Chương 105: Kết thúc
Người kỵ sĩ trải nhiều sương gió nhận ra người thiếu nữ quý tộc vẫn xinh đẹp như xưa này.
Dung nhan của cô vẫn xinh đẹp như vậy, dáng người vẫn uyển chuyển, yểu điệu như trước, nhất cử nhất động đều mang theo sức mê hoặc, là vị hoàng hậu mới nhất được quốc vương sủng ái nhất.
Đúng vậy, hoàng hậu mới nhất.
Người kỵ sĩ trước đây được quốc vương tin tưởng nhất, ỷ lại nhất luôn đồng hành cùng quốc vương, hắn lặng lẽ bảo vệ hoàng cung, giống như mỗi một kỵ sĩ trưởng trước đây, bảo vệ sự an toàn cho hoàng cung.
Quốc vương đã đủ lông đủ cánh, không còn cần hắn nữa.
Kỵ sĩ lặng lẽ đi đi lại lại trong hoàng cung vừa lạ lẫm, vừa quen thuộc, dùng bước chân của mình đo từng tấc đất trong hoàng cung.
Nhưng ngày tháng không thể nào cứ chậm rãi và yên bình trôi qua như vậy được, tộc dị nhân vẫn chưa từ bỏ ham muốn tấn công trái đất, sau khi bị đánh đuổi, những người còn lại của tộc dị nhân dưới sự dẫn dắt của hoàng tử dị nhân, lựa chọn tiến đánh vương quốc vừa mới xây dựng lại không lâu, sức mạnh vẫn còn yếu này.
Chỉ cần một lần nữa đoạt được lãnh thổ và quái vật của vương quốc này, cả tộc dị nhân liền có thể có cơ hội gây dựng lại từ đầu.
Một trận chiến oanh liệt bắt đầu, nhưng lần này, người đứng kế bên quốc vương không còn là kỵ sĩ mình mặc giáp bạc, tay cầm kiếm sắc nữa, mà là vị hoàng hậu xinh đẹp, kiều diễm, mặc trên mình bộ trang phục xa hoa.
Dị năng của hoàng hậu vô cùng xuất sắc, đứng trước đội quân đông như nêm như cối của dị nhân mà vẫn mạnh mẽ như cũ, thậm chí còn chắn giúp quốc vương một mũi tên chí mạng do một tên dị nhân bắn đến.
Dị nhân bị đánh bại dưới sự chỉ huy của kỵ sĩ, nhưng hoàng hậu lại bị thương.
Quốc vương ngày đêm túc trực bên hoàng hậu đang hôn mê, chỉ khi xử lý quốc sự mới xuất hiện trước mặt quý tộc và triều thần.
Quốc vương bắt đầu không cần chính như xưa nữa. Sau khi hoàng hậu tỉnh lại, quốc vương càng đem quốc sự đi bàn bạc với hoàng hậu nhiều hơn.
Hoàng hậu dần dần từ hậu cung, đi về phía đỉnh cao của quyền lực.
Các đại thần rất bất mãn với việc quốc vương chia sẻ quyền lực cho hoàng hậu, nhưng từng người họ lại lần lượt biến mất.
Biến mất thật sự, không còn ai nhớ đến sự tồn tại của họ, trừ kỵ sĩ.
Rốt cuộc đến một ngày, đã đến lượt kỵ sĩ.
Hoàng hậu gọi kỵ sĩ đến trước mặt mình, dùng thái độ ôn hòa cùng hắn ôn lại chuyện cũ.
Sau đó quốc vương đi đến, giống như bị cảnh tượng gì đó làm cho hoảng sợ, đẩy hắn ra rồi chỉ trích hắn muốn mưu hại hoàng hậu.
Hắn giải thích với quốc vương, nhưng quốc vương giống như đang đắm chìm trong một thế giới khác vậy, hoàn toàn không hề nghe thấy lời giải thích của hắn, thậm chí còn trục xuất hắn.
Hoàng hậu đích thân lấy đi thanh kiếm vinh dự mà vị quốc vương già đã ban cho hắn, sau đó lạnh lùng trục xuất hắn ra xa khỏi hoàng cung.
Người kỵ sĩ mất đi thanh kiếm vinh dự không thể trở thành kỵ sĩ của vương quốc này nữa, hắn tìm lại bộ trường sam do một người phương Đông gửi cho hắn trước đây, thay lên, muốn đến phương Đông xem thử.
Có thể, hắn sẽ tìm được quê hương của mình?
Nhưng vận mệnh không buông tha hắn, sau khi hắn bị trục xuất khỏi hoàng cung, có vô số những dị nhân và người dị năng lũ lượt tìm kiếm hắn, giống như muốn đoạt lấy thứ gì đó trên người hắn vậy.
Arthur biết, thứ đó, là cái mà bọn họ gọi là "quyền giới".
Nhưng trên thế giới này làm gì có cái gọi là "quyền giới" chứ?
Kết cục của không quá lớn lao, thậm chí có thể nói khá bình thường, nhưng khi những khán giả theo dõi bộ phim từ đầu đến cuối nhìn thấy Arthur mặc trên mình trường sam, một lần nữa bảo vệ đứa trẻ mà mình luôn hết lòng bảo vệ sau lưng, mà bản thân lại "đồng quy vu tận" với hoàng tử dị nhân, vẫn không nhịn được mà rơi nước mắt.
(Đồng quy vu tận: kiểu hy sinh cảm tử, cùng chết với địch.)
Hoàng hậu xinh đẹp chết rồi, bóng dáng nàng ngã xuống vừa đẹp một cách thê lương, vừa bình thản, không hề giống với nét diễm lệ, bay bổng trong dĩ vãng. Hoàng tử dị nhân cũng chết rồi, nửa quỳ trên mặt đất, trên khuôn mặt biến dạng vẫn còn sót lại biểu cảm không tin được. Arthur cũng chết rồi, dáng người hơi còng trong khoảnh khắc chết đi lại thẳng tắp, trong tay cầm thanh kiếm vinh dự mà hắn từng mất đi, cắm thẳng vào tim của hoàng tử dị nhân, mà tim của hắn, cũng bị một mũi tên xuyên qua, máu nóng bắn ra, nhuộm đỏ bộ trường sam.
Màn hình dần tối đi.
Khi bản nhạc phim vừa bi tráng vừa mờ ảo của vang lên bên tai, sắc mặt của những khán giả luôn dán mắt vào màn hình bỗng trở nên trống rỗng, sau đó không nhịn được mà choảng tỉnh, buồn đến cực điểm, nhưng cũng cực kỳ thỏa mãn tâm trạng của họ.
Gần như không cần hỏi, kết cục này đối với một số khán giả mà nói thì có chút khó chấp nhận được.
Sao tự nhiên cuối cùng lại chết hết vậy?
Rõ ràng vẫn có nhiều chuyện có thể quay tiếp mà, bọn họ còn chưa thấy được quốc vương sám hối với Arthur, bọn họ còn chưa thấy được cha mẹ Arthur rốt cuộc là người như thế nào, bọn họ còn chưa thấy được cảnh Arthur cưới vợ sinh con, sao lại, sao lại chết mất rồi?
@Dks: aaaaaaaaaaaaa sao Arthur lại chết mất rồi!
-Tôi không chấp nhận!
-Kỵ sĩ trưởng của tôi huhuhu, anh ấy tốt như vậy!
-Còn chưa được sống hạnh phúc, sao lại chết rồi huhuhuhu
@Mộng Kha: @Statham ra đây chịu đòn đi.
@Dê meow meow: @Statham ra đây chịu đòn đi.
Bi kịch luôn luôn làm người ta ấn tượng sâu sắc hơn hài kịch.
vẫn chưa hoàn toàn kết thúc, mà khi cả đoạn cao trào bùng nổ, cái kết bình thường nhưng vô cùng bi tráng kia đã tác động mạnh mẽ đến những khán giả trung thành của bộ phim, các thể loại đồng nhân không ngừng được sản xuất ra, dùng các loại GIF, các bức tranh chibi dễ thương, hoặc là dùng kĩ năng cắt ghép thần thánh để tạo ra những kết cục mà mình yêu thích.
Các tác phẩm đồng nhân nhân bùng nổ đối với nguyên tác là một chuyện tốt, đặc biệt là một nguyên tác có chất lượng cao.
Là vai diễn khiến người ta đau lòng nhất trong nguyên tác, Arthur lại không hề hoàn hảo.
Trừ khuôn mặt tuấn mĩ, trẻ trung của hắn ở phần đầu ra, phía sau, theo sự phát triển của cốt truyện, hắn đã già đi, trở nên xấu xí, tính cách cũng cố chấp đến mức khiến người ta không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng, hắn là Arthur.
Chàng thanh niên sau khi nghe tin bản thân có thể trở thành kỵ sĩ hoàng gia liền nở nụ cười hoan hỉ, chàng thanh niên trầm ổn khi nhận trên tay tương lai của cả vương quốc, người đàn ông một tay bảo vệ đứa trẻ sau lưng mình, một tay