“Nếu cái chết của phụ thân bị định là ‘sợ tội tự sát’, con chính là con trai của người phạm tội, ba tỷ tỷ là nữ nhi của người phạm tội, dù triều đình không hỏi tội chúng ta, chúng ta cũng không có ngày lành!”Trình Khanh liên tiếp chất vấn, Liễu thị không trả lời được.
Trình Tri Viễn vừa chết, Liễu thị liền rối loạn đầu trận tuyến, nàng biết bầu trời của chính mình đã sập, lại không dám nghĩ tình huống đến tột cùng đã hỏng tới loại trình độ nào.
Trầm mặc nửa ngày, nàng theo bản năng cãi lại:“Khâm sai Trương đại nhân là người tốt, không có ngài ấy lên tiếng, chúng ta không thể vận chuyển quan tài của phụ thân con về huyện Nam Nghi.
Phụ thân con vừa tự sát, trong huyện Giang Ninh liền tung tin vịt là phụ thân con tham ô bạc cứu tế, mỗi người trong huyện đều tránh chúng ta như rắn rết, con lại bị bệnh đến lợi hại, ngay cả đại phu y quán cũng không chịu tới cửa trị liệu, sau khi Trương đại nhân biết tình huống liền lấy danh thiếp của chính mình thế con mời đại phu.
Tiểu lang, nương cảm thấy Trương đại nhân cũng không xấu.
”Trình Khanh gật đầu:“Con cũng chưa nói Trương khâm sai nhất định là người xấu, chỉ là cách làm của ngài ấy con cũng không tán đồng.
Phụ thân có thể tẩy được ô danh hay không, cũng không chỉ xem thái độ của nhà cũ bên kia, mà còn phải xem đấu tranh trong triều…… Mặc kệ Trương đại nhân là người tốt hay xấu, chúng ta ký thác toàn bộ hy vọng ở trên một người xa lạ, không bằng dựa vào chính mình đi nỗ lực, không ai có thể làm chỗ dựa cho chúng ta cả đời!”Liễu thị hoàn toàn nói không ra lời.
Nàng từng coi trượng phu Trình Tri Viễn như bầu trời, nhưng trượng phu đã chết, không thể chân chính che chở nàng và các nữ nhi cả đời.
Thế đạo này, cô nhi quả phụ muốn sống thoải mái thì quá gian nan.
Đặc biệt là nữ nhân, trước khi xuất các phải xem