Đây là lần đầu tiên hai người cùng nhau đi thị sát Bắc Lục Hoàn, Đại Oản và Khoan Tử cũng đi theo cùng.
Trên đường đi, Đại Oản cùng Vương Thanh khai báo tình trạng gần đây của Tạ Kiêu, Phùng Kiến Vũ trầm mặc ngồi ở một bên nghe.
"Sau khi hắn ta một lần nữa lấy lại khu bắc, rất nhanh điều mấy thủ hạ phía dưới lấp vào bên trong, ngoại trừ làm độc, hình như còn mới mở ra thêm mấy trường đua ngựa, so với mấy cái có sẵn thì cũng không phải là quá lớn."
"Bất quá nhìn bộ dạng hình như vẫn còn chưa có phát hiện chúng ta đang tham gia làm ăn giao dịch ma túy ở bên này."
"Cái tên đầu trướng của hắn ta a, Đại Đầu Lộc, gần đây chơi đùa đến siêu hung, nhìn dáng dấp trong tay cũng không thiếu tiền, sống cũng không tệ lắm."
Nói là thị sát, thật ra cũng chỉ dùng hai mắt nhìn ngắm, giống như quan sát địa bàn các loại.
Một vòng xung quanh khu này nên liên hệ cũng đều liên hệ, nên chào hỏi cũng đều chào hỏi. Nói tóm lại, cũng không hề gây ảnh hưởng đến vận hành của công việc thường ngày.
Dù sao mặt ngoài nơi này đều đã treo lên một lớp da, bên trong chẳng qua cũng chỉ phụ trách liên lạc là chính, không thể tìm ra được đồ thật, cho dù là cố tình muốn diệt cũng không có cơ hội tốt gì.
Tỉ mỉ quét qua sổ sách một lần, bọn họ sau đó liền ngồi xe trở về.
"Thanh ca, trong khoảng thời gian này các anh vẫn là không nên xuất đầu lộ diện quá nhiều." Khoan Tử ngồi ở hàng trước chợt quay đầu nói.
Nhận thấy được ánh mắt của Vương Thanh ánh lên tia nghi ngờ, Khoan Tử nói bổ sung: "Hiện tại cũng không ai biết tên họ Tạ kia nghĩ như thế nào. Vạn nhất hắn ở bên khu Phổ Thượng bố trí chút tai mắt, các anh chung quy đều là thường xuyên đến Bắc Lục Hoàn, sẽ chọc cho người hoài nghi. Nếu như khu đất này của chúng ta bị bại lộ, nói thế nào cũng đều dính vào phiền toái."
Nghe vậy, Vương Thanh cùng Phùng Kiến Vũ liếc nhìn nhau một chút, trong lòng đại khái nảy ra chủ ý.
Mặc kệ là bọn họ có đi hay không, việc làm ăn vẫn là phải tiếp tục tiến hành.
"Vậy sau này cậu cùng với Đại Oản chuyên cần chạy đi kiểm soát Bắc Lục Hoàn đi, tôi vẫn là tin tưởng hai người, " Vương Thanh hai tay bắt chéo ở nửa thân trên, nhàn nhạt nói, "Tôi còn định hay là quay lại mấy địa bàn cũ xem xét động tĩnh, vậy cũng tốt, để cho Tạ Kiêu tạm thời đặt xuống chút phòng bị."
Sau đó mấy người liền đem mấy đơn hàng lớn trong gần đây ra thảo luận một trận, Phùng Kiến Vũ không có cách nào nói chen vào, bất tri bất giác xe liền lái vào trong thành thị, Đại Oản cùng Khoan Tử xuống xe ở nửa đường.
"Về nhà sao?" Vương Thanh một tay khoác lên trên tay lái thấp giọng hỏi.
"Trong tủ lạnh không còn có bao nhiêu thức ăn, tối nay em muốn uống canh sườn heo bí đao, " Phùng Kiến Vũ chọn một tư thế tương đối thoải mái nửa nằm phịch ở trên ghế ngồi nghĩ ngợi, "Đi siêu thị đi."
Hai người chọn chọn lựa lựa xong thực phẩm, còn cùng nhau đi mua quần lót cùng một kiểu dáng.
Đang lúc Phùng Kiến Vũ không ngừng uất ức cảm khái loại trạng thái như đang ở nhà này, vừa