" Tôi trở về trước đây, có duyên gặp lại "
Hạ Giai ngại người phiền phức liền chủ động rời đi.
Y sống trong cái cảnh bị xua đuổi nhiều đến mức sợ hãi việc kết bạn với người khác, chuyện này đã được nhắc đến trong truyện nên Lạc An không mấy để ý.
Cô muốn kết bạn với người con gái này nên muốn cùng y nói chuyện nhiều một chút, nhưng giờ y định trở về nhà nên Lạc An cũng không còn cách nào giữ người ở lại.
" Nhà cô ở đâu vậy? "
Lạc An lân la hỏi chuyện Hạ Giai, y có chút bất ngờ khi được người khác hỏi nơi ở của mình.
Nói đến thì y lại nhớ về việc trước kia từng bị một tên b.iến thái hỏi đường, lần ấy y từ đồng về thì có người hỏi y đường đến huyện.
Hạ Giai nhiệt tình chỉ người nọ con đường kia thì liền bị gã túm tay đòi y dẫn gã đi đến đấy nhưng Hạ Giai lúc ấy cũng không ngu ngốc gì mà đi theo gã nên đã vùng vẫy mà chạy trốn.
Phải biết ở cái xó xỉnh này thì dường như đường đi thường sẽ chẳng có một ai để nhờ vả cả, lúc này Hạ Giai còn không nhìn thấy nên y thật sự chạy theo cảm tính của bản thân, cứ thế vô phương vô định mà chạy về phía trước.
Lúc ấy gấp đến độ bị ngã vài lần nhưng y không dám nán lại, vừa khóc vừa cầu trời cho bản thân thoát nạn khỏi gã biế.n thái còn đang đuổi cùng giết tận kia.
Lúc đọc đoạn ngoại truyện này Lạc An nhớ rất rõ từng cung bậc cảm xúc được chị cô dẫn dắt vào câu chuyện bởi vì Lạc An cũng từng trải qua cái cảm giác sợ hãi kia nên cô rất chú tâm vào câu chuyện này của Hạ Giai mà nhớ kĩ từng chi tiết.
Nhưng chị cô không tuyệt tình đến mức tàn nhẫn như những gì cuộc đời cô đã trải kia nên nàng đã viết nên nhân vật chú Hai kia, nhờ chú ấy lúc đó đang đem cơm ra đồng cho thím Hai mà đã cứu giúp Hạ Giai lúc ấy.
Mắt thấy người nọ bị rượt đuổi chạy đến thảm thương nên chú Hai cũng đến hỏi chuyện, lúc này mới thấy tên kia chạy đến.
Gã còn mạnh miệng bịa chuyện y là vợ gã mà nói rằng chuyện gia đình người ta chú Hai xen vào thì có hơi không đúng.
Chú Hai không có ngu mà tin cái gã lạ mặt này, liền nói y là con gái mình chứ ở đấy mà vợ gã.
Bị phát hiện thì gã này liền lộ bộ mặt thật của mình, định sẽ đánh chú Hai nhưng không ngờ chú Hai là lão cán bộ của huyện, xuất thân là một lính đặc chủng.
Chỉ vài đường quyền thì cái gã kia đã ngã ra đấy rồi, chú Hai nhờ người bên huyện đem gã đi.
Từ đó Hạ Giai cùng gia đình chú thím Hai có qua lại, ngày hôm qua lúc Tống Nhân được thím Hai vô tình cứu lấy thì y cũng biết chút chuyện mà chăm sóc hắn.
Lạc An không biết nhiều chuyện cho lắm, cho dù cô là người nắm giữ cốt truyện thì cũng không thể nào biết chi tiết được.
Lại nói từ lúc cô xuyên vào thì nhiều chuyện đã lệch khỏi cốt truyện rồi, Lạc An cũng không biết lý do tại sao người cô cứu kia lại là nam chính mà Hạ Giai lại không xuất hiện trước cô nữa.
Chẳng lẽ việc Lạc An xuyên vào làm ảnh hưởng đến cốt truyện vốn có của nó?
" Nhà tôi ở cuối con đường này "
Nói rồi Hạ Giai chỉ tay về hướng sau lưng cô, lúc này Lạc An mới nhận ra nhà nguyên chủ cùng Hạ Giai cũng cách nhau có vài hộ thôi.
Vì gia đình chú thím Hai gần nhà cô nhất, cách vài mảnh đất thì có một ngôi nhà khá lớn, có thể xem là khá giả nhất vùng này.
Lạc An cũng biết nhà nữ chủ cũng thuộc dạng có tiền ở xứ này, trước khi gặp tai nạn Hạ Giai còn được đi học ở một ngôi trường ở trung tâm thành phố lớn.
Nhưng sau này gia đình y liền cảm thấy y học xong cũng chẳng thể làm gì ra hồn nên liền để y trở về quê mà chờ ngày gả đi, họ cứ thế âm thầm bỏ đi người con gái này.
Trước kia bồi dưỡng