay của Từ Minh chân quân, nghĩ đến hắn đối Minh Nhan sư tổ cũng không vô tình như ngoại giới truyền lưu như vậy" Bằng không cho dù hắn bất động Béo Béo, cũng sẽ không tùy ý nàng vả mặt hắn như thế, chỉ là đã làm lựa chọn như vậy thì cần gì phải nhớ mãi không quên, ra vẻ tình thâm?
"Có tình thì lại như thế nào?" Hàn Mục Vi đối với cái này rất là khinh thường: "Mặc kệ là xuất phát từ nguyên nhân gì, ở thời điểm hắn thương tổn Minh Nhan sư tỷ thì bọn họ cũng đã vô duyên" Hai tay cái gì cũng muốn bắt nào dễ dàng như vậy? Đêm nay nếu không phải hắn xuất hiện, Thường Thanh Lăng cũng sẽ không có trái cây ăn.
Phía trước ở Linh Oánh Các, khi nàng lấy ra kiếm khí cầu mà Thiên Nhất sư tổ ngưng kết, nàng vẫn không quên xem thần sắc của Từ Minh, Minh Nhan sư tỷ có sư thừa ở Phá Vân Phong, xưa nay phong chủ của Phá Vân Phong đều là người của Mộc gia.
Mà nàng làm như vậy, thứ nhất là đang thử, thứ hai cũng là tạo áp lực, đến nỗi thứ ba ư, tự nhiên là thoát thân.
Hạ Từ Minh nếu thật muốn động Thường Thanh Lăng thì sẽ không dùng kiếm chỉ Thường Thanh Lăng hỏi nàng ta.
"Đúng vậy" Minh Nhan sư tổ bị nhốt tình kiếp hơn một trăm năm, thử hỏi tu sĩ nào có mấy cái một trăm năm để lãng phí? Hàn Mục Đồng đi vào mép giường, dựa gần Hàn Mục Vi nằm xuống: "Béo Béo, ngươi nói qua việc đêm nay thì Linh Oánh Các còn có thể tồn thế sao?" Vị kia của Vô Cực Tông lá gan cũng không nhỏ, trấn nhỏ này tuy không thuộc về ai nhưng lại cách Thiên Diễn Tông rất gần, đây là bắt nạt tới cửa?
Hai mắt của Hàn Mục Vi chợt nhắm, ngáp một cái sau cong môi cười: "Ngày mai chẳng phải sẽ biết" Cái khác không dám chắc nhưng Thường Thanh Lăng kia là cái ngu xuẩn có thể khẳng định.
Có đôi khi nàng đều không rõ, vì cái gì có người rõ ràng có tài nguyên rất tốt, lại có sư thừa, nhưng luôn tự cho mình là thông minh, làm chút chuyện lẫn lộn đầu đuôi như thế này, mà lại không tu tiên, nỗ lực nâng cao hình tượng không tốt sao? Thường Thanh Lăng tuổi không lớn đã tu luyện đến Kim Đan, tư chất hẳn là cũng không tồi đi?
"Còn được, đơn Mộc linh căn, linh căn giá trị hẳn là chưa tới tám mươi" Lúc này Tiểu Thiên Bồ đột nhiên ra tiếng: "Bất quá nàng hẳn là ăn Tẩy Linh Thảo rồi."
"Tẩy Linh Thảo?" Tiểu Thiên Bồ nói như vậy Hàn Mục Vi nháy mắt liền hiểu: "Trong truyện sư phụ của Liễu Vân Yên..
ti..
hình như chính là Thường Thanh Lăng" Vậy đời này Liễu Vân Yên không có ăn cây Tẩy Linh Thảo kia có phải đã cầm đi hiếu kính nàng hay không?
"Như vậy Liễu Vân Yên chỉ có Luyện Khí tám tầng mà có thể đi Chung Hiểu bí cảnh liền rất bình thường" Tiểu Thiên Bồ nói tiếp: "Bất quá Liễu Vân Yên cũng không tồi, kiếp trước nàng ta đại khái đã tu luyện đến Nguyên Anh cảnh, hẳn là biết tệ đoan của việc ăn Tẩy Linh Thảo đi."
"Cho nên đời này khi nàng ta tìm được Tẩy Linh Thảo nhưng lại không dùng" Hàn Mục Vi có điểm bội phục Liễu Vân Yên: "Mà là ở thời khắc mấu chốt lấy cây Tẩy Linh Thảo đó trao đổi danh ngạch vào Chung Hiểu bí cảnh cùng Thường Thanh Lăng."
Cứ như vậy Thường Thanh Lăng xem như bị nàng ta hố thảm, vốn chính là Song linh căn tư chất thượng giai, trăm cay ngàn đắng mà tu luyện đến Kim Đan, lại có Hạ Từ Minh ở, nàng nhập Nguyên Anh cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian, nhưng cố tình lại ở Kim Đan cảnh ăn Tẩy Linh Thảo, con đường ngày sau liền khó đi.
Một đêm qua đi, hai người Hàn Mục Vi trời chưa sáng liền xuống lầu trả phòng.
Chưởng quầy canh giữ ở quầy, đôi tay chống cằm đang ngủ gà ngủ gật nghe được tiếng vang, nỗ lực khởi động mí mắt, hỏi: "Hai vị tiền bối hiện tại liền đi rồi sao?"
"Ân" Ngón tay của Hàn Mục Vi gõ trên quầy, chờ chưởng quầy trả linh thạch, chưởng quầy cũng không hỏi nhiều, thu phòng bài, liền theo quy củ làm tiểu nhị đi lên nhìn xem phòng "Tối hôm qua ở trấn trên đã xảy ra chuyện, hai vị tiền bối một hồi ra cửa hãy cẩn thận nhiều hơn.".
ngôn tình ngược
Hàn Mục Đồng nghe vậy nhìn thoáng qua Hàn Mục Vi, liền cười nói: "Đa tạ chưởng quầy nhắc nhở, tỷ muội chúng ta sẽ cẩn thận, chỉ là không biết trấn trên xảy ra chuyện gì, sao một chút động tĩnh đều không có?"
Chưởng quầy cũng không gạt, dù sao mọi người đều đã biết: "Ngày hôm qua lúc nửa đêm, Linh Oánh Các trong trấn đã bị người hủy đi" Nói đến đây hắn không cấm để sát vào một chút, thanh âm nhỏ rất nhiều "Các chủ là Lệ Nương cũng đã