Viên kim cương đen chạm thành hình ngôi sao rực rỡ dưới ánh đèn, cũng giống như ánh sáng trong đôi mắt phượng của Kỷ Tinh Vũ, nhưng nó chỉ thoáng qua như một mảnh sao băng.
Anh mấp máy môi như muốn nói gì, nhưng chỉ nghe "xoảng" một cái, chiếc ly đã vỡ tan tành dưới chân, may mà chưa rót nước vào, trên sàn chỉ có thủy tinh vỡ chứ không có nước.
Lúc này Kỷ Tinh Vũ mới phát hiện ra tay của mình đang run rất dữ dội, đến mức không thể cầm chắc ly được.
Hai chữ "Cẩn thận" như bị kẹt lại trong họng Úc Chỉ, không thể nói ra.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, lại thấy Kỷ Tinh Vũ đang nhìn mình bằng ánh mắt phức tạp, thần sắc trong mắt anh rất khó phân biệt, tựa kinh hỉ tựa bi thương, lại cũng có vẻ hận sắt không thành thép.
Nhưng điều duy nhất chắc chắn chính là, anh đang nhìn thẳng vào hắn bằng ánh mắt như thiêu như đốt, không chút chớp mắt, thậm chí anh còn không thèm liếc nhìn đống thủy tinh vỡ dưới chân.
"Úc Chỉ."
"Tôi phát hiện, em đúng là tàn nhẫn thật đấy."
Một lúc lâu sau, Kỷ Tinh Vũ hít thở sâu vài hơi mới từ từ nói tiếp.
"Đối với tôi, cũng đối với chính em."
Anh điều chỉnh tâm trạng, khoanh tay lẳng lặng nhìn Úc Chỉ.
"Em biết rõ, dù em từ chối tôi, người em yêu nhất cũng chẳng thể quay lại được."
"Em biết rõ, hậu quả của việc này là cả em lẫn tôi đều không chiếm được bất cứ thứ gì hết."
"Em biết rõ......!Tôi sẵn sàng không để ý chuyện này."
Anh sẵn sàng chịu đựng chuyện Úc Chỉ ở bên anh mà trong lòng vẫn còn người khác, dù sao cũng đã là quá khứ, người đó vĩnh viễn cũng không thể trở về.
Trên đời có bao nhiêu người sẽ từ bỏ tình cảm hiện tại và tương lai vì một người chỉ còn có thể tồn tại trong miền ký ức đây? Đặc biệt là trong tình huống có tình cảm với người mới nữa.
Vì quá khứ mà từ bỏ hiện tại và tương lai, hành vi như vậy chỉ có thể dùng từ ngu ngốc để diễn tả.
Nhưng Úc Chỉ vẫn làm vậy.
Hắn có ngu ngốc không?
Đương nhiên là không.
Vậy chỉ còn một lý do.
——Hắn yêu người kia hơn anh nhiều lắm.
Đối mặt với sự thật này, nói không nản lòng thì không đúng, nhưng Kỷ Tinh Vũ lại chỉ thấy nản lòng một chút thôi, anh càng quan tâm một điểm khác hơn.
——Chính người này đã thừa nhận, hắn thích anh.
Cứ theo đuổi rồi bị từ chối lâu như vậy, dành rất nhiều thời gian để chinh phục hắn, cuối cùng hắn cũng nói ra câu đó.
Hắn cũng thích anh.
Hắn đã động tâm rồi.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn muốn từ chối.
Kỷ Tinh Vũ không biết nên nói người này cứng đầu hay cổ hủ nữa.
Bỗng nhiên anh khẽ cười, ngẩng đầu nhìn Úc Chỉ, ánh mắt anh vừa vui vẻ vừa đau buồn.
Anh mặc kệ đống thủy tinh vỡ dưới sàn, đi tới trước mặt Úc Chỉ, khoảng cách giữa hai người bị rút ngắn lại, vượt qua mức xã giao bình thường, sát gần lại đến nhau.
"Úc Chỉ, em có biết nếu làm vậy sẽ có hậu quả gì không?"
Úc Chỉ cười nhẹ, thành khẩn đáp: "Tôi biết chứ."
Thế nên hắn mới xin lỗi Kỷ Tinh Vũ.
Kỷ Tinh Vũ cố chấp nhìn hắn: "Vậy em thà quay lưng lại với tôi, từ bỏ tình cảm và hạnh phúc đưa tay ra là lấy được này, còn hơn là từ bỏ mối tình đã không còn kia của em?"
Úc Chỉ im lặng, đó là thừa nhận.
Kỷ Tinh Vũ lẳng lặng nhìn hắn, một cơn đau không biết từ đâu lan tới trái tim anh, cứ từng cơn từng cơn, tuy không nặng nề nhưng lại ngứa ngáy.
Úc Chỉ từ chối Kỷ Tinh Vũ, không chỉ là cô phụ mình anh, mà còn cô phụ chính hắn.
Hắn xin lỗi Kỷ Tinh Vũ, nhưng liệu hắn có thấy có lỗi với chính mình không?
Kỷ Tinh Vũ từng diễn rất nhiều nhân vật, từng thấy được những mối tình vượt qua sinh tử trong những vô số tác phẩm, nhưng anh chưa từng cảm thấy chúng là thật.
Anh chỉ thấy khoa trương, hoặc quá sến sẩm, đôi khi cũng thấy rất dối trá.
Anh không phủ nhận rằng tình yêu chân thành đến mức vượt qua cả sự sống lẫn cái chết là có tồn tại, nhưng thực sự đây là lần đầu tiên anh thấy Úc Chỉ như thế này.
Giờ phút này, khi nói về người đó, Úc Chỉ không hề lộ ra vẻ đau thương, nhưng hắn vẫn kiên quyết từ chối anh.
Đây là loại tình cảm gì chứ?
Kỷ Tinh Vũ cảm thấy anh sẽ không thể giải thích rõ ràng bằng lời nói được.
Nhưng anh không thể khống chế được cảm xúc trong lòng mình.
"Úc Chỉ, em thật sự cho rằng chỉ cần em nói như vậy, tôi sẽ thật sự từ bỏ ư?"
Không, anh hiểu bản thân mình, cũng cảm nhận được rõ ràng nội tâm của mình ngay lúc này.
Nhìn Úc Chỉ như vậy, thay vì cảm thấy nhụt chí, anh lại cảm thấy khổ tận cam lai chỉ vì mấy chữ "có cảm giác" của đối phương, đồng thời lại càng thích một Úc Chỉ yêu đến chân thành tha thiết như vậy.
Anh sẽ không từ bỏ mà còn phải thừa thắng xông lên, nếu Úc Chỉ chưa từng động tâm với anh, có lẽ anh sẽ thấy do dự hoặc nhụt chí khi biết rằng hắn có người mình thích.
Nhưng nếu hắn đã động tâm, anh cần gì phải từ bỏ?
Úc Chỉ cũng nhìn anh, bất đắc dĩ mà cười, sau đó nghiêm túc nói: "Tôi cũng biết."
Nhưng hắn vẫn phải nói ra.
"Nếu tôi không nói cho anh thì sẽ không công bằng."
Kỷ Tinh Vũ có quyền được biết, đó là thành quả anh đáng được nhận khi đánh đổi bằng cả một trái tim chân thành.
Đây không phải điều nên bị chôn vùi, không ai biết.
Ánh mắt Kỷ Tinh Vũ lóe lóe, nhìn Úc Chỉ với vẻ bi phẫn và bất lực, cắn răng nói: "Em thật là!"
Lời nói không thể diễn tả được tâm trạng phức tạp trong anh.
Vì sao anh lại thích một người như vậy?
Vì sao Úc Chỉ lại là người như vậy?!
Nếu hắn tùy hứng hơn một chút, phóng khoáng hơn một chút, nếu...!hắn bớt thoải mái và chân thành đi một chút...!
Thì bọn họ cũng đâu đến nỗi như này!
Nhưng Úc Chỉ lại cố tình là một người như vậy, khiến anh si mê không thôi, không thể tự kiềm chế......!
Kỷ Tinh Vũ nhắm mắt lại.
Úc Chỉ cảm thấy mình đã nói hết những gì nên nói, liền xoay người chuẩn bị rời đi.
Vừa bước đến cửa, lại nghe thấy người phía sau gọi: "Úc Chỉ!"
Úc Chỉ dừng lại, đứng ở huyền quan nhìn thân ảnh lờ mờ của người nọ.
"Em có thể nói lại câu kia được không."
Giọng nói của Kỷ Tinh Vũ truyền vào tai hắn.
Úc Chỉ hỏi lại: "Nói cái gì?"
Kỷ Tinh Vũ nghiến răng nghiến lợi: "Em biết tôi muốn nghe điều gì mà!"
"Hay là......!Em không dám nói ra?"
Cả hai đều biết anh đang cố khiêu khích hắn.
Úc Chỉ vẫn cười, mấp máy môi, chậm rãi nói: "Tôi thích anh."
—
Úc Chỉ nói lời thích rất dứt khoát, và rời khỏi chương trình cũng dứt khoát không kém.
Hắn lịch sự trao đổi với đạo diễn của tổ chương trình, nói rằng có lẽ không có cách nào để tiếp tục ghi hình những tập tiếp theo.
Muốn chấm dứt hợp đồng thì phải nộp tiền bồi thường vi phạm, nếu Úc Chỉ sẵn sàng tự trả tiền bồi thường thì không ai có thể ngăn hắn rời khỏi chương trình được.
Đạo diễn đau lòng cực kỳ.
Nếu như Úc Chỉ chấm dứt hợp đồng trước khi ghi hình tập một, thì cùng lắm là ông sẽ chỉ thấy hơi tiếc nuối thôi, nhưng trong thời gian ghi hình vừa qua, ông đã thấy được tác dụng của Úc Chỉ trong tổ chương trình cũng như sức hấp dẫn từ nhân cách của hắn, giờ đây lại nghe tin đại gia này muốn chấm dứt hợp đồng với chương trình, ông cảm thấy rất khó chấp nhận.
Càng khó chấp nhận hơn nữa là, bên Kỷ Tinh Vũ cũng tỏ vẻ không muốn tiếp tục gia hạn hợp đồng, nhưng vốn hợp đồng của anh cũng chỉ là tham gia một tập, không gia hạn cũng không có vấn đề gì.
Cùng một lúc đánh mất hai quân bài lớn nhất, đạo diễn có một dự cảm không tốt về tương lai của chương trình nhà mình.
Cũng may hai người này vẫn còn đáng tin cậy, rời khỏi chương trình nhưng vẫn không quên đề cử người đến thay, không để chương trình này nát mất.
Nhưng đạo diễn vẫn thở dài tiếc nuối, có cảm giác các tập sau của chương trình sẽ không thể hot được bằng tập đầu tiên.
Kỷ Tinh Vũ cũng đi tìm Úc Chỉ nói chuyện: "Em không cần phải rời khỏi chương trình, tôi cũng chỉ ký hợp đồng một tập thôi mà."
Anh vốn không định tham gia toàn bộ, dù sao anh cũng không có thời gian.
Anh chỉ định quay từng tập từng tập một, bao giờ cưa đổ được Úc Chỉ rồi thì cũng bỏ luôn.
Đáng tiếc là kế hoạch không thể theo kịp những thay đổi.
Thật ra Úc Chỉ cũng không nghĩ đến việc đó, nhưng hợp đồng cũng đã hủy rồi, tiền bồi thường cũng nộp hết, mà hắn cũng không định tham gia tiếp, không cần thiết.
"Vậy gặp lại em trong buổi tuyên truyền phim nhé." Dứt lời, Kỷ Tinh Vũ xoay người rời đi, anh cũng phải chọn kịch bản cho bộ phim sẽ quay vào năm nay.
Bây giờ đã biết trong lòng Úc Chỉ cũng có anh, Kỷ Tinh Vũ không cần phải lo lắng, dù sao thì người vẫn ở đây, không chạy được.
Anh tin tưởng, cho dù sẽ mất rất nhiều thời gian, rồi Úc Chỉ cũng sẽ thuộc về anh.
Úc Chỉ biết bộ phim Kỷ Tinh Vũ nói là "Tiến hóa", phim đã qua được vòng xét duyệt, đang trong quá trình quyết định lịch chiếu, khi đã xác định được rồi thì sẽ bắt đầu giai đoạn quảng bá phim.
Đến lúc đó, Úc Chỉ làm nam chính của phim, đương nhiên sẽ phải chạy theo đoàn phim đi tuyên truyền.
Mà Kỷ Tinh Vũ lại là mánh lới chiêu bài của phim, dù phiên vị của nhân vật không cao, nhưng nếu anh muốn cùng tham gia tuyên truyền thì đoàn phim đương nhiên sẽ không từ chối.
Úc Chỉ bất đắc dĩ mỉm cười, nhưng hắn cũng đã đoán được từ lâu nên không thấy quá bất ngờ.
Không cần biết Kỷ Tinh Vũ muốn làm gì, hắn chỉ cần làm những việc mình nên làm là được.
"Quan Trường Ký" nổi tiếng, đoàn phim nhận được rất nhiều lời mời từ các chương trình truyền hình, Úc Chỉ đương nhiên cũng có phần, nửa tháng tiếp theo hắn đều dành thời gian cho những chương trình này.
"Ba trăm sáu mươi nghề" là kiểu chương trình vừa quay vừa chiếu, tập hai quay xong thì tập một cũng bắt đầu được chiếu trên các nền tảng phát sóng lớn.
Các chương trình nổi tiếng sắp tới đều là kiểu chương trình thực tế về sinh hoạt hoặc kinh doanh, hoặc là show tuyển tú.
"Ba trăm sáu mươi nghề" có thể miễn cưỡng gắn tag sinh hoạt, hơn nữa lại còn có hai tên tuổi lớn, nên ngay khi vừa phát sóng đã rất nổi.
(*) Show tuyển tú: chương trình sống còn tìm kiếm tài năng, như kiểu Produce, Chuang,...!
Phần lớn là fan CP đến gặm tình anh em thời đại mới.
Ai bảo CP Song Ngư ít khi phát đường làm gì, khó khăn lắm mới có cái chương trình giải trí cho bọn họ ăn một lần, sao có thể buông tha được.
Mọi người đều cho rằng chỉ cần hai người đứng chung khung hình thì cũng coi là đường được rồi.
Sau khi ngậm thìa đường ảo tưởng về cái vụ "đến thăm ban" chỉ được nghe đồn không có chứng cứ, fan CP đã tiến hóa thành một hội rất giỏi ăn chay, cảm thấy chỉ cần hai người họ trong cùng một khung hình, không cần nói gì, làm một đôi anh em plastic là được rồi, fan tự cắt nối biên tập tự ăn đường cũng không sao hết.
Thế nhưng có nằm mơ họ cũng không nghĩ tới...!Họ đang nhìn thấy cái gì kia?
Úc Chỉ dạy Kỷ Tinh Vũ cách hái chè.
Kỷ Tinh Vũ nói cười vui vẻ với Úc Chỉ.
Kỷ Tinh Vũ cùng Úc Chỉ chạy bộ buổi sáng.
Kỷ Tinh Vũ ra ngoài, Úc Chỉ đội mưa đi tìm.
......!
Đủ loại tình tiết, cơm nhồi ngập họng.
Các fan xem đến ngây người, sau đó bắt đầu gào thét với màn hình.
Ối giời ơi cái này không cần phải cắt ghép gì hết, nhìn đâu cũng chỉ thấy toàn đường với đường thôi!
Mấy tài khoản cắt ghép video lớn vừa yêu vừa hận, nhiều đường như này thì cần gì bọn họ phải chỉnh sửa cắt ghép nữa?
Weibo của chương trình cũng náo nhiệt hẳn lên, các fan gào thét "Ngọt quá đi mất thôi!!!" ở mọi chiến trường từ mưa bình luận* đến weibo chính thức.
(*) Đạn mạc: cái bình luận chạy ngang màn hình ấy
Có một số người không nhịn được kêu gào: "Đây là thật đúng không? Nhất định là thật rồi đúng không? A a a tui không chịu được nữa!!! Bọn họ đẹp đôi quá đi mất!!! Khóa chết khóa chết khóa chết lại cho tuiii*!!!"
(*) Gốc: 给我锁死 - ngôn ngữ mạng, thường dùng khi ship CP (kiểu muốn cột 2 người lại với nhau hay sao đó?)
Cũng có một số người sáng suốt chỉ ra được trọng tâm: "Không nhìn ra được là Úc Chỉ có ý tứ gì với Kỷ