Bởi vì rõ ràng thân phận của sát thủ không thấp, thế mà lại có được một tấm phù dịch chuyển, trực tiếp truyền tống ra ngoài.
Tiểu cô nương câm điếc cau mày lại.
Nàng không ngờ được, thế mà sát thủ này lại phiền phức như thế, trên người không chỉ có một số lượng lớn đan dược giữ mạng, mà còn có một bộ nội giáp phòng ngự.
Chỉ cần thiếu một trong hai thứ này, hắn sẽ trực tiếp bị kiếm khí giết chết.
Lần này phiền phức rồi.
Báo thù sẽ tiếp tục không ngừng đến.
Nhưng nàng không hề sợ.
Lúc này, Diệp Ninh lật người, chẹp chẹp miệng, trên mặt lộ ra một nụ cười đắc ý.
Hắn đang nằm mơ.
Mơ thấy bản thân trở thành Thiên Đế.
Sau đó lại quay trở lại Đại Chu, lắc mình biến hóa, đã trở nên vô địch.
Tất cả mọi người đều trở thành kẻ nịnh nọt.
Đó là chuyện vui sướng cỡ nào.
Nhìn nụ cười “ngây thơ” của Diệp Ninh, tiểu cô nương câm điếc mỉm cười.
“Bất kể như thế nào, ta đều sẽ bảo vệ ngươi.
”Nàng một người một kiếm, lại lần nữa đứng ở trước cửa.
Rõ ràng sát thủ vừa rồi có thân phận không thấp, sau khi hắn bỏ chạy, lập tức bóp nát một tấm ngọc phù.
“Truyền mệnh lệnh của ta, tất cả sát thủ có cấp bậc trên dưới thiết bài của Yên Vũ Lâu, người trong vòng một canh giờ có thể đến đây, toàn bộ tập hợp!”Hắn đã mất đi lý trí, một lòng chỉ muốn báo thù.
Màn đêm là áo choàng của sát thủ, là mảnh đất nuôi dưỡng vô số tội tác.
Càng ngày càng có nhiều sát thủ đến đây.
Dáng người gầy yếu của tiểu cô nương câm điếc chặn ở trước của, trong đôi mắt bùng lên ánh lửa.
“Đến đi!”Đây là một trận chém giết thảm liệt.
Thi thể này nối tiếp thi thể khác ngã xuống.
Rất nhanh trong viện đã nhuộm đỏ một màu máu.
Sát thủ của Yên Vũ Lâu liên tiếp xuất hiện, bọn họ dùng tất cả các thủ đoạn hèn hạ nhất mà mình có thể dùng, tiểu cô nương câm điếc ứng phó rất khó khăn.
Nhưng nàng vẫn cố gắng chống đỡ.
Bởi vì nàng nghĩ đến nụ cười ngây thơ kia của Diệp Ninh.
“Ta sẽ không cho phép các ngươi làm tổn thương đến hắn!”Trận chém giết này, vẫn luôn tiếp tục đến sáng.
Thân thể bị trọng thương, nhưng vẫn khiến cho “Mộc tiên tinh” quan sát chiến đấu rất phẫn nộ.
“Nếu như không phải cao thủ của Yên Vũ Lâu ta đều ở trong thành, thì sao có thể để cho ngươi tụ phụ như thế!”Hắn rất tức giận.
Nhưng càng nhiều hơn đó là hối hận.
Vốn dĩ đoạn thời gian này, hắn không nên nhận nhiệm vụ, mà nên đi làm một chuyện lớn khác.
Dù sao các sát thủ của Yên Vũ Lâu ở phân bộ kinh thành, đều đi làm chuyện kia rồi.
Nhưng mà nhất thời tham lam, muốn kiếm một chút lợi ích từ chỗ Uy Vũ Hầu.
Nên mới nhận nhiệm vụ này.
Vốn dĩ cho rằng đối phó Diệp Ninh, dễ như trở bàn tay, nhưng không ngờ được, thế mà lại có một tiểu nha đầu lợi hại như thế bảo vệ.
Nhiệm vụ của bản thân không hoàn thành được thì thôi đi, ngược lại vỡ mất nội giáp, hết sạch đa dược, lại còn trọng thương.
Trên đời này còn có chuyện nào lỗ vốn hơn chuyện này nữa sao?Hắn