Sau khi đôi bên giới thiệu lẫn nhau, Tatalin và Priestley liền rời khỏi phòng, lưu lại không gian cho chính chủ của công việc, để họ tự trao đổi.
Đại sư Kenda là một ông cụ ít nói, không hàn huyên nhiều lời dư thừa mà đi thẳng vào vấn đề, hỏi Mục Căn danh sách vật liệu, tiếp theo lại yêu cầu bản vẽ kết cấu linh kiện.
"Vớ vẩn! Đây mà là trục bánh lệch tâm hả? Đây mà là cần đẩy hả? Đây là... Đây là bản vẽ của nhà thiết kế nào? Rõ vớ vẩn –" Vừa nhận bản thiết kế, đại sư Kenda đã khẽ nhíu mày, kiên nhẫn lật xem từng tờ, càng lật lông mày càng cau chặt, cuối cùng nhịn hết nổi phải mắng ra rả thành tiếng.
Mỗi ngày trong đời đại sư Kenda đều tiếp xúc với bản thiết kế, được chứng kiến vô số bản vẽ, nên trong mắt ông, bản thiết kế này thực tình rất thiếu chuyên nghiệp!
Bản vẽ mà Mục Căn cung cấp ngay từ cách thức trình bày đã không hợp với xu hướng hiện nay. Để tiện cho việc giao tiếp với nhà thiết kế và thợ máy, thứ tự sắp xếp của bản vẽ đều rất được chú trọng, trang thứ nhất vẽ cái gì, trang thứ hai vẽ cái chi... Đều có trình tự cố định, mà trình tự của bản thiết kế này thì rối lung tung beng (← kiểu như một bài luận văn có trang thứ nhất là kết luận, trang cuối lại là lời mở đầu đỏ tía ý mà)!
Mặt khác, trong bản vẽ có quá nhiều "thiết kế sáng tạo"!
Đương nhiên Pendra không phản bác thiết kế sáng tạo, hết sức ủng hộ ý tưởng mới nữa là đằng khác, nhưng những kết cấu đã được chứng minh là hoàn mỹ mà lại đi sửa đổi là không đúng!
Liếc phát đã đoán ra giá trị của số vật liệu, đại sư Kenda không chịu được hành vi lãng phí đồ quý của người tới.
Đại sư Kenda là một người thợ vô cùng nguyên tắc, danh sách đơn đặt hàng ban đầu trong kế hoạch bị đơn này cưỡng chế chen chân vào đã khiến ông bất mãn, hôm nay chứng kiến chủ nhân đơn hàng còn mưu toan sử dụng vật liệu quý giá nhường này đi chế tác linh kiện chắc mẩm sẽ thất bại, ông hết nhịn nổi rồi!
"Trục bánh lệch tâm phải làm theo dạng này, nếu làm như kiểu cũ, sử dụng hơn hai vạn lần sẽ không khép kín được nữa, sẽ có chất khí bên ngoài xâm nhập..." Thấy đối phương vỗ bàn cái bốp, Sigma cũng xông qua, dồn lực vỗ còn mạnh hơn: "Hơn nữa, trục bánh lệch tâm làm thành đường cong đẹp hơn nhiều!"
Nói đến là đúng lý hợp tình.
"Trục bánh lệch tâm cong sao có khả năng xài tốt hơn cái thẳng?" Hoàn toàn không để ý người vỗ bàn với mình là ai, lực chú ý của đại sư Kenda vẫn dừng trên bản vẽ hỏng bét đến không thể hỏng hơn này: "Vả lại một người máy thì cần đẹp mắt làm gì? Dùng tốt mới là mục tiêu cuối cùng của việc chế tạo người máy!"
"Căn cứ vào định lý thứ 385 của Dolai, chuyển hướng tuần hoàn 35 độ trong chu trình khép kín nhịp nhàng mới là góc độ chặt chẽ nhất!" Sigma nói tiếp, cuối cùng còn không quên bồi một câu: "Người máy cũng muốn đẹp!"
"Định lý mà phu nhân Rome-Rousseau rõ ràng chỉ 353 điều, điều 385 này từ đâu chui ra hả? Ta chưa bao giờ nghe qua –" Thân là người tôn thờ phu nhân Rome-Rousseau, đại sư Kenda chưa từng nghe qua thuyết pháp này, ông nổi xung rồi!
"Viết trong trang 375 của quyển đó!" Sigma nhớ rõ lắm.
"Tầm bậy! Tác phẩm đó của phu nhân Rome-Rousseau vốn là tuyệt bản! Cậu có sách thì đưa ta xem!" Râu của đại sư Kenda bị thổi tốc cả lên.
"..." Sigma đứng máy: Chẹp... Quyển đó hôm qua mới mang đi đổi rồi.
Vì thế, hắn chỉ có thể viết lại nội dung trang ấy một lần. Chữ của người máy tinh tế như đóng dấu, bên cạnh công thức và cách trình bày, Sigma còn phục chế nguyên xi hình minh họa, ngay cả dấu ngắt câu cũng không lệch một ly với nguyên tác. Sau cùng Sigma không quên viết số trang 375 tại góc phải bên dưới.
Đại sư Kenda vốn vẫn chưa tin, nhưng khi nội dung trang giấy đột nhiên xuất hiện dưới mí mắt, mắt ông cơ hồ muốn dựng thẳng, bèn nhào cả người lên trang giấy, bắt đầu cẩn thận ngâm cứu, thỉnh thoảng thảo luận với Sigma, rốt cuộc...
"Được rồi, cậu đúng, làm thành đường cong đi." Đại sư thỏa hiệp.
Sigma giơ tay chữ V.
"Nói nửa ngày khát muốn chết, cậu cũng uống đi này... Hở?" Nhận ly trà từ người máy trợ lý bên cạnh, đại sư Kenda đưa ly khác tới đối diện theo bản năng, chính lúc này mới phát hiện người thảo luận với mình cả buổi căn bản không phải nhân loại, mà là người máy.
Còn là người máy thiếu nửa thân thể.
"Cám ơn." Tuy không uống nước, song Sigma vẫn nhận ly trà, sau đó nhét cả ly vô bụng mình.
Trà Kenda tặng Sigma – khi ly trà tiến vào kho hàng nhỏ của Sigma, Sigma tự động phân cho nó một cái nhãn.
 ̄▽ ̄
"Đây... Đây là..." Đại sư Kenda ngu mặt hồi lâu, cuối cùng hớp một ngụm trà to, nuốt xuống từng ngụm nhỏ, bấy giờ mới áp hết kinh ngạc xuống bụng.
Bản vẽ này chả lẽ do người máy làm? Mấy sửa đổi sáng tạo cũng là nó nghĩ ra luôn sao? Trong lòng đại sư Kenda chất chứa cả đống nghi hoặc, nhưng vẫn buộc phải chấp nhận chuyện này, chung quy người mới tranh chấp không ngớt với ông nãy giờ là người máy nọ, toàn bộ vấn đề ông đề xuất đều được nó giải quyết. Chẳng những thế, mới nãy nó còn hỏi ngược lại ông rất nhiều vấn đề...
Là người máy thiệt hả trời?
Đại sư Kenda vô thức nhìn thoáng qua người máy trợ lý sau lưng mình, rồi lại liếc Sigma đối diện một cái.
"Kế tiếp là cần đẩy..." Không đợi ông tự hỏi kỹ hơn, Sigma đã đặt vấn đề thứ hai trước mặt ông, hai "người" lập tức gia nhập vòng khắc khẩu kế tiếp.
Từ đầu chí cuối, Mục Căn vẫn mỉm cười nhìn họ.
Trong nhà, người nghiên cứu sâu nhất về người máy thực ra là Sigma, dù sao các người máy khác đều hoàn chỉnh, chỉ mình hắn thiếu mông và đùi, mỗi ngày hắn đều canh cánh vấn đề làm thế nào sở hữu mông và đùi đẹp hơn. Bà Dolai tặng họ nhiều ơi là nhiều sách về chế tạo máy móc, Sigma đã "xem" qua toàn bộ sách nghiên cứu người máy, ngoài ra còn thích đi dự thính tại khoa Chế tạo người máy ở Đế tổng. Đương nhiên, vì không phải là học sinh chuyên ngành, hắn chẳng cách nào hỏi bài, gặp vấn đề chỉ có thể tự nghiên cứu. Nếu quả thực không tìm được đáp án từ phạm vi kiến thức của mình, Sigma sẽ lên mạng hỏi, đi láng giềng hàng xóm hỏi, nếu vẫn không được thì nhờ Mục Căn xuất trận tìm giáo viên Đế tổng; Thêm nữa, hắn cũng không thể tham gia thi cử, thành thử Mục Căn chả biết hắn học đến trình độ nào rồi.
Mãi đến lần này khi người máy trong nhà đều bị mài mòn, cần đổi mới thân thể lần nữa, Sigma xung phong nhận việc vẽ bản thiết kế, Mục Căn mới nhận ra hắn làm được ngon lành ra phết. Chứng kiến dáng điệu thảo luận của đại sư Kenda, Mục Căn bỗng nhiên rất biết ơn ông.
Có lẽ Mục Căn vốn không nhận thức được ý nghĩa của điều này: Một người máy, ngoại trừ kiến thức nhân loại truyền thụ, hắn đã bắt đầu chủ động học tập kiến thức khác, nội dung ổ cứng của hắn đang chủ động tăng cấp...
Mà dù nhận thức được, chắc Mục Căn cũng chẳng thấy có gì không đúng đâu.
Kết quả tranh cãi của Sigma và đại sư Kenda là mỗi người một nửa: Một phần sửa đổi của Sigma thuyết phục được đại sư Kenda, phần còn lại bị đại sư Kenda bác bỏ. Thao tác thực tế khác biệt rất lớn với lý thuyết, đại sư Kenda nêu ra vô khối ví dụ thực tế nhằm thuyết phục Sigma.
Đôi bên đều hài lòng, kế tiếp là bố trí cụ thể.
Bởi hai kim loại quý nhất hơi thiếu chút đỉnh, bản thiết kế của Sigma có khả năng phải sắp xếp lại. Nhưng để tiết kiệm thời gian, đại sư Kenda nói mình có thể chế tác những linh kiện không cần hai kim loại này trước.
Trời đã tối lắm rồi, đại sư Kenda còn giữ họ lại ăn cơm.
Mục Căn cảm thấy chuyện này chẳng có gì, mãi tới khi họ ra ngoài rồi, Tatalin mới thở một hơi đầy khoa trương: "Người lần trước được đại sư Kenda giữ lại ăn cơm là Nashki đại nhân đó! Tôi vậy mà được đại sư Kenda mời cơm, Mục Căn lợi hại ghê!" Tatalin hớn ha hớn hở, tỏ vẻ bữa nay nhất định phải khoe khoang một chút với lũ bạn.
"Ha ha." Mục Căn chỉ biết cười, nhẹ nhàng sờ đầu Sigma: "Nhờ phúc của Sigma cả."
Tận lúc ngồi vào bàn cơm, đại sư vẫn thảo luận vấn đề thay đổi bản thiết kế với Sigma, hên là Sigma không cần ăn, nhưng đại sư chắc chắn chưa ăn no.
Tiễn hai người về khách sạn xong, Tatalin và Priestley vui vẻ cáo từ.
Do không đủ famiglia và mika, Manh Manh ngỏ ý mình làm rẻ rẻ tí cũng được.
Người máy tiểu A cũng biểu thị mình không cần vật liệu quá xịn, kim loại thường thường cũng tốt lắm nha ~
Đương