Trong văn phòng của Triệu Lũy còn có người khác, một người đàn ông khoảng 30 tuổi, mắt to miệng rộng, trông đặc biệt có sức sống, vai mặc vest có chút kéo căng, có thể thấy người đàn ông này thường xuyên rèn luyện thân thể, vùng cơ bắp được phát triển tốt. Sau khi được giới thiệu, hóa ra đây chính là Tần Phương Bình người mà cô đã nghe tên từ lâu.
Ngay lúc Hứa Bán Hạ trao đổi danh thiếp với anh ta, Triệu Lũy đứng bên của sổ hỏi: "Tiểu Hứa, sao không thấy xe của cô đâu?"
Hứa Bán Hạ vội cười nói: "Đổi rồi, tôi vừa đổi một chiếc Buick quân uy màu trắng, vốn dĩ xe kia khi chui vào có chút khó khăn. Hôm nay chếc xe mới chỉ lái lần thứ năm, trên đường đi còn bị một chiếc xe đạp cào xước một đoạn, tôi nói nó đau lòng vô cùng."
Tần Phương Bình nói: "Bắt hắn lại đền chứ, bồi thường bao nhiêu?"
Hứa Bán Hạ cười cười nói: "Loại người không đang hoàng này, vừa nhìn đã biết không có tiền, cùng cậu ta ầm ĩ vài câu lại khiến cho cảnh sát giao thông nhìn thấy rồi tìm tôi giải quyết, mặc kệ cậu ta đi." Cuối cùng cũng không nói cô đã xả giận cậu ta bằng hai cú đấm, vừa mới gặp, còn chưa biết Tần Bình Phương yêu thích thứ gì. Hơn nữa, Triệu Lũy rất coi trọng tác phong, có thể không thích nghe thể loại chuyện đấm đá này.
Tần Bình Phương cười nói: "Nếu đổi lại là tôi, tiền cũng không cần hắn đền, đấm vài cú hồi lại vốn. Trên đường luôn có người đi xe mà không có mắt nhìn, loại người như vậy không đánh một chút họ sẽ không sáng con mắt ra."
Hứa Bán Hạ nghe xong thích thú, cười nói: "Tần tổng, nếu sớm được nghe lời nói của anh thì hôm nay tôi cũng không phải chịu uất ức như vậy. Sau này tôi sẽ làm như lời anh nói."
Triệu Lũy đứng dậy nói: "Phương Bình, chờ lão Cố ở công ty chống phân hủy đến đây, cậu cùng anh ta nói chuyện một chút, tôi sẽ không ra mặt. Tiểu Hứa dẫn tôi đi xem xe thử đi, nghe nói quân uy bên trong thiết kế không tồi, khi lái xe rất thoải mái."
Hứa Bán Hạ nhìn Tần Bình Phương cười vui vẻ, cô đột nhiên hiểu ra ý Triệu Lũy là Tần Bình Phương sẽ có lợi khi đàm phán cùng với công ty chống phân hủy. Anh ta không phải ông chủ của người này, trong việc khen thưởng lôi kéo cấp dưới không được quá phận, nhất định sẽ bị giám đốc kìm hãm, tuy nhiên anh ta có thể dùng phương thức phân quyền để cấp dưới trục lợi từ việc kiểm soát quyền lực. Cho nên, có vẻ như phương pháp tìm bữa ăn kiếm lợi ích từ Tần Bình Phương vừa thương lượng cùng với Đồng Kiêu Kỵ là đúng đắn, đây vốn là có Triệu Lũy ngầm đồng ý.
Sau khi lên xe, Hứa Bán Hạ mới cảm giác được có chút không được tự nhiên, khoảng cách với Triệu Lũy quá gần, cô có thể ngửi được mùi thuốc lá quyện với mùi nước cạo râu trên người anh ta. Mà nhìn Triệu Lũy chơi đùa với những thiết bị trong xe, trông anh ta có vẻ rất thích thú, thấy anh ta ngồi chỗ Lão Tô từng người, bản thân lại rất thoải mái, mà lão Tô lại mặt đỏ tai hồng, có thể thấy được ai bị kích động ai chủ động. Để không khí trong xe bớt căng thẳng, cô cần phải nói chuyện, đại khái là nói về tấm vé nhập khẩu và lợi nhuận của phế thép một chút, tiếp đó nói: "Triệu tổng, năm trước anh đưa tôi năm mươi vạn nhân dân tệ giờ hẳn đã thêm sáu mươi vạn nhân dân tệ tiền vốn, vòng này cũng đã dùng một số thao tác mới bên trong. Một vòng này mặc dù tôi không lấy thép vụn ra làm một số thủ thuật, nhưng may mắn thay giá đã tăng trong hai tháng này, cho nên phần lãi cộng gộp cũng không quá thấp. Hôm trước, tôi có dựa theo anh cho người vẽ một bản sao kiểu mẫu cùng so sánh các thông số kỹ thuật một chút, vừa vặn có một nhóm tấm dày bọn họ gần đây sẽ phải hạch toán, rất nhanh sẽ có hóa đơn nhận hàng, chờ về đến công ty tôi sẽ báo với anh số lượng, chắc là có thể nhận được phiếu chuyển tiền qua hóa đơn nhận hàng."
Triệu Lũy hơi trầm mặc một lát, nói: "Số tiền kia cô cứ giữ xoay vòng trước. Lúc đầu, tôi đưa cô hai trăm vạn nhân dân tệ, nhưng A Quách nói trong thời gian ngắn ngủi anh ta không thể bỏ ra một số tiền lớn như vậy, nói tôi đợi một chút, cón nói trong tay đang chuẩn bị một dây chuyền sản xuất, nhất thời vô cùng túng thiếu. Bạn bè mà, bận bịu nhưng vẫn muốn giúp."
Hứa Bán Hạ nghe xong, tâm trạng dần thả lỏng, vẫn còn tốt, quả nhiên Quách Hải Đông không thể không thể xoay chuyển được. Song cô lại có chút lo lắng thay cho Triệu Lũy, căn cứ của Quách Khải Đông và Cừu Tất Chính đang trong tình hình đối nghịch như vậy, phỏng chừng thời gian sẽ không kéo được dại, cùng lắm là Quách Khải Đông vung tay không làm nữa, Triệu Lũy lại nhúng tay vào tiền của công ty Cừu Tất Chính thì nên làm cái gì bây giờ? Mà lúc đầu Hứa Bán Hạ cũng đâu trông chờ gì vào anh ta? Có nên nói chuyện với Triệu Lũy một chút không? Nhưng bộ dạng của Triệu Lũy đối với Quách Khải Đông thực sự cứng rắn, cô nói chuyện của Quách Khải Đông như vậy, có là nói xấu sau lưng người khác tạo hiềm nghi không? Hay là xem xét kỹ rồi hẵng nói: "Những nơi mà công ty Cừu tổng có thể sử dụng đều đã sử dụng rồi, còn có thể lấy thêm dây chuyền mới ở đâu nữa? Ồ, đúng rồi, là cải tạo, nhưng liệu nó có phát triển không?"
Triệu Lũy cười nói: "Về điểm ấy A Quách rất có bản lĩnh, kỹ thuật công nghệ của anh ta rất có nét riêng, anh ta đã cho tôi xem bản vẽ, thật đúng là bội phục cách nghĩ ra nó, vật liệu lại có thể ở không trung gia tăng thêm một tầng khác, như vậy sẽ không chiếm vị trí tại đầu cơ." Triệu Lũy thản nhiên cho biết về mô hình trạng bị mà anh ta định tiến hành. "Điều hiếm thấy là Ngũ Kiến Thiết cũng xem trọng cải tạo của tôi, lại nói về sau ở nơi đó tôi có thể thuận tiện nhập hàng hơn rất nhiều, nếu không Cừu tổng cũng không thoải mái mà đồng ý như vậy."
Hứa Bán Hạ nghe xong, thấy không đúng, loại hình này vừa hay trùng với công ty Phùng Ngộ, Phùng Ngộ mỗi tháng đều đặt không ít hàng ở chỗ Ngũ Kiến Thiết, bởi vậy, Quách Khải Đông và Cừu Tất Chính không phải rõ ràng đang muốn cướp mối làm ăn của Phùng Ngộ sao? Không biết Phùng Ngộ có biết chuyện này không? Xem ra Ngũ Kiến Thiết có ý muốn có mối làm ăn mới, thuận tiện ở giữa có thể dùng giá này để trấn áp cái kia. Vì Phùng Ngộ, Hứa Bán Hạ coi như không có việc gì nói: "Hiếm khi Cừu tổng và Quách tổng có cùng ý kiến chung, còn tưởng rằng bọn họ chuẩn bị phân gia tài nữa chứ."
Triệu Lũy cười nói: "Cô như vậy không phải là lỗi thời hay sao? Không phải nói lần trước cô làm trung gian hòa giải một chút, hiện tại hai người hợp tác rất tốt sao?"
Hứa Bán Hạ cười ha ha một tiếng: "Triệu tổng, anh đang nói cách thức lỗi thời năm ngoái. Hơn một tháng trước Cừu tổng phát hiện Quách tổng lại ở bên ngoài chơi anh ta một vố, một vố này chính là đơn giản trình tự làm việc bên ngoài, yêu cầu gia công giá cao, công ty này vừa hay lại do Quách tổng quản lý. Chẳng qua lúc này Cừu tổng không lộ ra, đoán trừng là âm thầm sắp đặt rồi."
Triệu Lũy nghe vậy chỉ đơn giản nói một câu: "Ồ, còn có chuyện như vậy." Sau đó không lên tiếng nữa. Hứa Bán Hạ dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra, anh ta đang cân nhắc ở chỗ Quách Khải Đông để tiền an toàn. Qua một hồi lâu, Triệu Lũy mới nói: "Cừu tổng đối với A Quách đúng là vừa hận vừa yêu, ha ha."
Hứa Bán Hạ cười nói: "Xem ra Cừu tổng luôn luôn yêu lớn hơn hận, nếu không cũng sẽ không bắt tay lại cải tạo dây chuyền sản xuất. Quách tổng chính quy thực tài giỏi."
Triệu Lũy nghe xong nói: "A Quách lần này cũng xem như cầm chặt được ông chủ cầm được. Tiểu Hứa à, quản lý tài vụ công ty tôi đã đổi, là người của tổng công ty phái tới, cho nên cô trở về tốt nhất đem cho tôi một phần bản sao, nói chính xác thời hạn trả tiền, bằng không biết tôi chuyển tiền cho cô mà không nói, sao này Lão Tống sẽ có ý kiến."
Hứa Bán Hạ nghĩ nghĩ, nói: "Triệu tổng, người tài vụ trước kia nghe nói là người rất có trách nhiệm, không biết hiện tại anh ta đã có công việc mới chưa, nếu như còn chưa có, chỗ tôi hiện tại bên tài vụ không ứng phó nổi với quy mô xây dựng lớn, đang có ý định mời người này đến. Ngân hàng thuế vụ tôi sẽ tự mình chạy, anh ta chỉ cần đem sổ sách tính toán rõ ràng, không muốn tại thời điểm này mà kiểm tra lại phát hiện ra bất cứ sai sót nào."
Triệu Lũy trong lòng khẽ động, nếu như dùng chính tài vụ bên anh ta đưa tớ chỗ Hứa Bán Hạ, không phải tiền của anh ta sẽ càng đảm bảo hơn sao? Mà cái này cũng là ý tốt của Hứa Bán Hạ sao? Anh ta liền mỉm cười nói: "Được, để tôi hỏi anh ta một chút xem, nếu công việc hiện tại không tốt, liền đến chỗ cô, coi như có người quen chiếu cố."
Nói xong những lời này cũng đã đi một vòng trở lại công ty, bởi vậy Hứa Bán Hạ càng thêm khẳng định, Triệu Lũy nói là thử xe, nhưng thật ra là muốn tìm một không gian riêng tư nói mấy câu cùng cô, hiện tại đã nói hết, cũng vừa vặn trở về. Người này làm việc tác phong đúng là một cục đá hạ ba con chim, các mặt đều chiếu cố rất chu đáo, cô không làm được thật đáng tiếc.
Trở lại văn phòng của Triệu Lũy, lại nói một ít văn chương kiểu cách, lúc này mới nói lời tạm biệt, Triệu Lũy cũng không có tiễn ra. Hứa Bán Hạ đi qua văn phòng Tần Bình Phương rẽ vào một chút, nhỏ giọng đề nghị cùng ăn bữa tối, Tần Bình Phương ngoài ý muốn, lập tức đồng ý. Vì có thời gian cùng Đồng Kiêu Kỵ và Cao Tân Di thảo luận về chuyện của Tiểu Trần, cô đem thời gian ăn cơm hẹn đến bảy giờ.
Ra khỏi công ty của Triệu Lũy, Hứa Bán Hạ lái xe ra một đoạn đường, mới tìm chỗ ở ven đường dừng lại, gọi điện thoại cho Phùng Ngộ: "Lão đại, lại đang xào mạt chược à? Tranh thủ thời gian rảnh tay, tôi có việc quan trọng muốn bàn với anh."
Phùng Ngộ ở bên kia điện thoại cười nói: "Chuyện gì? Trừ phi là kiếm tiền, nếu không chỗ này chính là ba thiếu một, không thể rời đi."
Hứa Bán Hạ nói: "Không phải kiếm tiền, mà là mất tiền. Quách Khải Đông giật dây Cừu Tất Chính bên trên cùng anh sản xuất S80 tổ máy giống nhau như đúc, hơn nữa Ngũ Kiến Thiết còn ngoài miệng giúp đỡ bọn họ. Hôm nay tôi mới nghe Triệu tổng nói."
"Cái gì?" Chỉ nghe bên kia âm thanh ào ào truyền đến, có thể là cơ thể to lớn của Phùng Ngộ nhảy dựng lên, lật bàn bài: "Cừu Tất Chính này không phải đang muốn làm tôi mất mặt sao? Khó trách trước đây anh ta luôn luôn đến chỗ tôi hỏi thăm phần lãi gộp, thì ra là muốn chơi tôi."
Hứa Bán Hạ nói: "Không chừng là Quách Khải Đông mơ hồ cảm giác được Cừu Tất Chính muốn ra tay với anh ta, cho nên vứt mặt mũi đi tìm Ngũ Kiến Thiết làm chỗ dựa, còn lay động Cừu Tất Chính đồng ý cải tạo thiết bị, Cừu Tất Chính là người thấy tiền là sáng mắt, lúc này mới tạm thời ẩn nhẫn xuống bất động chờ Quách Khải Đông. Hai cái đều không phải hàng tốt. Đối với Ngũ Kiến Thiết mà nói, loại chuyện ngao cò đánh nhau, anh ta ở giữa ngư ông đắc lợi, chuyện tốt này cớ sao lại không làm chứ?"
Phùng Ngộ bên kia điện thoại chửi mắng liên tục, chẳng qua nghe đến cuối cùng, mắng nhiều nhất chính là Quách Khải Đông. Thật vất vả mới bình ổn lại, nói: "Béo, lần này tôi sẽ không mặc kệ đứng nhìn. Bọn họ đều khi dễ trên đầu tôi, cục tức này tôi không nuốt trôi được. Đợi đấy, giờ tôi phải đi hội trường hội nghị hiệp thương chính trị chặn Cừu Tất Chính lại, bắt anh ta giải thích rõ ràng."
Hứa Bán Hạ không rõ, nói: "Cừu Tất Chính đi hội trường hội nghị hiệp thương chính trị làm gì? Sao chỗ nào náo nhiệt đều thấy anh ta vậy?"
Phùng Ngộ nói: "Việc kiếm ăn bất chính này hiện tại chính là quản lý thành phố, mỗi ngày hấp tấp mở hội nghị, hôm nay trước khi ra cửa còn cố ý gọi điện cho tôi khoe khoang một chút, tôi thật sự muốn hỏi đây là có ý gì?"
Hứa Bán Hạ cười nói: "Anh hỏi anh ta cũng sẽ không dừng lại, người này chỉ nhìn thấy lợi nhỏ, có như thế nào đi nữa cũng sẽ không buông tay. Tên ngu ngốc này lần trước không phải kiểm tra tóm ra được tay chân phái đi khắp nơi của Quách Khải Đông sao? Có sẵn nhược điểm rồi."
Phùng Ngộ "Ồ" một tiếng thật dài, cười nói: "Được, được, Béo, cô nhắc nhở tôi rồi. Con mẹ nó, chờ đấy, tôi phải cho hai tên bất chính này đẹp mặt. Còn có tên Ngũ Kiến Thiết nữa. Béo, cô có cách giúp tôi tiêu thụ một số sản phẩm ra ngoài không?"
Hứa Bán Hạ lập tức hiểu Phùng Ngộ đang muốn tìm lối thoát khác cho sản phẩm, tìm thời cơ bất ngờ cắt đứt một phần đồ ăn của Ngũ Kiến Thiết, lò ở chỗ Ngũ Kiến Thiết phải mất hai mươi tư tiếng mới mở ra, nếu đột nhiên cắt đứt lương thực như lời nói, lò của anh ta phải mất một khoảng thời gian mới phục hồi được, tổn thất thật lớn nha. Nghĩ đến việc Ngũ Kiến Thiết không cho mặt mũi khi cô vay tiền vào tết năm ngoái, Hứa Bán Hạ cũng canh cánh trong lòng, lần này cơ hội đến, làm sao có thể thả đây? Liền lập tức đồng ý. Mới đồng ý một cái, Phùng Ngộ liền nói anh ta phải ra ngoài, sau đó liền cúp máy. Xem ra hỏa khí của Phùng Ngộ rất lớn, quyết tâm to lớn, hành động cực nhanh.
Đặt điện thoại xuống, Hứa Bán Hạ liền nghĩ đến chuyện Triệu Lũy lấy tiền từ chỗ Quách Khải Đông, vạn nhất hành động của Phùng Ngộ quá lớn, lại có cơ quan nào đó đến kiểm tra công ty của Cừu Tất Chính, vậy tiền của Triệu Lũy không phải không lấy được sao? Vừa rồi còn ở trong xe nói vụ xung đột của Quách Cừu, có lẽ anh ta không coi trọng nên hành động ngay lập tức. Nhưng xem Phùng Ngộ có ý là phải lập tức hành động, nếu như lúc này lại đi nhắc nhở một chút với Triệu Lũy, không biết Triệu Lũy có thể truyền lời với Quách Khải Đông không? Nếu như Quách Khải Đông biết, không biết đối với hành động của Phùng Ngộ có ảnh hưởng gì không? Hứa Bán Hạ nhất thời ngốc ngồi trong xe, trong đầu loạn một đoàn.
Nghĩ sâu xa Phùng, Cừu, Ngũ, Quách, Triệu còn thêm Hứa Bán Hạ cô ở giữa, đã không đơn thuần là mối quan hệ người tốt ta tốt nữa rồi, mơ hồ, sáu bên này tương đương với ngành công nghiệp ở thành phố này, thậm chí là cả tỉnh này, thế chân vạc giằng co, hợp tung nối liền vắt ngang cả sáu nước. Sáu nước trong lúc đó lợi ích bị chia cắt, mâu thuẫn tích lũy xung đột đã sớm vận sức chờ phát động, hiện giờ Cừu Quách tùy tiện khuấy động lợi ích của Phùng Ngộ, rất có thể là châm ngòi nổ ngọn lửa chiến tranh. Có lẽ, đây đúng là thời cơ tốt để một lần tẩy bài.
Như vậy, có cần thông báo với Triệu Lũy không, kia còn phải bàn đến việc có xứng với người