Kẻ đến chính là thanh vân thánh địa đại trưởng lão vương dương .
vương dương cưỡi trên lưng hạc , tay cầm phất trần . sau lưng hắn là hai tên tiểu đồng một trắng , một đỏ.
hắn ngồi đó tựa như tiên nhân .
vương dương nở một nụ cười , hắn hỏi :
- tứ hoàng tử, không biết có vu hải phạm tội gì ,có thể cáo tri cho lão phu ? nhất định ta sẽ quản giáo hắn thật nghiêm !
nguyễn minh nhìn lấy vương dương một lúc , hắn cười cười :
- nguyên lai là vương trưởng lão , ta còn tưởng là ai đâu. không biết vương trưởng lão có việc gì đi ngang qua đây “ trùng hợp” như vậy ?
vương dương ngẩn người , bất quá hắn khổng để lộ ra bên ngoài.
khẽ cười , vương dương vuốt râu :
- tứ hoàng tử anh minh ! lão phu đúng là vừa vẹn trùng hợp đi ngang qua !
vô sỉ !
sự việc có thể trùng hợp thần kỳ như vậy ? sớm không đến , muộn không đến, đúng lúc bắt người thì ngươi đến ? nói ra sợ rằng cũng không có ai tin !
thầm quát trong lòng một tiếng , nguyễn minh vẫn là nói ra toàn bộ quá trình xảy ra vụ việc.
vương dương vẫn ngồi đó vuốt râu , nét mặt không một chút biểu hiện .
- vu hải , ngươi có biết tội ?
vương dương ngữ khí nhẹ nhàng trong đó lại mang theo sự phẫn nộ :
- trưởng lão, ta biết tội .
vu hải gật đầu thành khẩn :
- nếu đã biết tội vậy thì trở về diện bích ăn năn , không có sự cho phép của ta không được ra ngoài nửa bước !
- tứ hoàng tử , sự việc đã rõ. lão phu cáo từ !
nói rồi , vương dương phủi tay quay đi để lại đoàn người mắt chữ o mồm chữ a.
nguyễn minh mặt xạm lại , hiển nhiên hắn sẽ không để vương dương ngang nhiên cướp người như vậy !
nguyễn minh :
- vương trưởng lão làm việc cũng quá bá đạo đi !
vương dương :
- ồ , không biết tứ hoàng tử có gì chỉ giáo ?
nguyễn minh :
- vu hải gây chuyện với thiền phái trúc lâm , theo lý thì hắn cần xin lỗi phải là các tăng nhân trong thiền phái trúc lâm ! đồng thời phải bị xử lý để làm gương cho mọi người ! nếu vương trưởng lão muốn đem hắn đi , ngài sẽ bị quy vào tội đồng phạm !
quan niệm này là sai hay đúng ?
xét về quá trình xảy ra vụ việc , vốn dĩ kết quả tạo thành như vậy phải kể đến vu hải. ngay từ giây phút đầu tiên vu hải đã hung hăng càn quấy trong thiền phái trúc lâm, hắn chửi bới nhục mạ các tăng nhân .
nhà người ta đang yên ổn tự nhiên ngươi đến làm loạn chửi bới xúc phạm họ ,điều đó là đúng hay sai ?
tất nhiên nguyên nhân tại sao vu hải làm như vậy thì không ai biết, nhưng rõ ràng cái sai đầu tiên là ở vu hải . và cũng chính hắn tạo thành kết quả như hiện tại.
tiếp theo khi nguyễn minh đứng ra khuyên can thì hắn không những không hòa giải , lại còn hung hăng đánh lại nguyễn minh. người ta chính là người của triều đình, là tứ hoàng tử , cũng là lãnh đạo trực tiếp của đất nước trong việc ổn định lòng dân . quan niệm của hắn đã vô cùng rõ ràng, trong trường hợp bình thường các thánh địa có mọi quyền tự do tranh chấp triều đình không quan tâm. bởi lẽ sự tranh chấp chủ quan hay khách quan đều là nội bộ của các thánh địa tự tạo ra, miễn không cuốn theo dân thường vậy triều đình sẽ không can thiệp. nhưng trong thời gian nhạy cảm hiện tại đất nước cần phải có một sự đại đoàn kết nhân dân để có thể chống lại những âm mưu chia rẽ , kích động của địch nhân. vậy mà vu hải đã làm gì? không đoàn kết , không đồng lòng , không tuân thủ quy định , không biết suy nghĩ cho đất nước !
chính những cái sai lầm như vậy , vu hải phải bị xử lý theo vương pháp để làm gương cho lê dân bách tính. thế cho nên việc làm của vương dương hiện tại chính là bao che, tiếp tay cho tội phạm . quốc có quốc pháp gia có gia quy ! không tuân thủ quốc pháp vậy chính là tội phạm thế thôi !
tất nhiên đó là quan niệm của nguyễn minh , nó thể hiện sự uy nghiêm của vương pháp , sự đanh thép bất khuất hùng hồn của hoàng gia !
nhưng câu nói đó rơi vào trong tai vương dương lại có ý nghĩa khác biệt .
thân phận của vương dương là ai ? hắn là đại trưởng lão của thanh vân thánh địa . năm xưa tam thanh giáo chủ của huyền môn dẫn dắt chúng sinh nhập đạo . trao cho phương pháp tu hành , răn dạy lễ nghĩa đạo đức , đưa tam phủ thế giới tiến lên một thời kỳ rực rỡ , sáng chói của tiên đạo !
huyền môn trải rộng khắp nơi trên thế giới , hơn phân nửa thế giới đều nằm trong sự bao phủ của đệ tử huyền môn , ngay cả cảnh giới tu luyện của đại đa số tu sĩ đều xuất phát từ phương pháp tu hành của huyền môn.
vương dương là đại trưởng lão của thánh địa huyền môn , là đại diện cho huyền môn tranh đấu với phật môn trong đại lê. tuy nói hắn phải tuân theo quốc pháp của đại lê nhưng hắn hoàn toàn có tư cách không cần phải cúi đầu trước bất kỳ người nào ! đặc biệt là phật môn.
hiện tại hắn đã cho vu hải nhận lỗi rồi lại còn bắt hắn phải cúi đầu nhận lỗi với phật môn ? xong đưa về xử lý theo vương pháp?
vậy mặt mũi vương dương để đâu?
mặt mũi huyền môn để đâu?
vương dương phẫn nộ :
- tứ hoàng tử , vuốt mặt phải nể mũi ! đừng cho rằng lão phu dễ bắt nạt !
nguyễn minh sắc mặt cũng vô cùng khó coi . hắn đã nói đến như vậy rồi mà lão già này vẫn cố chấp.
nguyễn minh :
- vậy vương trưởng lão công khai đối địch với triều đình?
ngữ khí nguyễn minh chỉ đơn giản nhưng lại mang theo khí thế uy nghiêm của hoàng gia .
bầu không khí trở lên vô cùng căng thẳng, hiển nhiên ai cũng không muốn ra tay với nhau , ít nhất là trong tình huống hiện tại !
lúc này tên tiểu đồng áo đỏ sau lưng vương dương tiến lên một bước , hắn mở miệng :
- tứ hoàng tử , không biết có thể nghe ta nói hay không ?
nguyễn minh nhìn lấy tiểu đồng bước lên , ngạc nhiên không thôi . hắn lại hoàn toàn nhìn không thấu tu vi của đối phương . có hai trường hợp xảy ra, thứ nhất là đối phương có bảo vật che giấu tu vi, thứ hai là hắn mạnh hơn nguyễn minh. hắn hoàn toàn không tin tiều đồng này không có sức mạnh .
hít sâu một hơi , nguyễn minh gật đầu :
- mời nói !
tiểu đồng thấy vậy cũng cười cười :
- tứ hoàng tử quả nhiên như trong lời đồn ! thiên tư thông minh lại trung dung chính trực , coi mọi người đều như nhau ! tiểu đạo hữu lễ !
- chuyện tranh chấp giữa huyền môn và phật môn đã diễn ra không ít năm , hôm nay thực sự là vu hải sai nhưng lí do tại sao hắn làm vậy chúng ta vẫn chưa biết ! tứ hoàng tử