(Phiên ngoại về sự kiện trong ba tháng trước khi Tam giới hỗn chiến)
Hôm nay Tẫn Hoắc Lang buồn chán, tiên nhân của Hắn xuống núi đi đâu mất rồi, bỏ lại mình Hắn ngồi trong tĩnh phòng
Tẫn Hoắc Lang đợi một lúc hơn hai canh giờ cũng không thấy tiên nhân về, tính tình vốn đã tăng động hiện tại vô cùng bức bối nhịn không nổi liền giật đùng đùng phá kết giới trốn về Hắc Huyết Điện
Tẫn Hoắc Lang bước vào nơi chốn thân thuộc, các tiểu ma vui vẻ cung kính chào Hắn.
Hoắc Lang nhìn một lượt không thấy Nguyệt Lan đầu, nắm cổ một ma yêu lại hỏi
"Ma quân của các ngươi đâu?"
"Ma quân hiện giờ chắc đang ở trong Y Tĩnh thưa Ma tôn"
"Rồi, cảm ơn"
Tẫn Hoắc Lang nghe được thông tin cần thiết liền ném tiểu ma đi, đứa nhỏ kia gào cái gì ở phía sau Hắn cũng không muốn để tâm.
Thẳng bước đến Y Tĩnh, nơi chứa thuốc của Nguyệt Lan
"Đới Nguyệt Lan, ta về rồi đây"
Bên trong vang lên một tiếng động lớn, Đới Nguyệt Lan liếc một cái về phía góc phòng, lại tiếp tục sắp xếp các lọ dược vừa chế xong vào những kệ gỗ
Tẫn Hoắc Lang vừa bước vào cửa đã nhìn thấy cái bộ dạng đau đớn nằm dài trên đất của Khổng Mạc Hiên, nhíu mày chỉ tay về phía Gã
"Ngươi? Ngươi đến đây làm gì?"
"Không phải ngươi cũng ở Liên Tuyết Nguyệt sao, chúng ta trao đổi ngang giá ngươi hỏi làm *beep* gì"
"Ngươi dám nói chuyện với ta kiểu đó, đồ tiên nhân tục tĩu.
Ta hôm nay không đánh ngươi sưng thành đầu heo ta làm nhi tử ngươi luôn"
"Ta lại còn sợ ngươi chắc"
Cả hai cãi nhau ầm ĩ khiến Đới Nguyệt Lan nhức đầu nhíu mày quát
"Đánh nhau thì đi ra ngoài đánh, đừng có làm hỏng thuốc của ta"
"Ngươi nghe cái gì chưa, làm Lan nhi giận rồi.
Ngươi cút ra đây"
Khổng Mạc Hiên túm cổ áo Hoắc Lang, đạp khinh công bay ra ngoài.
Cả hai không rút đao, không vận lực mà đánh tay đôi, ngang tàn ngang sức quậy thành một đoàn náo nhiệt
Đới Nguyệt Lan hít sâu một hơi, phất tay kéo cả hai đến trước phòng rồi ngăn kết giới giam họ lại, không gian lập tức trở về yên tĩnh
Nguyệt Lan cầm một ấm trà nhỏ dạo quanh Y Tĩnh lấy một vài loại thảo dược bỏ vào trong, rồi dùng nước nóng đã nấu trước đó châm vào ấm.
Đới Nguyệt Lan yên tĩnh ngồi xuống cầm lên một quyển tịch, nhàn nhã chờ trà ngon
"Tẫn Hoắc Lang, Khổng Tông chủ?"
Ngoài cửa vang lên giọng nói thanh lãnh nhẹ nhàng, Đới Nguyệt Lan chuyển mắt nhìn sang.
Người kia một thân đạo y ngọc khiết, mái tóc trắng bạc xoã dài xuống quá lưng, thân ảnh thon thả nhỏ nhắn đang hơi nghiêng người nhìn cái kết giới bé nhỏ đang giam giữ hai tên ồn ào kia
"Phong tôn, vào uống một tách trà không?"
Diệp Lăng Sương sau khi về Liên Tuyết Nguyệt đã cảm nhận được sự yên tĩnh khác thường, bước vào tĩnh phòng thì quả nhiên người đã biến mất.
Y không cần nghĩ cũng biết Hoắc Lang đi đâu liền ngự kiếm đến Hắc Huyết Điện
Lần đầu đến, Y có chút mới lạ với không khí âm nhu xung quanh.
Hỏi một tiểu ma nhỏ gầy thì biết ở căn phòng phía Nam mang tên Y Tĩnh đang có động tĩnh lớn lắm, cả Ma tôn và Ma quân đều bên trong.
Đới Nguyệt Lan mở lời đa tạ rồi chầm chậm bước đến
Vừa đến nơi đã thấy hai thân ảnh cao lớn bất thường ngày nào đang bị nhốt trong một cái kết giới rắn chắc ngồi dưới sàn, kết giới kia nhỏ đến mức hai nam nhân cao lớn phải áp sát vào nhau không chừa ra một khe hở, dường như họ còn đang hăng sức cãi nhau, chỉ là Y không nghe thấy gì
Diệp Lăng Sương nghe được lời mời, bước vào trong gật đầu chào Nguyệt Lan rồi nói
"Ta đến để mang Ma tôn về, hắn còn đang bị phạt"
"Không cần vội, ngươi cứ để họ tâm sự với nhau đi.
Nhìn xem, thân thiết đến thế kia mà"
Diệp Lăng Sương vẻ mặt khó nói liếc hai nam nhân ngoài kia một chút rồi cũng ngồi xuống đối diện với Nguyệt Lan
Nhìn thời gian cũng đã vừa vặn, Đới Nguyệt Lan rót ra hai chén trà đẩy một chén về phía Lăng Sương, nói
"Phong tôn, ta có một pháp thuật không biết ngươi có muốn học không?"
"Pháp thuật gì?"
"Kết giới ngăn âm"
"Loại pháp thuật này, ở Tiên giới ta từng học qua"
"Ta từng xem qua kết giới của Tiên môn, dù tốt nhưng thời gian cầm cự chỉ hơn một canh giờ.
Gặp đối thủ mạnh cũng sẽ dễ dàng bị phá"
"Pháp thuật ta nghiên cứu, ngoài nói trong có thể nghe nhưng ngược lại thì không được.
Thêm một ưu điểm, trừ khi người thi triển chết đi hoặc tự giải thì người bị nhốt không thể ra được"
"Rất hữu dụng"