Chương 88: Vĩnh viễn không rời
Hai tấm hình này không bao lâu sau đã được kéo lên hot search, đồng thời, thân phận của người đăng hai tấm hình này lên cũng được cư dân mạng đào ra.
Statham Barton--- Đạo diễn nổi danh của Hollywood, đồng thời cũng là đạo diễn của /
Đạo diễn Statham!
Mắt Tiểu Hàn Giả sáng lên, tài khoản vốn chỉ có một trăm ngàn fan có lẻ của Statham đã tăng đột biến lên mấy trăm ngàn. Bình luận dưới bài đăng không ngừng tăng, mạnh mẽ, dữ dội vượt qua số lượng bình luận hàng vạn.
@Thở con bé nhỏ: aaaaaaaa!
-Bình luận đầu!
-Cảm ơn đạo diễn Statham đã chăm sóc cho Hàn Hàn nhà chúng tôi, có lên sóng ở Trung Quốc không?
-Tôi nhất định sẽ ủng hộ nhiệt tình!
@G.v.t: aaaaaaa bé cưng Hàn Hàn của tui!
-Hiu hiu hiu sắp chiếu rồi sao?
-Kỵ sĩ Hàn Hàn trông không hề có chút nào không hợp luôn nha!
-Tấm ảnh thứ hai nói ngắn gọn đã làm tôi bộc phát trái tim của một người từ mẫu [khóc lớn] [khóc lớn] [khóc lớn]
@Bánh xốp Kha Kha: Chỉ có tôi chú ý đến thứ mà Hàn Hàn ôm trong tay là một đứa bé thôi sao..... Lẽ nào Hàn Hàn thủ vai cha của đứa bé trong ?
@77Lingshui: má ơi, thính này đỉnh quá đi, này là đang tạo độ hot trước cho sao?
-Nghĩa là sau này sẽ chiếu ở Trung Quốc sao?
-Tui thật sự phấn khích lắm luôn á!
-Có điều, đạo diễn à, anh giấu kịch bản kín ghê á....
Đến tận hôm nay, mọi người chỉ biết là Tống Thanh Hàn đã đi quay , nhưng nội dung của như thế nào, nối cảnh ra sao, diễn biến là gì, mọi người đều không hề hay biết.
Hai tấm ảnh này vừa xuất hiện giống như đang dự báo điều gì đó.
Quả không ngoài dự đoán, độ hot còn chưa kịp hạ nhiệt thì Statham đã đăng lên tạo hình của Christina và Uy Dịch.
Một mỹ nữ hoàng gia phóng khóng, diễm lệ, một hoàng tử dị nhân cao quý, kiêu ngạo, hai tấm hình này đặt kế bên nhau, hoàn toàn không mang lại cho người ta cảm giác "họ là một đôi", nhưng phong cách bối cảnh gần như khác biệt của hai tấm ảnh này khiến người ta nhìn thấy được một chút sát khí.
Christina và Uy Dịch không hổ là diễn viên đang nổi của Hollywood trong vài năm trở lại đây. Ảnh tạo hình của họ vừa đang lên thì lượng fan đã tăng đáng kể.
Trần An sắp xếp lại weibo của Tống Thanh Hàn, giữa lúc độ hot đang tăng, liền đăng bài lên weibo Tống Thanh Hàn, chia sẻ lại bài viết mà Statham đã đăng, tạo thêm một làn sóng tuyên truyền khác cho hastag .
Christina và Uy Dịch cũng trực tiếp hiện thân, độ hot của đã được đẩy lên cao nhất. Không ít những fan qua đường bị những tấm ảnh tạo hình này gợi lên hứng thú, đáng thương chạy đi hỏi xem có thật là sẽ lên sóng ở Trung Quốc không.
Bất kể là có lên sóng ở Trung Quốc hay không thì vì tạo hình nhân vật và phục trang vô cùng chất lượng này, bọn họ chắc chắn sẽ trèo tường đi xem!
Trung Quốc là một đất nước lớn, mà dã tâm của Statham là nhắm đến mục tiêu mở rộng thị trường ở một đất nước đông dân, năng lực chi tiêu kinh tế mạnh mẽ.
Thời gian sản xuất ở Anh khá dài, lần tuyên truyền này chỉ là muốn để lại một ấn tượng đầu sâu sắc đối với công chúng ở Trung Quốc.
Cho dù chỉ có một phần mười người trong số họ cảm thấy hứng thú với thôi, vậy thì chờ đến khi được sản xuất xong, có thể lên sóng, những người cảm thấy hứng thú này sẽ trở thành những khán giả đầu tiên cho phản hồi.
Chỉ cần một nửa trong số những bình luận phản hồi về hướng đến chính diện thì không gian mà họ nắm giữ được sẽ vô cùng lớn.
Trung Quốc hiện nay đang ở giai đoạn du nhập những tác phẩm văn hóa nước ngoài, Statham đã đánh tiếng qua một lượt với những người bạn ở Trung Quốc của mình, một bộ phim truyền hình sử thi viễn tưởng không hề phản ánh những mâu thuẫn trong hiện thực xã hội Trung Quốc khá dễ dàng thông qua kiểm duyệt.
Hơn nữa.... Y nhớ đến nội dung mà Sở Minh đã bàn bạc với mình trước đó, trong lòng bỗng thấy xao động.
Nếu như Sở nhúng tay vào, vậy thì đã có sẵn lối đi rồi. Tất cả những gì mà y cần làm bây giờ chính là sản xuất cho xong , sau đó tận lực làm tuyên truyền.
Sự náo nhiệt trên mạng tạm thời không ảnh hưởng gì đến người nhà họ Sở và Tống Thanh Hàn.
Mặc dù khi đi dạo cùng mấy người Quý Như Diên cũng sẽ có rất nhiều fan và người qua đường nhận ra, âm thầm đứng quan sát họ, nhưng vì khí thế mạnh mẽ, đáng sợ toát ra từ trên người những anh vệ sĩ áo đen cao to vạm vỡ theo sau lưng họ mà không ai dám mạo hiểm tính mạng xông đến làm phiền.
Quý Như Diên đeo cho Tống Thanh Hàn chiếc đồng hồ mà mình phải chọn tới chọn lui mãi mới chọn ra được, nhìn lướt qua những ánh mắt thỉnh thoảng phóng đến của fan, híp mắt cười nhéo má Tống Thanh Hàn: "Sức thu hút của chúng ta lớn thật đó."
Sở Minh cũng liếc qua những ánh mắt đang phóng đến trên người Tống Thanh Hàn của fan, bàn tay đang tùy ý, phóng khoáng đút trong túi áo khoác bất giác sờ lên chiếc hộp đựng khuy áo, nhanh chân bước đến bên cạnh Tống Thanh Hàn.
Sau đó, anh liền nghe thấy tiếng tiếng la hét phấn khích không kiềm chế được nhưng vẫn phải cố hết sức đè nén xuống của fan.
Chân mày Sở Minh khẽ nhếch, giơ tay khoác lên vai Tống Thanh Hàn, khoảng cách không quá gần nhưng trên khuôn mặt lạnh lùng kia lại lộ ra ý cười.
Tống Thanh Hàn vào lúc anh khoác tay lên vai mình thì ngay lập tức hiểu được tâm tư của anh, có chút bất lực nhìn anh nhưng lại không trực tiếp kéo tay anh xuống.
Có một câu nói rất hay, càng giấu sẽ càng lộ.
Vốn dĩ, với mối quan hệ bạn thân giữa hai người họ, làm ra những hành động như thế này cũng rất bình thường.
Bọn họ càng vô tư thì công chúng càng sẽ không suy nghĩ đến phương hướng kia, cứ cười đùa vui vẻ thôi.
Quý Như Diên nhìn con trai nhà mình không khác gì một chú chó vội vã dùng mùi đặc trưng của bản thân để đánh dấu lãnh thổ, bĩu môi ghét bỏ, nhưng tay lại ước lượng độ lớn của tay Sở Minh, cũng chọn cho anh một chiếc đồng hồ cùng kiểu với Tống Thanh Hàn.
Tống Thanh Hàn mặc chiếc áo khoác màu cà phê, trông tuấn tú, trong sáng như ngọc. Mà áo khoác trên người Sở Minh, mặc dù cùng một kiểu với cậu nhưng lại bị anh mặc ra khí thế lạnh lùng, mạnh mẽ.
Hai người đứng cạnh nhau, cử chỉ và thái độ vô cùng quen thuộc, có một loại cảm giác ăn ý, hài hòa đến lạ kỳ.
Thứ tình cảm bí ẩn, nhàn nhạt ấy vây quanh hai người họ, ánh mắt khi cúi đầu, ngước mắt giao nhau, nhẹ nhàng mà sâu sắc, tựa như không thể tách rời, hòa quyện vào nhau thành một.
Quý Như Diên cầm lấy túi đồ mà nhân viên quầy đưa qua, sau khi thấy Sở Minh treo mình trên người Tống Thanh Hàn, đột nhiên không nói tiếng nào giơ tay kéo cổ tay Tống Thanh Hàn qua, lạnh lùng vô tình ném chiếc túi trong tay cậu cho Sở Minh: "Cái này, con cầm đi, mẹ muốn đi dạo với Hàn Hàn tiếp."
Sở Minh: "...."
Địa vị trong nhà của Sở đại cẩu đột nhiên lung lay.
Mà ở một bên khác, Quý Như Diên đã kéo tay Tống Thanh Hàn, chỉ hận rèn sắt không thành thép, nhỏ giọng thì thầm bên tai cậu: "Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, đừng có chiều nó như vậy."
"Con xem, ở nơi cộng cộng, con lại là người của công chúng, nếu như nó làm loạn, con cứ việc mắng nó, mẹ chống lưng cho con."
"Dạ."
Tống Thanh Hàn mỉm cười gật đầu, "Sở Minh anh ấy tự biết chừng mực mà."
Quý Như Diên nhìn điệu bộ này của cậu, nhấc tay dí nhẹ lên trán cậu, trên mặt nở một nụ cười tươi rói.
Cũng không biết có phải vì cuối cùng cũng có được một người nói chuyện hợp cạ hay không mà tinh thần mua sắm hôm nay của Quý Như Diên và Sở Hàm đột nhiên bùng phát, kéo Tống Thanh Hàn đi hết cửa hàng này đến của hàng khác.
Mà Sở Minh và Sở Chấn Dương bị phụ nữ trong nhà khinh bỉ gọi là "đàn ông thối" chỉ có thể chậm rãi theo sau, nhìn bọn họ tràn đầy hứng khởi thử đồ.
"Hàn Hàn cũng không dễ dàng gì."
Sở Chấn Dương thở dài, giọng điệu vừa từng trải, vừa tiu nghỉu.
"..... Ừm."
Sở Minh lặng lẽ tán đồng.
"Hàn Hàn, cái này thế nào?"
Quý Như Diên cầm một chiếc túi xách màu đen lên đeo thử.
Tống Thanh Hàn lùi về sau một bước, chăm chú ngắm nhìn, sau đó lại tìm quanh vài vòng, lúc quay lại cầm trên tay một chiếc túi xách nhỏ màu lam sẫm.
Quý Như Diên nhìn thấy chiếc túi xách, hai mắt sáng lên.
"Hàn Hàn có mắt thẩm mĩ thật đấy."
Quý Như Diên cầm lấy chiếc túi xách màu lam sẫm, đeo thử lên cánh tay, không nhịn được mà khen một câu.
Hôm nay bà mặc một chiếc áo khoác trắng viền xanh, trông rất nho nhã, đoan trang, kết hợp với chiếc túi xách màu lam sẫm này càng nhiều thêm vài phần khí chất cao quý, trông càng tôn dáng hơn chiếc túi xách màu đen kia.
Sở Hàm cũng khen Quý Như Diên vài câu rồi kéo Tống Thanh Hàn qua góp ý cho mình.
Thật ra, với gu thẩm mĩ của Quý Như Diên và Sở Hàm mà nói, căn bản không sợ không chọn được đồ, cho dù bây giờ chọn không ra, hai người chỉ cần nói một tiếng thì tự nhiên sẽ có người chọn rồi đem đến cho họ.
Hai người kéo Tống Thanh Hàn đi cùng chỉ là vì muốn dùng hết sự nỗ lực của mình, cố gắng để Tống Thanh Hàn hòa nhập vào gia đình.
Tống Thanh Hàn biết, đồng thời chân thành tiếp nhận ý tốt của Quý Như Diên và Sở Hàm.
Đi dạo mãi đến khi mặt trời ngả bóng về tây, Quý Như Diên mới hài lòng mà kéo tay Tống Thanh Hàn, cảm thán: "Vẫn là Hàn Hàn tốt hơn, hai người đàn ông trong nhà không biết ân cần, săn sóc gì cả."
Sở Hàm biết điều mà gật đầu, ra sức phối hợp.
Sở Chấn Dương: "....."
Sở Minh: "......"
Là người đàn ông luôn lặng lẽ theo sau tính tiền, Sở Minh hiếm hoi lên tiếng giải thích: "Mẹ, đều là con tính tiền hết mà."
Quý Như Diên nhướng mày: "Vậy thì chỉ có ba con là vô dụng."
Sở Chấn Dương: "....." vợ yêu làm phản, đau lòng quá đi.
Ông im lặng cầm lấy chiếc túi Quý Như Diên mới mua, sau đó cuối cùng cũng nghe được âm thanh của "ông trời": "Dạo vậy là đủ rồi, chúng ta về thôi."
Sở Chấn Dương suýt chút nữa không nhịn được bật cười.
Không được cười.
Cười rồi thì Quý Như Diên sẽ tức giận.
Đợi đến khi bọn họ về tới nhà, bốn bề đã chuyển tối, hoa tuyết rơi dày, những tiếng động nhỏ không ngừng vang lên bên tai.
Sở Minh thấy Tống Thanh Hàn bước từ trên xe xuống, tìm trong cốp xe ra một chiếc khăn choàng, cẩn thận quàng lên cho cậu, vuốt ve khuôn mặt bị nhiễm lạnh của cậu một chút.
"Mau về thôi."
Tuyết trong vườn đã tích lại thành một tầng mỏng, những người giúp việc còn lại trong nhà đã sớm chuẩn bị bữa tối từ lúc họ gọi điện thoại về.
Tống Thanh Hàn bị Sở Minh kéo vào phòng đi tắm nước nóng, khi ra ngoài, trên người đã ngập tràn hơi ấm, mặt cũng trở nên hồng hào.
Cả gia đình cùng nhau ăn cơm, Sở Minh vừa cùng Sở Chấn Dương xem thời sự, vừa nói chuyện phiếm, bàn đến cả phương hướng phát triển của tập đoàn Sở thị trong tương lai.
Mà Tống Thanh Hàn lại bị Quý Như Diên và Sở Hàm kéo qua một bên xem tập mới nhất của , nghe Quý Như Diên và Sở Hàm khen đến mức thần hồn điên đảo, im lặng quay đầu né tránh.
...... Cho dù đã sống tận hai kiếp, nghe người lớn khen mình như vậy, cậu vẫn cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Thấy thời gian đã trễ rồi, Quý Như Diên lòng đầy luyến tiếc để Tống Thanh Hàn đi ngủ. Tống Thanh Hàn vừa vào cửa thì Sở Minh đã nối gót vào theo.
Tống Thanh Hàn cũng không bất ngờ, từ bên gối lấy ra một chiếc đồng hồ: "Cái này mẹ cho anh đó."
Sở Minh thuận tay nhận lấy rồi bước đến hôn lên mặt cậu, một tay đút