Không Gian Làm Ruộng: Vợ Nhà Nông Thần Y Xấu Xí

Chuồng Gà


trước sau

Tiểu nha hoàn đem một đống danh thiếp thật dày lên.

Đều là bà mối hoặc là người nhà của nhà trai đưa đến cầu thân, trên mặt có bức họa, giới thiệu, phẩm hạnh linh tinh vừa xem hiểu ngay.

Trình Uyển Thu cầm thiệp, xem qua một vài cái.

Tốt thì đặt bên trái, kém thì đặt ở bên phải.

Xem xong rồi, lại so sánh danh thiếp bên trái, cuối cùng tuyển chọn một nhà.

Lúc này Bạch Ngọc Lan vừa mới qua sinh nhật mười bốn tuổi được hai tháng, vốn dĩ bà không muốn đem nàng gả đi sớm như vậy, nhưng đáng tiếc, nữ nhi trưởng thành, cánh vững vàng rồi.

Hài tử trong bụng nàng là chỗ dựa duy nhất, tuyệt đối không cho phép có bất luận sơ xuất gì.

Nàng muốn toàn bộ Bạch gia.

Ví dụ như Bạch Lê Hoa kia, đầu óc khỏe rồi, đầu cơ trục lợi tới đây nấu ăn, nếu không phải ầm ĩ lần này, có lẽ Bạch Diễn Trung sẽ thay đổi cách nhìn đối với nàng, cũng vì áy náy nhiều năm như vậy nên lúc đó hắn sẽ để cho nàng vào nhà.

Cũng coi như là có chút tác dụng.

Niệm tình chút việc này, bà cũng sẽ tìm một nhà tốt cho nàng, chỉ cần nàng linh hoạt một chút, nhất định không cần lo lắng nửa đời sau.

Trình Uyển Thu vừa lòng nhìn thiệp trong tay, lấy bút mực tới, viết thân thần bát tự của Bạch Ngọc Lan ở phía sau, đưa người đem đi.

Sinh thần bát tự này là thứ gian trọng nhất của nữ nhi, sau khi giao cho nhà trai là đại biểu cho việc đồng ý kết thân, chỉ chờ nhà trai đi so bát tự, nếu hợp thì có thể hạ sính lễ tiến hành lễ tiết cưới gả.

Trình Uyển Thu đặt tay ở trên bụng, hơn nửa ngày mới nhẹ giọng nói: “Ngọc Lan, con đừng trách nương.”

……

Lương gia.

Bạch Lê Hoa muốn xây lại chuồng gà, nhưng bây giờ chưa có gạch, nhà nào cũng dùng dất để làm.

Nàng cũng không quản mấy thứ này, chỉ muốn thừa dịp nắng tốt làm phôi, một chốc là có thể đăp chuồng.

Vốn dĩ là Lương Đại Lang làm, nhưng do đang bị thương nên cũng không có cách.

Đúng lúc hết đường xoay xở, Cát Lại Tử và Trương Cẩu Tử tới.

Cát Lại Tử là đặc biệt tới dặn nàng, nếu đám người Béo Hổ tới tìm phiền toái, chỉ cần nói cho hắn, hắn có rất nhiều biện pháp giáo huấn tên hỗn đản này.

Trương
cẩu tử là hắn gặp được ở trên đường, khi đó, hắn vừa ngồi xổm bên bờ ruộng xem kiến đánh nhau, vừa trộm gạt nước mắt.

Hỏi mới biết là do bây giờ hắn đầu phục “Béo nha” nên tất nhiên bị bọn Béo Hổ xa lánh, nhớ tới lúc trước mà khổ sở trong lòng, Cát Lại Tử lại chế giễu, không an ủi hắn thì thôi, còn cười nhạo hắn như đàn bà con nít kêu chít chít, chọ cho Trương Cẩu Tử giận đến quên khóc.

Kỳ thật Trương Cẩu Tử còn chưa nói, hắn khóc là bởi vì lúc ngẫu nhiên gặp Béo Hổ, bị bọn họ đè xuống đất đánh một trận.

Lại còn cướp tiền của hắn.

Bởi vì Không phải địch nhân thì là bằng hữu.

Nghĩ đến về sau sẽ bị khi dễ, không ngăn được nước mắt.

Lại không muốn bị Cát Lại Tử chê cười, tự nhiên liền đi theo.

Nghe được Bạch Lê Hoa muốn tự xây chuồng gà, Cát Lại Tử nói, “Đây là chuyện của nam nhân chúng ta, để ta làm cho, ngươi đi chuẩn bị chút rơm là được, đến lúc đó dùng.”

Trương Cẩu Tử cũng gật đầu, biểu hiện chính mình cũng là nam nhân.

Cát Lại Tử trở về lấy lưới gỗ, sau đó bọn họ cùng đi ngoài ruộng.

Chỉ thấy hắn thuần thục ở trên lưới gỗ khoan bốn lỗ to, cắm cây trúc vào, nói với Bạch Lê Hoa, “Ngươi mau đi lấy chút rơm rạ, sau khi đất làm xong thì trải lên trên.”

Để tránh cho trời quá nắng, đất đang phơi sẽ bị nứt.

Tuy Bạch Lê Hoa chưa từng làm, nhưng lý thuyết thì vẫn có thể đoán được, lúc đi qua ruộng nước, thấy trên rìa ruộng nổi lên rất nhiều bong bong, chắc là cá chạch rồi.

Nếu Cát Lại Tử và Trương Nhị Cẩu không cho nàng làm thì nàng tìm chút đồ để chiêu đãi bọn họ cũng được.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện