Hoàng Phong nghe tiếng Hệ Thống nhắc nhở, hắn cũng chẳng gượng dậy nổi mà vẫn nằm chết dí trên mặt đất.
Lúc còn giao chiến thì chân nguyên lưu chuyển toàn thân, những đau đớn hay mệt mỏi hắn còn chưa cảm thấy gì, nhưng khi chiến đấu kết thúc, chân nguyên sôi trào toàn thân lắng lại thì những mệt mỏi, đau nhức này mới bắt đầu như núi lửa bộc phát.
Đến bây giờ hắn chẳng còn một xíu sức lực nào, chỉ đành nhờ Hệ Thống mang hắn độn thổ rời đi nơi này.
Hoàng Phong lặn mất một lúc sau, một con cự hình dã trư, cả người như một ngôi nhà nhỏ xuất hiện nơi đây.
Dã trư hình thể khổng lồ, nhưng lại vô cùng linh hoạt, chỉ mấy bước đã đến bên cạnh thi thể Hoắc Kiến Thành.
Cảm nhận được lượng Nguyên năng khổng lồ đang từ trong thi thể tán dật ra môi trường, chỉ sau vài giây kiểm tra cùng đắn đo, dã trư liền mở chiếc miệng rộng như chậu máu, đem cả thi thể của Hoắc Kiến Thành nuốt trọn.
Thi thể của cao giai tu luyện giả với hung thú cũng là một loại Linh thực đại bổ.
Tuy không thể tiêu hóa hoàn toàn lượng Nguyên năng trong đó nhưng cũng có thể hấp thu được phần nào, so với hấp thu tự nhiên Nguyên năng thì nhanh hơn nhiều lắm.
Ăn xong thi thể Hoắc Kiến Thành, tứ giai dã trư vẫn còn có chút thòm thèm, nó luẩn quẩn xung quanh tìm kiếm thêm miếng mồi nào đó nhưng mãi vẫn không thấy.
Theo như mùi mà nó ngửi được, ở đây ít nhất còn một tên tu luyện giả nữa chưa rời đi, đặc biệt là tại trung tâm hố sâu kia, thế nhưng nó tìm mãi vẫn không được ai khác làm nó vô cùng nghi hoặc.
Miếng mồi ngon thứ hai mà nó đang tìm kiếm kia, lúc này đã nằm sâu dưới đất mấy chục mét, đang trôi dần về hướng Thăng Long thành.
Trong lúc này, Hoắc gia tổng bộ đã nhận được y nguyên lời nhắn nhủ của Hoắc Kiến Thành trước khi chết báo lại.
Một cuộc họp khẩn cấp của cao tầng Hoắc gia ngay lập tức được tổ chức.
Hoắc Kiến Phong, Hoắc Kiến Hoa và Hoắc Duy Anh ba người quây quần xung quanh một chiếc bàn tròn.
Hoắc Kiến Phong là gia chủ Hoắc gia hiện tại, tuy cảnh giới chỉ có Kim Đan đỉnh phong, nhưng lại là người dẫn đầu Hoắc gia đi tới huy hoàng như bây giờ.
Sát phạt quyết đoán, mưu lược thâm sâu, trước kia chỉ là một thiếu tướng nơi biên thùy Viêm quốc nhưng sau khi Linh khí thức tỉnh, một loạt quyết sách vô cùng chính xác đã đưa Hoắc Kiến Phong thành gia chủ Hoắc gia đồng thời còn nắm quyền kiểm soát hoàn toàn Thẩm Tây thành phố, biến nó thành căn cứ riêng của Hoắc gia.
Hoắc Kiến Hoa là Nguyên Anh đầu tiên của Hoắc gia, do Hoắc Kiến Phong và Hoắc gia dốc toàn lực bồi dưỡng mà thành.
Từ bốn năm trước, Hoắc Kiến Hoa đã tấn giai Nguyên Anh, sau đó trở thành chiến lực tối cường của Hoắc gia, cũng khẳng định vị thế của Hoắc gia tại phía nam.
Tuy sớm tấn cấp Nguyên Anh, nhưng Hoắc Kiến Hoa vẫn luôn lấy Hoắc Kiến Phong làm chủ, không lên nắm quyền Hoắc gia mà chỉ chuyên tâm tu luyện, muốn sớm ngày đột phá cảnh giới cao hơn.
Hoắc Duy Anh, tên thực Đào Duy Anh, vốn là một chỉ huy quân đội dưới trướng Hoắc Kiến Phong.
Do có thiên phú cực cao, chỉ trong vòng mấy năm đã tấn giai Nguyên Đan, dẫn tới Hoắc gia cao tầng chú trọng.
Đào Duy Anh sau đó được Hoắc Kiến Phong gả cho một nữ tử dòng chính Hoắc gia, thậm chí còn đổi họ từ họ Đào sang họ Hoắc lấy tên Hoắc Duy Anh.
Chỉ sau mấy năm Hoắc gia tài bồi, Hoắc Duy Anh cũng không phụ lòng Hoắc gia, mấy tháng trước đã tấn giai Kim đan đỉnh phong.
Nếu không phải Hoàng Phong live stream đưa ra một con đường tấn giai Nguyên Anh mới, an toàn hơn, khoa học hơn thì Hoắc Duy Anh đã sớm bế quan tấn giai Nguyên Anh.
Giờ đây ba người quan trọng nhất Hoắc gia đang quây quần xung quanh một chiếc điện thoại, bên trong đang phát lại những câu nhắn nhủ cuối cùng của Hoắc Kiến Thành.
Hoắc Kiến Phong khuôn mặt không hề biểu tình, sau khi nghe hết đoạn hội thoại mới bắt đầu lên tiếng:
-Người của chúng ta đã xác nhận Hoắc Kiến Thành tử nạn, tại hiện trường còn xuất hiện một tứ giai hung thú đang luẩn quẩn nên chín thành là không còn di thể.
Hoắc Kiến Hoa thì không có bình tĩnh như vậy, sau khi nghe xong lời nhắn nhủ của Hoắc Kiến Thành, cảm xúc của hắn hiện rõ lên trên khuôn mặt.
Giao tình của Hoắc Kiến Hoa và Hoắc Kiến Thành vốn rất tốt,