"Thành tích năm nay của Colton cũng khá đấy, vượt mặt cả Học viện quốc phòng cơ mà." Khi tất cả quan lớn đều kéo xuống xem, đại tướng Condon chú ý thấy trung tướng Komlo đứng đằng sau.
Ông ta còn có một thân phận khác, đó là Hiệu trưởng Học viện quân sự Colton.
Hiệu trưởng của sáu học viện quân sự dự thi hôm nay đều là tướng quân trong Quân đội, học sinh phía dưới đang thi đấu, mấy ông hiệu trưởng trong phòng không ngấm ngầm phân cao thấp mà được à?
"Đúng vậy, bọn trẻ năm nay rất cố gắng." Đối diện với lời khen của đại tướng Condon, trung tướng kiêm hiệu trưởng Komlo chỉ gật đầu gượng gạo.
"Nhân tiện, năm nay công tử nhà trung tướng Komlo cũng đến tuổi nhập học rồi nhỉ, học sinh tới đích đầu tiên của Colton mang họ Komlo nè, chẳng lẽ nó là..." Đúng lúc này có người khác tiếp nối đề tài, trông quân hàm cũng là một vị trung tướng.
"Là thằng hai nhà tôi." Hiệu trưởng Komlo trả lời ngay tắp lự.
"Ai? Thằng hai? Vậy con cả của Hiệu trưởng Komlo đâu? Cũng học ở Colton à?" Lập tức có người hỏi.
Nghe thấy vấn đề này, bả vai Hiệu trưởng Komlo thoáng cứng đờ, ông ta cười cười xoay người đi, định chuyển trọng tâm câu chuyện: "Tôi nghe thấy mùi bánh ngọt, chẳng lẽ các vị phu nhân chịu bố thí cho chúng ta ít đồ ngon rồi sao?"
Giọng ông ta hết sức mất tự nhiên, trung tướng Komlo nổi tiếng quy củ, làm gì thèm ngó ngàng tới mấy trò giải trí hưởng thụ, đã bao giờ nghe ông ta quan tâm đến những thứ đó đâu?
Nhưng lúc này ai cũng hiểu ông ta không muốn trả lời, vì thế người mới hỏi thức thời bước xuống bậc thang của trung tướng Komlo.
Tất cả mọi người đã qua bên cạnh bàn, trên đài kiểm duyệt chỉ còn mỗi trung tướng Komlo.
Đầu tiên, ông ta hài lòng lia mắt qua con trai út đứng đầu đội ngũ Colton, ngay sau đó...
Tầm mắt rơi xuống hàng cuối cùng của Học viện tổng hợp đế quốc, thời điểm bắt gặp bóng dáng nào đó bên trong, mặt ông ta bỗng chốc hiện lên nỗi phẫn nộ khó lòng xem nhẹ.
"Cái thằng kém cỏi!" Trung tướng Komlo mắng khẽ một tiếng, liếc mắt qua bóng dáng kia, cuối cùng phẩy tay áo bỏ đi.
***
Cũng không phải tất cả học sinh tiến vào sáu học viện quân sự lớn đều có thể đặt chân lên sân thi đấu, quân huấn là cửa thứ nhất, những người có thành tích không đạt chuẩn sẽ bị loại. Người có tư cách đại diện học viện tham gia thi đấu đối ngoại trước hết phải được học viện công nhận.
Cho nên, tố chất của tân sinh thuộc sáu học viện quân sự lớn đều vô cùng vượt trội.
Mà Học viện tổng hợp đế quốc thì bất đồng.
Trước lúc xuất phát, một huấn luyện viên uyển chuyển ám chỉ Mục Căn có thể loại một số học sinh, để giành được thành tích đẹp mắt hơn, hy sinh một chút cũng đáng.
Khổ nỗi Mục Căn nghe không hiểu ám chỉ của hắn.
Chẳng biết có phải cậu không hiểu thật không, nhưng cuối cùng huấn luyện viên kia không tiếp tục khuyên nhủ nữa. Đối với Học viện tổng hợp đế quốc – nơi mà tuyệt đại đa số học sinh không chọn con đường tòng quân trong tương lai, có lẽ thành tích quân sự cũng chả đại biểu cho cái gì.
Có điều, với Mục Căn thì hơi đáng tiếc.
Cậu nhóc ưu tú thế mà —
Dưới tình huống ấy, Avery cứ vậy chiếm được quyền theo người khác tham gia thi đấu.
Avery, tên đầy đủ là Avery Komlo, con trai trưởng của Hiệu trưởng Học viện quân sự Colton, cậu ta có một đứa em sinh đôi năm nay cũng nhập học. Song khác với Avery, em trai cậu ta vào Học viện quân sự Colton.
Gần như đời đời nhà Komlo đều tốt nghiệp từ Học viện quân sự Colton, Avery với thành tích lẫn tố chất thân thể hoàn toàn không đạt yêu cầu của Học viện quân sự Colton đã định trước sẽ khiến cha mình thất vọng.
Em trai giống cha, đều là Sa Xỉ long, một loài khủng long cực kỳ hung mãnh. Mà Avery lại giống mẹ, là một Đạo long, tuy rằng vóc dáng Avery to lớn hơn mẹ mình nhiều, nhưng Đạo long có tiếng linh hoạt, điều này ngược lại thành nhược điểm của cậu ta.
*Sa Xỉ long:
Lúc Avery sinh ra, cha cậu ta cũng rất mất hứng. Dựa theo học thuyết gen quy định chủng loài, sự chào đời Avery chứng tỏ gen Sa Xỉ long không mạnh bằng gen Đạo long, chuyện này không có khả năng, thế nên kẻ có lỗi là Avery.
Mà em trai mạnh mẽ tiến thêm một bước chứng thực luận điệu của cha.
Avery lớn lên dưới cái bóng của em trai, từ nhỏ đến lớn chưa từng nghe cha khen ngợi một câu, sau cùng vẫn là mẹ an ủi cậu ta.
"Con làm bánh ngọt rất ngon, con yêu, con thử thi vào Học viện tổng hợp đế quốc xem, mẹ cũng tốt nghiệp từ đó đấy, có rất nhiều thầy cô và bạn bè tốt, con không lo bị ăn hiếp đâu."
Chính vì câu cuối cùng mà Avery quyết liều mạng nhỏ, ngày ngày cần mẫn học tập, dốc hết vận may cả đời thi đậu Học viện tổng hợp đế quốc.
Cậu ta rốt cuộc thoát khỏi bóng ma của cha và em trai.
Nhưng, ngay cả khi đã rời nhà, cậu ta vẫn là củi mục.
Không lấy tiếng nhờ vũ lực, nhưng mọi người trong Học viện tổng hợp đế quốc cũng rất mạnh, Avery mất mát phát hiện ra rằng bản thân ở đây vẫn yếu nhất. Mãi tới khi —
Cậu ta gặp Mục Căn.
Không tiếc hy sinh phần thi định vị của mình, lớp trưởng Mục Căn chẳng những tiết lộ chiêu liền kề bí mật cho cậu ta biết, mà còn khích lệ cậu ta.
"Chiêu phòng ngự của cậu là chuẩn nhất đó!"
Avery vụng trộm khắc ghi lời này trong lòng, cũng chép nó vào nhật ký, xem nó như lời khen đầu tiên mình nhận được trong đời.
Sau ngày ấy, cậu ta càng thêm nỗ lực, buông bỏ toàn bộ hạng mục huấn luyện, chuyên tâm luyện một chiêu kia. Avery cũng không hiểu vì sao mình làm vậy, nhưng... thể lực cậu ta không tốt, người ngợm cũng yếu ớt, hoàn toàn không thể trông cậy vào những hạng mục thắng nhờ tố chất thân thể. Nếu là cơ giáp... cơ giáp ban đầu của mọi người đại khái đều như nhau, chỉ cần mình thao tác thuần thục thì vẫn có hy vọng luyện thành.
Có lẽ còn một nguyên nhân quan trọng khác: Ba ba với em trai đều là thiên tài cơ giáp, Avery từ bé đã ngưỡng vọng ba ba mà lớn lên, trong thâm tâm hẳn vẫn hy vọng có thể tới gần ba ba và em trai thêm chút nữa. Đương nhiên, bản thân cậu ta chưa hề ý thức được điều này.
Avery suy nghĩ rất đơn thuần, ngày qua ngày luyện tập không ngừng nghỉ, tiếp theo đi tới sân thi đấu, rồi tái ngộ em trai.
Hôm qua lúc "Nhìn bên phải — nhìn", Avery thấy được chút ít rung động trong mắt em trai, dẫu chỉ có chút ít, dẫu dành cho toàn bộ Học viện tổng hợp đế quốc chứ không phải nhắm vào mình, cõi lòng Avery vẫn thấp thoáng cao hứng.
Sau đó —
Đến hôm nay.
Tuy mỗi ngày cố gắng luyện tập, song Avery vẫn ngã xuống sau khoảng 120 km, lớp trưởng Kerry phải cõng cậu ta chạy về, bộ dạng hèn kém bị người cõng về rơi hết vào mắt em trai...
Ít tự tin mới gia tăng hôm qua loáng cái bị lau sạch, hôm nay Avery lại rơi vào uể oải.
Sau phần thi chạy đường dài, các tân sinh được bố trí nghỉ ngơi trong khoang ngủ đông một đêm, kế tiếp sẽ là các hạng mục đầy căng thẳng, khẩn trương.
Chiếu theo quy tắc, với những hạng mục phi tập thể, mỗi người chỉ được phép tham gia tối đa bốn hạng mục. Do đó, trong phần thi kế tiếp, lớp trưởng Mục Căn bắt đầu cân nhắc sở trường, thành tích khoá trước và nguyện vọng của từng người để phân chia hạng mục.
Tỷ như hạng mục bắn súng, mỗi học viện đề cử ba mươi học viên thi đấu, kết quả lấy theo điểm bình quân. Lớp trưởng Mục Căn dẫn đầu ba mươi học sinh thành tích tốt cùng tham gia hạng mục này, cậu ấy thiệt lợi hại! Thành tích của cậu ấy khiến mấy đứa học viện khác trợn tròn mắt, cả em trai cũng kém xa lớp trưởng Mục Căn.
Avery có phần kiêu ngạo vì lớp trưởng nhà mình, nhưng nghĩ đến bản thân lại khó nén tự ti.
Kết quả, Học viện tổng hợp đế quốc giành được hạng nhất trong hạng mục bắn súng, nếu thiên hạ thời nay mà ưa đeo kính thì thể nào thành tích ấy cũng làm kính rơi nát vụn đầy đất!
Môn trinh sát của lớp trưởng Mục Căn đứng đầu khóa trong cuộc thi nội bộ, nhưng do mỗi người chỉ được tham gia bốn hạng mục phi tập thể, nên lần này cậu ấy không thi đấu, hạng nhất thuộc về Học viện quân sự đế quốc.
Lớp trưởng nhà bọn họ... Không, thủ lĩnh của họ cũng lợi hại quá chừng, thành tích cao hơn em trai quá trời luôn.
Té ra em trai chẳng giỏi đến thế, nó cũng đâu phải vô địch, sau khi quan sát vài màn thi đấu, trong đầu Avery bỗng nảy sinh ý nghĩ như vậy.
Em trai đã thi đấu ba hạng mục phi tập thể, kế tiếp nó chỉ có thể so tài trong một hạng mục nữa thôi, Avery biết tỏng nó nhất định sẽ tham gia chiến đấu cơ giáp, nó giỏi nhất cái đó mà, Avery biết rất rõ.
Ba ba là Hiệu trưởng Học viện Colton, chắc mẩm ông luôn theo sát tiến trình thi đấu, Avery cũng biết điểm này.
Vì vậy, trước khi chọn người tham gia hạng mục chiến đấu cơ giáp, Avery rốt cuộc tìm tới Mục Căn, chậm chạp mà kiên định, nghiêm túc bày tỏ mong muốn