[ Sao cơ ? Cậu nói Phong Hạo bị tình nghi là hung thủ giết người ? Sao có thể ? ] Mộc Diễm Tinh ở đầu dây không nén được sự bất ngờ, giọng nói đâm thẳng màng nhĩ.
Đỗ Trình Tranh trầm mặc lái xe, cô đánh tay lái rất nhanh " Vì thế mới nhờ cậu có quen biết luật sư nào không ? "
Mộc Diễm Tinh là luật sư về hôn nhân gia đình nên trong phạm vi hình sự không thuộc công việc của cô ấy.
[ Có thì có đấy nhưng cậu nghĩ xem, thân là tổng tài của Phong thị thì chắc chắn là có luật sư riêng rồi, không chừng là rất lợi hại.
]
Đỗ Trình Tranh lãnh đạm " Ừm " một tiếng, cô tập trung lái xe đến đồn cảnh sát.
Mộc Diễm Tinh nghe tiếng động cơ xe [ Cậu đừng quá sốt ruột, cảnh sát sẽ không thể làm gì được nếu chỉ nghi ngờ Phong Hạo, vẫn còn thời gian tìm bằng chứng mà.
]
" Tớ biết rồi "
***
Đỗ Trình Tranh đến đồn cảnh sát, Ôn Di đã đứng sẵn đợi cô, vừa thấy cô anh ta mỉm cười khách sáo " Để tôi dẫn cô vào gặp anh ta ".
Cô gật đầu, hít thở thật sâu rồi đi theo sau Ôn Di.
Phong Hạo được một cảnh sát dẫn vào phòng thăm, ở đây anh nhìn thấy Đỗ Trình Tranh qua lớp cửa kính thủy tinh.
Đỗ Trình Tranh cũng nhìn thấy anh đi vào, anh vẫn mặc chiếc áo sơ mi và quần tây hôm lễ cưới của Lục Thiên Đình và Tô Mạn Hân, chứng tỏ lần anh đột ngột về nước là vì chuyện này.
Vẻ mặt anh không chút tiều tụy nào, sạch sẽ phong trần.
" Phong Hạo " Đỗ Trình Tranh kích động trong lòng, khẽ gọi anh.
Phong Hạo nhíu hai hàng lông mày, bất mãn tại sao cô lại đến đây " Em về đi.
" Đổi lại sự lo lắng của cô là câu nói phũ phàng của anh.
Đỗ Trình Tranh sao có thể rời đi được " Phong Hạo nói cho tôi biết, chuyện này là sao ? " cô bỏ qua vẻ bất mãn của anh.
Phong Hạo hít một ngụm khí lạnh, khàn giọng nói " Không liên quan đến em, đừng bận tâm "
Đỗ Trình Tranh càng thêm tức giận, tay nắm chặt lại " Anh không nói với ai, im lặng tự mình giải quyết sao ? Anh bây giờ giờ đang bị tình nghi đó ".
Phong Hạo hờ hững nói " Thì sao ? Tình nghi thì cứ nghi đi "
Đỗ Trình Tranh tròn mắt nhìn anh, cứng họng một lúc " Anh có quen cô gái đó không ? " cô liếm đôi môi đã khô khốc, chợt nghe thấy được giọng mình đang run.
" Tôi nói rồi, em không cần quan tâm, tôi có thể tự giải quyết được.
Lão tam của bang Noir mà lại không thể xử lý chuyện nhỏ này sao ? " anh cười tự giễu.
Đỗ Trình Tranh nhìn anh chằm chằm, hai tay đan chặt vào nhau.
Cô có cảm giác anh có điều gì đó đang che giấu nhưng không thể đoán được.
Nhưng cô tin rằng anh không thể là hung thủ được.
Phong Hạo không trả lời thẳng câu hỏi của mà chỉ cố gắng tránh trả lời.
" Tôi đến chỉ muốn biết tình hình của anh.
Nếu đã không sao thì tôi về " Đỗ Trình Tranh đứng dậy, cơ hàm ở mặt căng chặt.
Phong Hạo lẳng lặng nhìn cô chuẩn bị rời đi.
" Tranh Tranh "
Một tiếng " Tranh Tranh " như đánh thẳng vào lồng ngực của cô, đây là lần đầu tiên anh bật thốt lên cái tên một cách thân mật này.
Cô ngoảnh đầu nhìn anh.
Phong Hạo nhìn cô đầy thâm tình, giọng nói trầm ấm " Cảm ơn em.
Tôi sẽ không sao đâu, đừng lo ".
***
Đỗ Trình Tranh vừa ra khỏi cửa, thấy Ôn Di đang nói chuyện với một người đàn ông, dáng vẻ thư sinh lịch lãm, mặc âu phục rất ra dáng văn phòng.
Hai người họ đang thảo luận về việc gid đó nên nét mặt khá căng thẳng.
Ôn Di vừa trông thấy cô, lên tiếng nói " Cô Đỗ, đây là luật sư riêng của Phong Hạo ".
Đỗ Trình Tranh nghe thế bèn nhìn người này một lần nữa, người đàn ông mỉm cười lịch sự chào hỏi " Xin chào, lần đầu gặp cô Đỗ tiểu thư.
Tôi là luật sư riêng của Phong tổng, Thừa Lâm.
"
Đỗ Trình Tranh mỉm cười chào " Chào anh, tôi tên Đỗ Trình Tranh ".
Ôn Di nói " Hai người bàn chuyện với nhau đi, tôi còn có việc, xin đi trước ".
Sau khi Ôn Di rời đi, Thừa Lâm nhìn cô cười " Cô là bạn gái của Phong tổng phải không ? "
Đỗ Trình Tranh