“Thân ở nơi hoa bướm, nàng làm thế nào mà chỉ lo được thân mình?”Diệp Ninh hỏi.
“Đây chính là mấu chốt của vấn đề, có rất nhiều người nhớ thương nàng, cũng có người muốn vụng trộm giở một vài thủ đoạn, nhưng không ngoại lệ, đều chết rất thảm.
” Thần sắc Liễu Tam Nguyên nghiêm túc: “Bối cảnh của Tiêu cô nương thần bí mà đáng sợ, phàm là người đắc tội với nàng, không có người nào có thể sống, có người suy đoán, thật ra nàng đã sớm bị nhân vật lớn nào đó độc chiếm, người bình thường không thể chạm vào, cũng có người đồn, nói nàng có quan hệ với trong cung.
”“Tóm lại, địa vị của Tiêu cô nương đặc thù, mặc dù nàng ở trong Xuân Phong Lâu, nhưng người lại vượt xa bên ngoài.
”“Muốn gặp nàng, khả năng duy nhất đó chính là dùng tài hoa đả động nàng.
”“Nhưng cho dù là đả động được nàng, cũng chỉ có thể gặp mặt nàng mà thôi, về phần âu yếm, vẫn là chỉ có thể tưởng tượng, nữ nhân này, không được chạm vào.
”Nghe như thế, trong lòng Diệp Ninh điên cuồng vui mừng.
Đến rồi!Đây là ngủ gật cũng có người đưa gối đầu mà!Nhân vật lớn độc chiếm?Có quan hệ với trong cung?Bối cảnh thần bí mà thâm hậu?Ánh mắt Diệp Ninh như lửa nóng, nhìn về phía lầu các ở tầng cao nhất.
Loại nữ nhân không thể chạm vào này, nếu như ta đụng vào, nhất định sẽ chết rất thảm đi?Diệp Ninh nhìn chăm chú về phía lầu các.
Nhưng không biết trong lầu các có một đôi mắt, cũng đang nhìn chăm chú hắn.
“Vị này chính là Diệp Ninh danh tiếng vang xa kia sao?”Một giọng nữ tử dễ nghe vang lên.
Chỉ thấy trong lầu các, có một nữ tử khoác áo choàng ngồi nghiêng một bên, áo dực thuần trắng dệt tơ che lại gợn sóng có quy mô không nhỏ.
Bên dưới mặc một chiếc váy tơ lụa xếp nếp màu hồng nhạt, mộc mạc thanh nhã mà không mất đi khí chất.
Nàng có miệng anh đào nhỏ, ngọc diện má phấn, nhất là đôi mắt đẹp kia, giống như là biết nói chuyện, tự mang theo một cỗ mị lực chấn nhiếp tâm phách con người, khiến người ta liếc nhìn nàng một cái, đã không nhịn được muốn nhìn lần thứ hai, lần thứ hai nhìn sang, thì đã say mê trong sự mỹ mạo của nàng, nếu như nhìn lâu, sẽ có thể cảm giác được trên người mỹ nhân này có một ý kiều mỵ thấm sâu trong tận xương tủy.
Đây chính là mị cốt trời sinh trong truyền thuyết, cho dù dáng vẻ nàng có đoan trang thế nào, ngôn ngữ có đứng đắn bao nhiêu, nam nhân n hìn thấy nàng, cũng không khỏi lòng sinh hỏa khí, sinh ra suy nghĩ to gan.
“Bẩm tiểu thư, vị công tử này chính là Diệp Ninh, nô tỳ đã xác nhận rồi.
”Ở bên cạnh nàng, có một nha hoàn mặc váy màu lục đứng đó, mười sáu tuổi, trổ mã rất thủy linh.
Đặt ở nơi khác, cô nương này tuyệt đối là mỹ nhân, đáng tiếc lại ở bên