Khoảng Cách (H Nhẹ)

Liếm


trước sau

    Mấy ngày nay không hiểu sao Tiêu Nhất Nguyệt có chút nhạy cảm với việc nam nữ tiếp xúc.

    Dường như các giác quan của cô đối với con trai bị phóng đại lên vô số lần ngay lập tức, ví dụ như buổi sáng thứ hai, khi cô truyền bài thi xuống bàn sau, tay vô tình đụng vào tay đối phương, cảm giác đến từ cậu con trai kia rất nóng, khiến cho cô gần như rụt bắn tay lại trong nháy mắt giống như cái lò xo vậy.

    Tiêu Nhất Nguyệt nghi ngờ, nó có liên quan tới những tiếp xúc thân mật không đâu vào đâu giữa mình và Thẩm Đồng dạo gần đây.

    Hồi tưởng lại lúc ban đầu, khi anh vây cô lại trên tàu điện ngầm, cho đến việc dùng chung một chiếc ô trong một lần, lại đến lần sau bởi vì không gian nhỏ hẹp trên tàu điện ngầm, vị trí đứng khiến cho hai người không thể không kề sát cơ thể vào nhau…

    Tiêu Nhất Nguyệt đau cả đầu.

    Chuông tan học của tiết thứ tư vang lên, vào giờ ra chơi, trong lớp dần dần ầm ĩ lên, không biết Thẩm Đồng đã đi đâu theo mấy nam sinh, một người chị em chơi khá thân ngày thường đi tới đây ngồi xuống chỗ của anh.

    “Thơm thật đấy.” Cô ấy cảm thán nói.

    “Cái gì thơm?” Tiêu Nhất Nguyệt hỏi.

    “Chỗ mà Thẩm Đồng ngồi đây này.” Cô ấy nói: “Có mùi thơm của cam, mùi rất dễ ngửi.”

    Tiêu Nhất Nguyệt sán lại gần ngửi một chút: “Đúng là rất thơm.”

    “Đúng không.” Cô ấy nhướng mày, sau đó lại thở dài: “Ôi, cậu không biết đâu, tên ngồi cùng bàn của tớ ấy, chính là kiểu con trai không quá thích và coi trọng vấn đề vệ sinh, trên người luôn luôn có mùi nuôi chó.”

    “... Mùi nuôi chó á?”

    “Đúng thế. Sau đó tớ hỏi cậu ta, có phải nhà cậu ta nuôi chó không, cậu ta lại nói sao tớ lại biết?” Cô ấy bĩu môi, dáng vẻ thở phì phò: “Thật là, chịu không nổi. Tớ rất muốn hỏi thầy Mã một chút, khi nào mới có thể đổi chỗ cho tớ chứ, đổi sang một bạn ngồi cùng bàn thích sạch sẽ giống như Thẩm Đồng ấy.”

    Tiêu Nhất Nguyệt dùng một tay chống cằm: “Ừ, cậu ấy đúng là rất sạch sẽ, còn mang khăn ướt theo người.”

    Nữ sinh kia “Hả?” một tiếng, có hơi bất ngờ: “Thật hay giả thế?”

    “Thật đấy.” Tiêu Nhất Nguyệt gật đầu, nhớ lại hình ảnh của túi khăn ướt kia: “Một cái túi nho nhỏ, màu hồng nhạt, còn in hình thủy thủ mặt trăng nữa, nếu như con trai dùng thì có chút ẻo lả.”

    Người chị em kia lộ ra vẻ mặt sững sờ: “Màu hồng nhạt, cậu chắc chứ?”

    “Chắc.”

    “À…” Cô ấy hơi há mồm, hình như đang nhớ lại điều gì, nheo hai mắt lại: “Tớ nhớ đợt trước, có lần học xong tiết thể dục, tớ nhìn thấy có nữ sinh tặng thứ gì đó cho Thẩm Đồng ở ngay tại hành lang… Hình như chính là khăn ướt.”



    Tiêu Nhất Nguyệt nghe xong cũng không để ý tới chuyện này lắm: “Vậy không phải rất bình thường à, cậu ấy được con gái theo đuổi nọ kia, từ trước đến nay đều không phải là chuyện lạ lùng gì.”

    Nói xong, tay cô sờ vào trong ngăn bàn, lấy hai cây kẹo que ra, còn có một thanh chocolate, nói: “Đây đều là do người khác nhét vào trong ngăn bàn của cậu ấy đấy, cậu ấy không ăn nên toàn cho tớ. Cậu ăn không, ăn thì cầm đi.”

    “Không được, cậu ăn đi.” Cô gái kia vội vàng xua tay, sau đó liếc nhìn đồng hồ ngay phía trên, nói: “Đi thôi, đi học thể dục đi, hai chúng ta xuống sớm một chút, tớ mời cậu ăn kem.”

    Thời tiết tháng năm đã bắt đầu nóng lên, quầy bán quà

    vặt đã bổ sung thêm rất nhiều kem, có rất nhiều người đều đang đứng xếp hàng mua.

    Tiêu Nhất Nguyệt vừa mới đi đến gần chỗ đó thì đã nhìn thấy Thẩm Đồng đang xếp hàng ở đằng trước.

    Trùng hợp chính là, khi cô nhìn về phía anh, anh giống như có thần giao cách cảm vậy, cũng quay đầu lại chú ý tới cô.

    Vì thế, anh ra dấu bằng tay ý bảo cô qua đó cùng nhau mua chung.

    Tiêu Nhất Nguyệt không muốn đi, ngại chen qua đó rất phiền, nhưng người chị em này lại không nghĩ như vậy, lôi kéo cô đi vào trong đám người để tới đó.

    Khi đến gần, cô nhìn tủ đông trước mặt vô cùng phong phú toàn kem là kem, yết hầu hơi lăn lộn một chút.

    “Cậu mua cái gì?”

    Trong đám đông rất ồn ào nên Thẩm Đồng cúi người ghé sát vào tai cô nói.

    “Kem.” Cô trả lời.

    “Vị gì?”

    “Ừm…” Tiêu Nhất Nguyệt suy nghĩ một lát, xoay người nói với người chị em của mình: “Tạ Nhữ Khả, cậu ăn vị gì?” Người chị em của cô kiễng chân cố gắng nhìn tủ đông: “Có vị quả vải không?”

    “Vậy, hai que vị quả vải đi.”

    “OK.”

    Đưa tiền qua, nhận lại tiền thừa, sau đó tự mình lấy hai que kem trong tủ đông.

    Mua đồ xong, mấy người chen ra khỏi cửa hàng, lúc này, Tiêu Nhất Nguyệt mới phát hiện Thẩm Đồng không phải tới một mình, phía sau còn có một cô gái và hai chàng trai.

    Cô gái kia và một chàng trai trong số đó là người lớp khác, người còn lại chính là người trong lớp bọn họ, nhưng bọn họ cũng không tính là thân quen.

    Sáu người tiện đường cùng nhau đi ra sân thể dục, Tiêu Nhất Nguyệt và Tạ Nhữ Khả đi đằng trước, Thẩm Đồng và bạn của anh đi ở phía sau. Cũng không biết bốn người phía sau đang nói chuyện gì, vẫn luôn ồn ào suốt dọc đường đi, thường xuyên phát ra những tràng cười sang sảng, hai người phía trước nghe thấy thì không thể hiểu nổi.

    Gần giữa trưa, mặt trời rất gay gắt, chiếu lên người bỏng rát, hai cô gái đi tới dưới bóng cây ở cách chỗ tập hợp không xa để hóng mát, quay đầu nhìn thấy Thẩm Đồng cũng đi theo tới đây, còn đang ngậm một miếng kem vị sữa chưa ăn hết ở trong miệng, đang trò chuyện câu được câu không với chàng trai phía đối diện.

    Hai nam sinh trò chuyện một lát, Thẩm Đồng đi vứt que, lúc đi thì liếc mắt nhìn Tiêu Nhất Nguyệt ở bên cạnh một cái, đúng là không nhìn thì còn tốt, vừa liếc qua thì toàn bộ lực chú ý không khỏi bị hấp dẫn qua đó.

    Chỗ mà tầm mắt có thể nhìn được, cô gái nhỏ đang cúi đầu, đầu lưỡi nho nhỏ liếm phần đỉnh nhọn của que kem, lúc thì liếm xung quanh, lúc thì liếm từ dưới lên trên. Sau khi liếm sạch phần kem phía trên thì lại chảy ra một chút, cô há miệng ngậm lấy phần phía trước, mút một cái ra phía sau.

    Thẩm Đồng cảm giác cổ họng mình nóng lên.

    Sau đó anh lập tức dời mắt đi.

    Đúng lúc thầy thể dục tới, đang gọi bọn họ tập hợp từ phía xa, Thẩm Đồng gần như không ở lại khắc nào mà lập tức chạy qua đó.


    trước sau
    Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
    Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện