Chương 111: Tiệc năm mới
Suy cho cùng cũng là tập đoàn nổi tiếng, tiệc đầu năm của tập đoàn Sở thị rất lớn, đợi đến khi Tống Thanh Hàn và Sở Minh cùng nhau đến nơi, hội trường tổ chức tiệc của Sở thị đã đầy tiếng nói cười, vô cùng náo nhiệt.
Sở Minh và Tống Thanh Hàn xuất hiện đã tạo ra một trận xáo động không lớn không nhỏ.
Người có thể đến tham gia tiệc năm mới của tập đoàn Sở thị đa số đều là nhân viên của tập đoàn và cấp quản lý của công ty con, rất nhiều người đều đã từng gặp qua Sở Minh, nhưng rất hiếm khi gặp một Sở đại ma vương... Nói thế nào nhỉ? Chính là một Sở đại ma vương có khí chất ôn hòa như vậy đó.
Sở Minh đưa Tống Thanh Hàn tiến vào, những nhân viên cấp quản lý kia thi nhau tới chào Sở Minh, Tống Thanh Hàn vô tình bị vây giữa vòng người, sau đó bị một cánh tay kéo về.
"Vị này là Hàn thiếu sao?"
Một nhân viên quản lý tinh mắt để ý thấy động tác của Sở Minh, tim giật thót, cười híp mắt chào Tống Thanh Hàn.
Thân phận của Tống Thanh Hàn thật ra không cao, ít nhất là trong mắt của những tên cáo già này, thân phận diễn viên này của cậu thời trước thường bị gọi là "con hát."
Thêm vào đó, hiện nay nam nữ bán thân trong giới giải trí đủ cả, công chúng bình thường có thể vẫn có những ảo tưởng tốt đẹp với những minh tinh, diễn viên này, nhưng những người ít nhiều đều biết về góc khuất của giới giải trí như họ không thể nào không có chút thái độ khinh thường.
Chưa nói đến gì khác, đơn cử là những nghệ sĩ hôm nay được mời đến góp vui kia, có thể leo lên vị trí hiện tại, trong đó được bao nhiêu người là trong sạch chứ?
Những quản lý cấp cao này nghe nói Sở Minh và Tống Thanh Hàn là bạn bè, nhưng trông thái độ của Sở Minh, hình như không giống mối quan hệ giữa bạn bè với nhau cho lắm nhỉ?
Nương mình theo gió là thứ đầu tiên cần phải học khi làm việc ở chốn văn phòng, những quản lý cấp cao có chút khinh thường đối với Tống Thanh Hàn sau khi nhìn thấy thái độ xem trọng cực kì thản nhiên của Sở Minh dành cho cậu, cũng thu thái độ kiêu ngạo của mình về, tỏ vẻ thân thiện với Tống Thanh Hàn.
Tống Thanh Hàn cười với hắn, nhìn Sở Minh một cái, Sở Minh biết ý nói: "Đây là giám đốc Liêu."
"Giám đốc Liêu."
Tống Thanh Hàn cười tươi hơn một chút, dáng vẻ cười híp mắt khiến người ta cũng cảm thấy vui theo.
Vị giám đốc Liêu kia cười ha ha chào hỏi Tống Thanh Hàn, sau đó như vô tình nói: "Phim điện ảnh gần đây của Hàn thiếu tôi cũng đã cùng vợ đi xem rồi, diễn hay lắm, vợ tôi xem xong liền khóc thút thít mãi, ra khỏi rạp còn kéo tôi xem thêm lần nữa..."
Liêu Minh Hiên để ý thấy, sau khi hắn khen diễn xuất của Tống Thanh Hàn, trên mặt Sở đại ma vương.... Hình như là đang mỉm cười thì phải?
Tống Thanh Hàn cảm ơn lời khen của hắn, sau đó lại kéo Tống Thanh Hàn đi giới thiệu một lượt với các quản lý cấp cao khác.
Thái độ của Sở Minh có chút tùy ý, nhưng những quản lý cấp cao kia đi được tới vị trí hôm nay, trừ năng lực nghiệp vụ xuất sắc ra, khả năng nhìn mặt đoán ý cũng không kém cạnh ai, hiểu vô cùng rõ về tác phong làm việc của Sở Minh, đương nhiên sẽ nhìn ra, đằng sau thái độ trông có vẻ tùy ý của Sở Minh rốt cuộc là có ý gì.
Thái độ anh giới thiệu Tống Thanh Hàn cho quản lý cấp cao rất dịu dàng, giải thích cũng rất cặn kẽ, không giống như đưa một người bạn đến làm quen với nhân viên của mình, ngược lại, giống như đang mang một thành viên mới gia nhập gia đình mình đi tuần tra lãnh địa vậy.
Sự xem thường trong lòng của những quản lý kia đều thu hết lại, thái độ dành cho Tống Thanh Hàn càng lúc càng thân thiện.
Mà thái độ của Tống Thanh Hàn đối với bọn họ thì ai cũng như ai, vừa thân thiện, vừa lịch sự, cực kì thỏa đáng, giống như bất luận bọn họ có thân phận gì, cậu cũng sẽ không khinh thường hay ngạo mạn gì cả.
Thái độ này của cậu khiến cho những quản lý cấp cao kia xem trọng hơn mấy phần.
"Hàn Hàn!"
Vì đây là tiệc năm mới của công ty nên Quý Như Diên và Sở Chấn Dương cũng có mặt, Sở Hàm theo sau lưng họ, cùng nhau đi về phía này.
Những quản lý cấp cao này có một phần là do Sở Minh cất nhắc lên, một phần là người của Sở Chấn Dương lưu lại.
Nhưng bất kể có từng làm việc dưới tay Sở Chấn Dương hay không thì khi nhìn thấy mấy người Quý Như Diên và Sở Chấn Dương thì cũng sẽ chào hỏi họ.
Quý Như Diên ném đống quản lý cấp cao kia cho Sở Chấn Dương và Sở Minh ứng phó, sau đó trực tiếp đem Sở Hàm và Tống Thanh Hàn rời khỏi đó.
Thái độ của bà dành cho Tống Thanh Hàn rất thân thiết, làm cho những quản lý kia khẽ giật mình, sau đó lại thấy bà vòng vào tay Tống Thanh Hàn, làm bộ giận dữ như người lớn trong nhà nói với Tống Thanh Hàn mấy câu đại loại như lại gầy rồi, lại cao rồi, phán đoán trước đó lại càng có thêm căn cứ.
Sở Chấn Dương chào hỏi qua với những quản lý cấp cao rồi tự túc bưng một ly rượu đi về phía vợ mình, tỏ rõ là sẽ không tham dự vào việc của công ty.
Phiền phức.
Sở đại cẩu nhìn bố mẹ và chị ruột của mình cùng Tống Thanh Hàn đứng qua một góc nói chuyện với nhau, cũng nói qua loa vài ba câu lấy lệ với nhóm quản lý, bước đến chỉnh ngay ngắn lại nút thắt cavat trên cổ Tống Thanh Hàn.
Động tác của anh rất tự nhiên, phản ứng của Sở Chấn Dương và Quý Như Diên cũng rất thản nhiên, ngược lại khiến cho những người không cẩn thận nhìn thấy cảnh này không khỏi hoài nghi, có phải là bọn họ đoán già đoán non nhiều quá... Cái rắm á!
Bầu không khí giữa Sở tiên sinh và Tống Thanh Hàn cũng quá thân mật rồi đó!
Cái động tác chỉnh cavat này cũng thân mật quá rồi đó!
Cho dù là bạn bè thì cũng sẽ không trực tiếp giơ tay chỉnh như vậy đâu nhỉ?
Còn nữa, Sở lão tiên sinh, Quý nữ sĩ, thái độ của hai người còn có thể thản nhiên hơn nữa được không?
Hay là hai người cảm thấy sự tương tác này là hành vi rất bình thường giữa bạn bè với nhau?
Những nhân viên Sở thị nhìn thấy cảnh này, tim nhanh chóng đập loạn, sửng sốt nhìn mấy người Tống Thanh Hàn vui vẻ đứng bên nhau như một gia đình, cảm thấy bản thân hình như mới biết một điều gì đó rất khủng khiếp.
Trang phục trên người Sở Minh và Tống Thanh Hàn, khi họ không đứng bên nhau thì không có cảm giác