Lần đầu tiên Phương Thành Vũ cảm thấy hết cách với một người. Với tính tình ngày xưa của anh, anh đã sớm quăng cô trên đường rồi mặc kệ, Thế nhưng tình huống hiện tại lại bất đồng, ban ngày mới vừa nhìn thấy thân thể của cô, buổi tối cô lại suýt nữa bị cưỡng gian. Tuy rằng chuyện đều không liên quan đến anh nhưng thân là chủ nhiệm lớp, ý thức trách nhiệm khiến anh không có cách nào bỏ mặc.
"Tóm lại cô có về nhà hay không?"
Dụ Hoan ngẩng đầu xem hắn, hai mắt mông lung đẫm lệ giống như đám sương trôi nổi mặt hồ ban đêm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Thầy ơi, nhà em không có ai cả, em không dám ở nhà một mình."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Vậy người thân của cô đâu?"
"Bọn họ không phải người bản địa."
Phương Thành Vũ hít sâu một hơi, áp xuống lửa giận: "Tôi đưa cô đi khách sạn."
Dụ Hoan ngửa đầu nhìn hắn, giọng nói mềm như bông, y như một chú chó đáng thương.
"Thầy ơi, thu nhận em một đêm được chứ, em sợ quá."
Nước mắt cô lại chảy ra, Phương Thành Vũ nghiêng đầu nhìn cô một cái. Anh phát hiện khi cô gái này khóc, không tiếng không động, lại đặc biệt khiến người ta phải dỗ dành.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bàn tay to đột nhiên đập mạnh vào cái bàn phía dưới, tiếng vang lớn tới mức cả người Dụ Hoan run lên, co rúm lại thành một cục, càng khóc ác hơn.
"Được rồi, đừng khóc! Đi nhà tôi!"
Có được đáp án vừa lòng Dụ Hoan ngừng chảy nước mắt, ngoan ngoãn ngồi ở ghế phụ nhìn sườn mặt hoàn mỹ của người đàn ông chiếu lên cửa sổ.
Phương Thành Vũ mang vẻ mặt nghiêm túc, gọng kính trên mũi dưới ánh đèn tối tăm trong xe hơi lóe sáng môi mỏng hơi nhấp, có thể nhìn ra được cảm xúc của anh bây giờ thật sự rất tệ.
Dụ Hoan nhìn một hồi phía dưới liền ướt, vốn quần lót ướt nhẹp dán lên thịt trai vô cùng khó chịu, cô không kiên nhẫn xê dịch mông nhỏ, muốn để