Ba màn hình quan sát trong phòng điều khiển chính đồng thời tối đen —
Không lâu sau, từng ngọn đèn trong phòng lần lượt vụt tắt, tiếp theo lại là một trận rung lắc kịch kiệt dưới lòng bàn chân, Olivia đứng không vững nên ngã xuống đất, chưa đợi hắn kịp phản ứng, một vật nặng từ trên rớt xuống cơ hồ đè hắn ngất xỉu!
"Mau rời khỏi nơi này! Trốn đi! Mau lên!" Đúng lúc này, một binh lính gào toáng lên, tất cả mọi người bắt đầu di chuyển.
Cho dù không nhìn thấy, Olivia cũng biết lũ người này tranh thủ quẳng hắn để bỏ chạy rồi, hắn nghe tiếng bước chân vội vàng, có vài tên lúc chạy đi còn đạp hắn mấy cước, vừa mạnh vừa nặng, Olivia cảm giác chân mình gần như bị đối phương đạp gãy!
Mẹ kiếp — Olivia thầm mắng một câu thô tục.
Ơn giời Manh Manh tìm thấy hắn rất nhanh, dùng cả thân thể bảo vệ đầu hắn, không nói tiếng nào.
Olivia vỗ nhẹ lên người Manh Manh, cố nén khó chịu trên người, dựa vào trí nhớ để gợi ý chỗ đặt bàn điều khiển cho Manh Manh — bất cứ chiến hạm hay phi thuyền nào cũng vậy, nơi kiên cố nhất trong phòng điều khiển chính vĩnh viễn là mặt tường kê bàn điều khiển, dưới tình huống này, trốn đằng đó là an toàn nhất.
Vòng dao động thứ ba càng thêm kịch liệt diễn ra đúng lúc hai người trốn dưới bàn điều khiển, đầu Olivia đụng mạnh lên bàn, hắn rốt cuộc nhịn hết nổi, hôn mê bất tỉnh.
Nhưng tố chất cơ thể Olivia hết sức vững vàng, chỉ hôn mê chừng một phút đã tỉnh, hắn vịn mép bàn đừng lên, xung quanh bàn điều khiển tối mờ tối mịt.
Olivia thử nhấn một nút trên bàn điều khiển, song những cái nút tối om trông như đã ngỏm hết cả lũ, ấn xuống chả có phản ứng gì; Hắn còn thử cưỡng chế nhập mệnh lệnh, nhưng chờ đợi hắn vĩnh viễn là màn hình đen thui.
Chẳng biết vừa rồi phát sinh chuyện gì, bàn điều khiển mất tác dụng rồi.
Không! Căn cứ phức tạp ngần này không thể nào chỉ có một bộ hệ thống thao tác, khẳng định vẫn còn hệ thống dự bị ngừa trường hợp khẩn cấp.
Cơ mà, trang bị khởi động hệ thống ấy có thể nằm ở đâu được chứ?
Mắt Manh Manh tạm thời biến thành công cụ chiếu sáng, Olivia cẩn thận tìm tòi xung quanh bàn điều khiển, không bỏ qua bất cứ góc nào, rốt cuộc mò thấy một chỗ có chất liệu khác hẳn với những chỗ khác dưới bàn điều khiển.
Hắn ngồi xổm xuống, nương theo ánh sáng Manh Manh phát ra, quả nhiên thấy một khối thủy tinh, dưới thủy tinh là một cái nút màu đỏ.
Olivia mím môi, cuối cùng vẫn đập vỡ khối thủy tinh.
Ngay khoảnh khắc ngón tay ấn lên cái nút, Olivia chỉ cảm thấy đầu ngón tay đau nhói! Như thể bị cây kim nhỏ chích một phát, bèn nhanh chóng rút ngón tay về nhìn thử: Phía trên lại chẳng có lấy một giọt máu.
Nhưng —
"Đã xác nhận quyền hạn hoa tiêu." Theo âm thanh mở khóa, trên bàn điều khiển bỗng xuất hiện từng màn hình một! Hàng đống nút thao tác dày đặc lập tức phân bố lơ lửng quanh thân Olivia theo thói quen sử dụng của nhân loại!
*hoa tiêu: người cầm lái tàu thuyền, máy bay
"Ồ! Thời đó mà cũng có kỹ thuật này cơ à?" Olivia lên tiếng khen ngợi, rồi tức tốc dồn hết tâm tư lên bàn điều khiển ảo trước mắt.
Đầu tiên phải mở hệ thống phòng ngự lớp ngoài của Tokto Lanhaida!
Sau đó khởi động nguồn điện thứ hai của căn cứ!
Còn phải khởi động trình tự tự kiểm tra!
Ba nút này lập tức tiến gần hắn nhất, cũng nằm tại vị trí bắt mắt nhất, liên tục chớp nháy như đang chờ hắn ấn.
Với hệ thống thao tác chỉ khởi động trong tình huống khẩn cấp, đây là ba chỉ lệnh mà mọi điều khiển viên nhất định phải nhập vào, thảo nào được làm thành nút tắt.
Nhân viên thiết kế bàn điều khiển vẫn có tính người ra phết – Olivia nghĩ bụng thế, nhanh chóng ấn ba nút kia!
Tại nơi Olivia nhìn không thấy, lấy phòng điều khiển làm trung tâm, một tầng phòng hộ màu vàng bỗng vọt lên, hết lớp này đến lớp khác bao trọn phòng điều khiển!
Đây là tầng phòng hộ thứ nhất.
Ngay tiếp theo, lấy đường ranh giới doanh địa ngoài căn cứ làm mốc, tầng phòng hộ thứ hai theo đó xếp chồng lên nhau, tầng phòng hộ này không ẩn bên dưới giống tầng phòng hộ thứ nhất, mà do những vật phẩm xung quanh cấu thành! Theo tầng phòng hộ vàng kim dâng lên, nhưng tòa kiến trúc như phòng ngủ, phòng ăn, phòng giải trí của binh lính vốn được xây dựng trong đường biên giới lần lượt tan rã, toàn bộ trở thành một phần của tầng phòng hộ, từng tầng từng tầng chồng lên nhau, mãi tới khi phía trên khép thành một hình tròn chuẩn không cần chỉnh!
Đây là tầng phòng hộ thứ hai!
Sau khi tầng phòng hộ thứ hai hoàn tất, tầng phòng hộ thứ ba tại khu vực xung quanh căn cứ cũng đã hình thành gần xong: Tất thảy kiến trúc ngoài doanh địa và giáp ranh Tokto Lanhaida chính là bộ phận xây nên tầng phòng hộ thứ ba. Tầng phòng hộ thứ ba ngăn cản toàn bộ đòn tấn công đến từ bên ngoài, ngẫu nhiên có cá lọt lưới lại bị tầng phòng hộ thứ hai chặn đứng!
Các binh lính dắt cả nhà trốn vào phòng ngủ, ngay từ khắc phòng dao động mãnh liệt đã phát giác điểm không đúng, vội trốn thoát trước khi phòng ốc bị mang lên trời, dợm ra khỏi cửa đã chứng kiến cảnh tượng chấn động – một màn phòng hộ ngay trên đỉnh đầu!
Khi màn phòng hộ khép kín, ánh sáng từ ngoại giới biến mất, họ lại chìm vào bóng tối. Chính lúc này, bốn phía chợt sáng lên, ngẩng đầu nhìn thì thấy: Là phòng điều khiển phát ra ánh sáng.
Bọn lính bấy giờ mới phát hiện phòng điều khiển có thêm cái chụp phòng hộ hình tròn tự lúc nào, ánh sáng phát ra từ chính chụp phòng hộ ấy, không chói mắt mà hết sức êm dịu.
Mấy cái chụp phòng hộ này là