Hội đường kết thúc, Đại Đầu Lộc đặc biệt tách ra xa Vương Thanh, gã sợ chính mình vừa thấy người nọ, sẽ không nhịn được đem chuyện Phùng Kiến Vũ là nội gián giải bày ra ngoài —— vị Liễu ca cũng tốn một phần lớn thời gian, rốt cuộc đã điều tra xong, khoa đại quả thật có người gọi là Phùng Kiến Vũ, chẳng qua là xem xét trong tài liệu, hình ảnh kia cùng với người trước mắt, căn bản không phải cùng một người.
Xem ra người nọ tuyệt đối là cớm, không thoát được rồi.
Xử lý xong chuyện trong tay, buổi chiều Đại Đầu Lộc lại chạy một chuyến đến ngục giam. Trừ bỏ một lần trước gã đến tìm Tạ Kiêu, trong thời gian này bọn họ cũng đã trao đổi tin tức một lần, là dựa vào luật sư của Tạ Kiêu, là Tạ Kiêu kêu gã đi tìm người theo dõi động tĩnh bên Phùng Kiến Vũ, nhìn xem có sơ hở hay không, giả dạng đến gắn máy theo dõi bên cạnh cậu ta. Vừa lúc hôm nay Vương Thanh lại đến nói muốn nhanh chóng chọn ra vị trí thượng vị, gã cũng đồng thời mang tin tức này đến báo cáo lại.
Hai người vừa nhìn thấy nhau, Đại Đầu Lộc trước hết đem chuyện phát sinh lúc ban sáng ở hội đường khai báo, trong giọng nói tràn đầy phẫn hận, rồi sau đó mới nói thân phận của Phùng Kiến Vũ ở khoa đại bên kia thật sự là ngụy tạo.
Ở trong ngục hết mấy ngày, Tạ Kiêu thoạt nhìn có chút gầy sộp, hắn ta giống như là một chút cũng không quan tâm, nói: “Vậy thì theo ý tứ của nó đi.”
Đại Đầu Lộc có chút không thể tin, “Sẽ để cho tiểu tử kia được tuyển làm thượng vị sao ? ! ”
Tạ Kiêu kéo kéo khóe miệng, nói: “Chỉ cần chúng ta nắm được đứa họ Phùng kia, vị trí này nó sẽ tự động nâng hai tay nhường cho tao.”
“Vậy còn Tạ Viễn Khánh ……” Đại Đầu Lộc lại không nhịn được nói lên nghi vấn khác.
“Để cho nhóm người trông coi Tạ Viễn Khánh cơ trí một chút, ” Trên mặt Tạ Kiêu hơi lộ vẻ nghiêm túc, “Đem ý tứ của hội đường nhắn nhủ một chút với lão gia, ba ngày sau để cho lão ta liên lạc với hội đường bên kia, địa chỉ nhà kho lớn đưa cho Vương Thanh cũng không thành vấn đề. Hà Bàng không phải vẫn luôn duy trì bệnh cho Tạ Viễn Khánh sao? Để cho cậu ta câu thông nhiều một chút, tận lực để cho Tạ Viễn Khánh nghĩ rằng là tao chuẩn bị buông tay không làm nữa, lão già kia đối với tao phòng bị quá nặng, vừa lúc nhân cơ hội này loại bỏ toàn bộ đi …… dù sao thì đến cuối cùng, tao cũng sẽ có thể giành được vào trong tay thôi.” Nói xong, cười lạnh một tiếng, xứng với đôi má xương xương gầy gò kia, có chút đáng sợ nói không nên lời.
Dừng một hồi, Tạ Kiêu chợt đổi giọng hỏi: “Phía bên Phùng Kiến Vũ, tìm ra được sơ hở chưa?”
“Mấy ngày nay cũng không ra khỏi cửa, đoán chừng là ở nhà dưỡng thương, ” Đại Đầu Lộc đáp, “Bên Bắc Lục Hoàn đại khái là hai tên trợ thủ của Vương Thanh trông coi, Vương Thanh mỗi ngày chính là chạy một chút về địa bàn ở phố Diên Bản, buổi trưa cũng không có trở về, cho nên phải gọi giao hàng tận nơi đưa thức ăn cho Phùng Kiến Vũ.”
Tạ Kiêu gật đầu một cái, đầu ngón tay nhẹ gõ trên mặt bàn, “Trước khi mở hội đường lần sau …… càng nhanh càng tốt, nghĩ biện pháp tìm người giả dạng lên gắn máy theo dõi.”
Đại Đầu Lộc vốn là rất không hiểu, “Đồ trên tay chúng ta còn chưa đủ sao?”
“Đã ra tay thì phải thật ngoan độc, đây chỉ mới là chút va chạm, nó