Trong tình huống này, hắn chỉ có thể nghĩ đến thế. Hắn đang dần nhận ra đây là tình huống có lợi cho mình, để hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Khải Minh chả còn ngần ngại nữa, hắn đáp trả lại nụ hôn cuả Linh Nguyệt. Lưỡi hắn bắt đầu qua xâm chiếm khoang miệng ấm nóng của Linh Nguyệt. Tay hắn mạnh dạn xoa bóp ngực nàng. Khải Minh vừa khóa chặt môi Linh Nguyệt vừa tận hưởng trái vú to khủng của nàng.
Hắn rời khỏi bờ môi nàng, đưa lưỡi liếm dọc theo cổ nàng. Tay hắn nhanh nhảu kéo chiếc dây áo của nàng ra khỏi bờ vai trắng muốt kia. Chiếc đầm ngủ rơi xuống đất, phơi bày cơ thể trần trụi của Linh Nguyệt ngay trước mắt hắn.
Một tay xoa bóp vú trái, còn vú phải thì hắn bú chùn chụt.
“Uh… uh…” Linh Nguyệt nhắm mắt khẽ rên.
Khải Minh tiếp tục ngấu nghiến cặp vú khổng lồ của nàng. Trước giờ hắn luôn ao ước được chơi đùa với bộ ngực như thế này.
Sau một hồi chán chê, hắn thả vú Linh Nguyệt ra. Sau đó trở lên hôn Linh Nguyệt. Lại một nụ hôn nồng cháy nữa. Khải Minh đẩy Linh Nguyệt về hường phía giường ngủ. Cả hai ngã xuống đó, môi vẫn dính chặt nhau.
Tay của hắn cho vào quần lót tìm đến “mảnh đất” ẩm ướt kia. Hắn mần mê quanh âm đ*o nàng, Linh Nguyệt cũng vì thế khẽ rên:
“Uh… uh… uh… uh.”
Khải Minh dừng nụ hôn kia lại, sau đó hắn bò xuống, kéo phăng chiếc quần lót của nàng ra và nhắm nhìn âm đ*o nàng.
âm đ*o nàng hồng hào, mu khá cao, ở phía trên có một chớm lông màu đen mượt. Khải Minh không ngần ngại úp mặt vào giữa háng nàng. Lưỡi hắn liếm quanh âm đ*o nàng sau đó chui vào trong.
“Uh… uh… sướng quá…”
Linh Nguyệt mê man nói. Khải Minh đưa lưỡi tung hoành ngang dọc ở bên trong một hồi thì một dòng suối từ đó chảy ra, đó là d*m thủy nàng. Khải Minh hứng sẵn miệng ở đó, chờ dòng nước chảy thẳng vào trong.
“Đừng uống nó mà… uh… uh!”
Hắn làm gì nghe lời, Khải Minh uống sạch d*m thủy của nàng, trông khá ngon lành. Linh Nguyệt thấy cảnh này chợt cảm thấy kì lạ. Đó là vì tên chồng cũ của nàng, hắn chả bao giờ làm vậy. Hắn chẳng bao giờ liếm âm đ*o nàng hay uống d*m thủy của nàng. Bởi vậy nên khi thấy Khải Minh làm thế, nàng không khỏi bị kích thích, hứng tình trở lại ngay sau lần ra.
Khải Minh liếm sạch quanh âm đ*o nàng, không chừa một chút d*m thủy nào. Hắn sau đó quỳ gối và đưa dương v*t vào trước đó. Bình thường thì hắn sẽ đẩy vào ngay. Thế nhưng, hắn do dự. Lý do là vì, hắn nhớ lại khuôn mặt lúc ấy của Linh Nguyệt, hắn không muốn nhìn thấy nó lần nào nữa, nếu như lần đút vào này mà làm nàng như vậy lại, ahn18 thật sự không muốn.
Thế nhưng, Linh Nguyệt đưa tay nắm lấy tay hắn và van xin: “Đút vào… đi em!!”
“Cái gì thế này?” Khải Minh thắc mắc dữ dội. Thế nhưng giờ đâu phải lúc để thắc mắc.
Ánh mắt ấy.
Khuôn mặt van xin ấy.
Giọng nói nhỏ nhẹ ấy.
Dường như mọi lo lắng của hắn đã bị xóa tan. Khải Minh khi thấy Linh Nguyệt van xin như vậy, hắn cũng có phần an tâm.
Rồi Khải Minh kề sát dương v*t vào trước cửa mình của nàng. Tay hắn nắm chặt đùi nàng và…
“Ah… uh… uh… ah…”
Linh Nguyệt đau đớn rên to. Ở khóe mắt của nàng xuất hiện giọt lệ, không biết là do đau hay là…
“Cộng 20 điểm khoái lạc… Cộng 20 điểm khoái lạc…”
Khải Minh nhẹ nhàng đẩy dương v*t ra vào. Hắn cứ như sợ Linh Nguyệt đau vậy, chả giống hắn tí nào. Mãi cho đến khi Linh Nguyệt lên tiếng:
“Mạnh nữa đi ah… ah.”
Thấy nàng bảo vậy, Khải Minh điên cuồng nhấp mạnh hơn. dương v*t tìm đến nơi sâu nhất của âm đ*o rồi lại trở ra. Những âm thanh da thịt chạm nahu vang lên đầy kích thích.
“Ah… ah… ah…”
Linh Nguyệt nhắm mắt mê man. Nàng hồi tưởng lại lúc làm tình với tên chồng cũ. Lúc đó sao không có sướng như bây giờ?
“Uh… uh… uh!”
Khải Minh chống hai tay xuống giường, dương v*t vẫn liên tục đẩy vào âm đ*o.
Mắt hắn nhìn nàng.
Nàng bây giờ đang khóc.
Là nàng khóc vì cơn đau thể xác hay là tinh thần?
Khải Minh không biết!
Hắn đưa tay gạt nước mắt nàng, sau đó hôn nàng. Lần này là một nụ hôn mãnh liệt hơn cả lúc nãy. Linh Nguyệt dường như bị cuốn vào nụ hôn ấy. Tay nàng ôm chặt lấy lưng hắn, dường như không muốn rời.
Hắn sau đó lại rời ra. Khuôn mặt Linh Nguyệt lúc này đã đổi khác đôi chút.
Khải Minh tiếp tục công việc đẩy dương v*t của mình. Được vài phút thì hắn
đổi chỗ. Lần này hắn nhường cho Linh Nguyệt chủ động còn mình nằm dưới hưởng thụ.
Linh Nguyệt ngồi nhẹ nhàng lên dương v*t hắn. Cái dương v*t đó nhẹ nhàng tách âm đ*o nàng ra và chạy sâu vào trong.
“Uh… ahhh…”
Linh Nguyệt nhún nhảy trên dương v*t Khải Minh. Trong khi đó, tay hắn đưa lên xoa bóp vú nàng, cặp vú khổng lồ đang đong đưa theo từng nhịp lên xuống.
“Ah… ah… ah.”
Linh Nguyệt nhắm mắt tận hưởng.
Cái cảm giác khoái lạc lúc này. Nó dường như là liều thuốc để chữa nỗi đau trong lòng nàng bấy lâu. Nàng cảm thấy rất dễ chịu.
“Ahhhh…”
Linh Nguyệt ngã người ra sau, hai tay chống ở phía sau. Nàng tiếp tục công việc di chuyễn của mình. Khải Minh thì vẫn nằm im đó hưởng thụ thôi.
“Chúc mừng ngươi đạt cảnh giới Hồn Sư tầng 5.”
Hệ thống bất ngờ thông báo khiến Khải Minh mừng rỡ. Làm tình với một người cấp cao thì hắn càng tăng cảnh giới nhanh.
“Uh… ta sắp ra… rồi…”
Linh Nguyệt rên lên. Cùng lúc đó Khải Minh cũng nói: “Ta… uh… ta cũng vậy… uh…”
“Bắn… vào uh… uh… uh… trong em đi… chàng… uh… ah… ah… ah…”
Khải Minh ráng gồng mình chịu đựng thêm vài giây nữa thì bắn tinh. Dòng tinh dịch nóng ấm xối xả tuôn vào trong.
“Hoàn thành nhiệm vụ: Làm tình với Dương Linh Nguyệt. Ban thưởng 500000 điểm khoái lạc, Tử Thần Huyết Thống.”
“Được… được thật rồi…”
Khải Minh mừng rỡ. Hắn thật sự đã hoàn thành nhiệm vụ. TỪ nay hắn sẽ không phải lo lắng về nó nữa. Từ giờ hắn thật sự ăn ngon ngủ yên rồi. Không chỉ là mối lo về nhiệm vụ mà cả về Linh Nguyệt nữa. Sau những gì vừa xảy ra, hắn tin chắc vào điều đó.
Linh Nguyệt ngã người lên hắn. Nàng nằm yên không nói gì cả. Sau một hồi lâu thì mới cất tiếng:
“Khải Minh, ngươi thấy ta có hấp dẫn không?”
Một câu hỏi có chứa đầy sự ngượng ngùng. Tuy hơi bất ngờ, thế nhưng Khải Minh quả quyết trả lời một cách nhanh chóng:
“Đương nhiên là có rồi! Nàng rất xinh đẹp, rất hấp dẫn…”
Linh Nguyệt nghe vậy liền mỉm cười. Nàng nhắm mắt thiếp đi. Ở khóe mắt có chảy ra một giọt lệ.
Một giọt lệ mãn nguyện.
Khải Minh cũng ngủ đi, hắn thật sự khá mệt sau trận vừa rồi. Trong lúc hắn ngủ, hệ thống có thông báo điều gì đó:
“Để dung hợp Tử Thần Huyết Thống với Dâm Thần Huyết Thống cần tốn khoảng 10 ngày. Tạm thời sẽ ngừng các tính năng của Dâm Thần Huyết Thống.”
…
Sáng sớm hôm sau.
Khải Minh tỉnh dậy trong phòng của Linh Nguyệt. Điều đó là đương nhiên bỏi vì hôm qua hắn có trở về phòng mình đâu. Khải Minh nhìn xung quanh không thấy Linh Nguyệt đâu, có lẽ nàng đã đi làm rồi.
Hắn vươn vai rồi nhìn ra cửa sổ, nơi mặt trời đang lên. Lòng hắn tự nhiên vui mừng khôn xiết. Chắc có lẽ là vì hoàn thành nhiệm vụ. Khải Minh vội vào trong hệ thống để tìm hiểu về thứ vừa nhận được tối qua.
…
Cùng lúc đó, ở phòng hiệu trưởng.
Ngồi tại đó là Linh Nguyệt, nàng đang ngồi quay lưng về phái cửa ra vào. Tay nàng đang cầm một thứ gì đó, có vẻ đó là một tấm ảnh.
Chính xác là như vậy, đây là tấm ảnh của nàng và tên chồng cũ lúc tận hưởng tuần trăng mật. Nếu chỉ có vậy thì không có gì đáng nói. Tấm ảnh đó đang cháy, cháy gần hơn một nửa.
Linh Nguyệt nhìn nó lần cuối rồi vứt vào sọt rác.
“Từ giờ, ta sẽ không còn bị ám ảnh bởi ngươi nữa…”