Trình Tri Viễn trước sau sinh ba nữ nhi, mới nghênh đón đứa ‘ con trai độc nhất ’ là nàng, Trình gia đại loạn, dựa vào Liễu thị và ba tỷ tỷ khẳng định không được, chỉ có thể do nàng tới gánh vác —— là tương đối khó, nhưng cũng không phải trình độ một bước khó đi, ít nhất nàng có thể lấy thân phận nam tử sinh tồn ở triều Đại Ngụy này, không bị lễ giáo phong kiến ước thúc, không phải làm một nữ tử cổ đại tam tòng tứ đức.
Người sợ nhất là có đối tượng để so sánh, có lựa chọn kém cỏi hơn, vậy tình trạng trước mắt giống như cũng không phải là quá khó tiếp thu như vậy?Không có biện pháp, Trình Khanh vẫn luôn là một người lạc quan.
Nữ hài thích cười vận khí có thể tốt hay không nàng không biết, nhưng nữ hài biết động não tổng sẽ không sống quá kém!Xe ngựa dừng lại, đã tới hai đầu bờ ruộng.
Quan tài của Trình Tri Viễn ngừng ở trước cửa nhà cũ nhị phòng Trình thị ở Nam Nghi.
Trình Khanh xốc màn xe lên.
Tường nhị phòng rất cao, cửa phủ cũng khí phái, vừa thấy chính là nhà cao cửa rộng.
Nhưng hiện giờ cửa phủ đóng chặt, toàn bộ tòa nhà đều cực kỳ an tĩnh……Đại tỷ Trình Khanh trực tiếp giận đến khóc: “Tiểu lang, người nhà cũ cố ý!”Đương nhiên là cố ý.
Trình Khanh, Liễu thị và ba tỷ tỷ đợi ở trạm dịch hai ngày, tổng cộng gửi ba phong thư báo tình huống cho nhà cũ, nhà cũ toàn bộ không có đáp lại, Trình Khanh liền biết tình huống không ổn.
Không phải người nhà cũ đã chết hết, mà là không nghĩ phản ứng đàn cô nhi quả phụ các nàng.
Trình Khanh liếc mắt nhìn đại tỷ một cái.
Ba tỷ tỷ đều yêu thương nàng giống Liễu thị, nhưng đều có tật xấu hay rớt nước mắt.
Tật xấu này, nàng sớm muộn gì cũng phải trị hết, nước mắt nữ nhân là vũ khí? Hừ, nói mỹ mạo là vũ khí còn đáng tin cậy hơn so với nước mắt.
Một ít người sẽ vì mỹ mạo mà rung động, nhưng sẽ không ai vì