Thủy lam ngục .
không khí nơi này hiện tại là nguyên một mớ hỗn loạn . thủy nhân , hải tộc , điêu nhân ,.. vô số tù nhân bị giam giữ trong hơn vạn năm qua tràn hết ra bên ngoài khiến cho binh lính hải tộc đau đầu không thôi .
doãn chí bình tả xung hữu đột , vừa chạy vừa mở khóa cho tất cả các tù nhân , hắn hô to :
- đi , đi mau !
- đa tạ huynh đệ cứu giúp ! ân đức này chúng ta nhất định sẽ không quên !
mọi người cùng đồng thanh chắp tay cảm tạ doãn chí bình , không chắc bọn họ sẽ có thể thoát khỏi nơi này , dù sao thì cũng chính là lao ngục kiên cố nhất của hải tộc mà trong trăm vạn năm chưa có một trường hợp nào có thể trốn thoát .
nhưng đây chính là cơ hội duy nhất của bọn họ , nếu không nhân lúc hỗn loạn trốn đi có lẽ cả đời họ phải sống trong cảnh không thể thấy ánh mặt trời ở lao ngục .
- được rồi nhanh lên ! đây là cơ hội duy nhất !
- bảo trọng !
đối thoại nhanh với đám người , doãn chí bình muốn lấy tốc độ nhanh nhất có thể chạy về phái khu tử hình hội tụ với đám người quang trung hoàng đế.
bỗng đột nhiên không biết từ lúc nào có một bóng người chớp mắt đã xuất hiện trước mắt doãn chí bình .
giật mình một cái , doãn chí bình nhanh chóng huy động lực lượng đưa tay ra thủ thế thì thanh âm đối phương vang lên :
- huynh đệ không cần sợ hãi , ta không có ác ý !
nghe vậy doãn chí bình nhìn lại , trước mắt hắn là một thiếu niên , không nói đúng hơn là một thanh niên chừng 20 – 22 tuổi . ánh mắt thanh niên trong như trăng rằm , sâu thăm thẳm nhưng lại tạo cho người ta một cảm giác sợ hãi từ tận đáy lòng .
đôi lông mày hắn cong vút tựa như “ mắt phượng mày ngài !” không nhìn rõ nét mặt hắn ra làm sao , dường như hắn đã luôn đeo lấy tấm khan che mặt từ rất lâu rồi .
doãn chí bình cảnh giác hỏi :
- ngươi là ai ?
người thanh niên không trả lời . hắn đưa hai tay ra phía trước chắp lấy rồi cúi đầu thật sâu :
- thứ cho taị hạ không thể nói . hôm nay đa tạ huynh đệ xuất thủ cứu giúp , tại hạ rất cảm kích . ngày sau có cơ hội nhất định đến chỗ huynh đệ để tạ ơn !
doãn chí bình nghe thế cũng không muốn hỏi thêm , vội khoát tay:
- không cần biết ơn ta ! nếu muốn báo ân hãy đến đại lê đi !
nói rồi doãn chí bình biến mất khỏi tầm mắt người thanh niên .
thanh niên hơi sững sờ một chút , câu nói của doãn chí bình vẫn vang vọng trong tai người thanh niên .
người này chẳng lẽ đến từ đại lê sao ?
hai từ đại lê có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với hắn .
hơn lăm ngàn năm trước đại hạ bấy giờ là triều đại nhà minh đô hộ đại lê . chính quyền hồ quý ly yếu thế không thể chống cự lại đội quân hùng hậu của nhà minh khiến đại lê một lần nữa lại rơi vào thảm cảnh bắc thuộc.
quá phẫn hận trước sự tàn bạo của đại hạ và thương cảm cho đồng bào của mình , hắn cùng đại huynh mình đi theo lê lợi là bạn của phụ thân ,cũng chính là đại lê thái tổ sau này phất cờ khởi nghĩa đánh tan quân nhà minh , thống nhất đại lê.
hắn , đương nhiên chính là khai quốc công thần của đại lê : nguyễn xí !
chẳng lẽ mấy ngàn năm qua ta ở trong hải tộc , đại lê đã xảy ra chuyện gì rồi sao ?
lòng nóng như lửa đốt , nguyễn xí cũng hóa thành tàn ảnh đuối theo doãn chí bình !
…
nói tới , quang trung hoàng đế kéo theo vân nhi cùng đoàn người tiến về phía khu tử hình .
trên đường đi , vân nhi hiếu kỳ hỏi :
- tiền bối , người an tâm để doãn tiền bối ở lại đó sao ?
quang trung hoàng đế đáp :
- tiểu cô nương không cần lo lắng , lão đầu sắt hắn ở thủy lam ngục dạo chơi những 3000 năm còn không có bị bắt đâu ?
vân nhi kinh ngạc :
- 3000 năm !
quang trung hoàng đế phì cười :
- chứ không lẽ cô cho rằng hắn ta chỉ mấy ngày liền phá vỡ cánh cửa tử kim thạch kia ? haha !
vân nhi : “…”
quả thực nàng cho rằng tử kim thạch tuy rằng rất cứng nhưng cũng không đến nỗi nào , doãn chí bình thân là thể tu tu sĩ có thể chỉ dùng rất ít thời gian liền có thể phá vỡ , giờ biết tới hắn phải dùng tới 3000 năm ở thủy lam ngục để oanh tạc cánh cửa này .
đơn giản thật là đáng sợ !
bây giờ làng mới biết câu nói thủy lam ngục trăm vạn năm không ai thoát được không phải là lời đồn vô căn cứ . nó quả thực có thể như vậy !
tỉ mỉ nghĩ kỹ lại thì cũng một phần nhờ sự cường đại của tử kim thạch mà doãn chí bình có thể che giấu tung tích trước sự canh phòng của hải tộc suốt ba ngàn năm .
thứ nhất phải nói tới chướng nhãn pháp của hắn , nếu không nhờ thuật pháp này căn bản không thể thực hiện được kế hoạch .
nghe doãn chí bình kể rằng , toàn chân giáo tại